Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1871 - Chương 1871: Ngân Giáp Tướng Quân

Chương 1871: Ngân giáp tướng quân Chương 1871: Ngân giáp tướng quânChương 1871: Ngân giáp tướng quân

Đan Thánh chết trước cửa hoàng cung, có tu vi tiếp cận Độ Kiếp, đáng tiếc, đi vào bên trong Niết Phàm giới, hắn cũng thành một tên phàm nhân.

Một khi chết đi ở trong Linh Bảo Giới, tu vi mạnh hơn đều thành vật vô dụng.

Nơi này không phải huyễn cảnh, mà là thế giới chân thực tồn tại.

Có lẽ Mạc Hoa Đà nghĩ tới mình sẽ có kiểu chết như thế nào, hao hết thọ nguyên, chết trong hiểm địa, thậm chí bị cừu gia đánh giết, nhưng hắn tuyệt đối nghĩ không ra mình sẽ chết phía dưới một thanh đao sắt phổ phổ thông thông.

Trước cửa hoàng cung, kim giáp tướng quân đang ngửa mặt lên trời cười to, chặt đầu người nửa ngày rốt cục bị chém đứt.

Từ Ngôn sớm đã lấy cớ tuần tra rời đi Ngọ môn, đang tiếp cận về phía hoàng cung.

Có thể diệt trừ Mạc Hoa Đà, cũng coi như một chuyện ngoài ý muốn, bất quá so với Đan Thánh, Ma Đế càng là họa lớn trong lòng Từ Ngôn.

Càng ngày càng gần cung điện cao nhất, cũng càng ngày càng gần một nữa thân bình giữa không trung, có thể càng thêm cẩn thận thấy rõ đường vân trên đó, không khác Hỗn Nguyên bình chút nào.

Có thiết giáp trên người, Từ Ngôn cùng Cao Nhân rất dễ dàng trà trộn vào đại điện, bất quá đang đến gần ngoài cửa một chỗ Thiên Điện, hai người bị ngăn lại.

Xuyên qua Thiên Điện đã có thể đi đến đại điện, mà một nửa đại điện đổ sụp, mới thật sự là lối ra.

- Chỗ quốc chủ đang an giấc, hai người các ngươi mặc thiết giáp tới làm cái gì.

Ngăn cản hai người là hai ngân giáp tướng quân, giáp trụ bao phủ toàn thân lóe ra sáng bóng chướng mắt, nhìn qua uy phong lẫm liệt.

Có chút quái dị, hai ngân giáp tướng quân đều là độc nhãn, một người chỉ có mắt trái, một người khác chỉ có mắt phải.

Nguyên lai trong hoàng cung chia làm vàng bạc thiết ba loại đẳng cấp, kim giáp tướng quân quyền lợi cao nhất, có thể điều động ngân giáp cùng thiết giáp, ngân giáp tướng quân đứng hàng thứ hai, có thể sai sử thiết giáp, sau cùng thiết giáp chỉ là binh sĩ, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh làm việc.

- Hồi bẩm tướng quân! Chúng ta phụng mệnh đưa tin, tặc nhân vấn trảm ở Ngọ môn đã đền tội.

Lần này là Cao Nhân trả lời, so với Từ Ngôn, năng lực ứng biến của vị này một chút cũng không kém.

Âm thầm nhẹ gật đầu, trong lòng tự nhủ Kẻ xấu xí quả nhiên không đơn giản, Từ Ngôn cũng cung kính đứng ở một bên cúi đầu nhìn dưới chân.

Quân binh phàm nhân cấp bậc sâm nghiêm, chắc hẳn Niết Phàm giới cũng như thế.

- Đầu người đâu.

Ánh mắt một ngân giáp tướng quân khác vụt sáng một chút, đưa tay yêu cầu đầu người.

- Đầu người đang ở Ngọ môn, cũng không thu lấy.

Từ Ngôn mở miệng đáp, chắp tay phía trước.

- Không có đầu người, ai biết tên kia chết hay không, các ngươi muốn khi quân!

Ngân giáp tướng quân bỗng nhiên vung tay lên, quát:

- Người đâu! Bắt hai người này lại cho tal

Cục diện đột nhiên biến hóa để Từ Ngôn cùng Cao Nhân đều trở tay không kịp, xung quanh phần phật hiện ra vô số quân binh thiết giáp, vây quanh hai người vào giữa.

- Tù phạm hẳn phải chết không nghi ngờ, chúng ta tận mắt nhìn thấy đầu người rơi xuống đất, nếu như tướng quân muốn nhìn, chúng ta đi lấy ngay.

Cao Nhân không hiểu thấu vội vàng giải thích, nhưng Từ Ngôn ngẩng đầu lại trong lòng phát chìm. Hắn thấy được một đôi mắt quen thuộc.

Hắn gặp qua đôi mắt này ở trong Tình Châu, đến Chân Võ giới cũng gặp qua, chính là huyết ảnh bên trong Thông Thiên Hà, Chân Võ giới Đồ Thanh Chúc!

- Ma Đết

Nhận ra ánh mắt của Ma Đế, Từ Ngôn không còn do dự trực tiếp đánh ra thiết quyền.

Cao Nhân đầu tiên ngẩn người, ngay sau đó tung một cước đạp bay một binh sĩ thiết giáp đánh tới, đoạt lấy trường đao phòng bị ngân giáp tướng quân thứ nhất.

Trong hai ngân giáp tướng quân, có một người là Ma Đế, như vậy một người khác thì không cần đoán, nhất định là Vô Cực Nhân Ma.

Ác đấu không hề có điềm báo trước bộc phát, Từ Ngôn vận chuyển lực lớn đồng thời vận dụng lực lượng ác niệm.

Niệm bản nguyên hình thành cát bụi bao phủ mà đến, binh sĩ thiết giáp lâm vào trong đó, động tác trở nên chậm chạp, có thậm chí bắt đầu hỗn loạn tự giết lẫn nhau.

Không khó ngăn cản những binh sĩ thiết giáp này, nhưng ngăn cản Vô Cực Nhân Ma cùng Đồ Thanh Chúc thì lại rất khó khăn.

Hai ngân giáp tốc độ cực nhanh nhảy vọt như điện, trong đó thì Vô Cực Nhân Ma giao thủ cùng Cao Nhân, mỗi khi ra một quyền đều có thể chấn động không khí ra thành tiếng gào, có thể thấy được lực đạo vô cùng lớn, Cao Nhân không dám thất lễ, liên tục tránh né, trong lúc nhất thời hiểm tượng hoàn sinh.

Giao thủ cùng Từ Ngôn là Đồ Thanh Chúc cũng chính là Ma Đế Thân Đồ Thiên, chẳng biết tại sao Đồ Thanh Chúc vốn nên mất đi thân xác thế mà cũng biến thành tốc độ cực nhanh, đánh ra một quyền lại có thể chống đỡ được lực lượng to lớn của Từ Ngôn.

Oanh một tiếng, hai người nhao nhao bay ngược ra ngoài, vạch trên mặt đất ra hai vết rách tương đối sâu.

Cho đến lao ra bên ngoài hơn mười trượng hai người mới đứng vững thân hình, đồng thời lần nữa phi thân lướt đến.

Oanh! Oanh! OanhI

Liên tiếp mấy chục đòn đánh, oanh kích lẫn nhau lại bị đối phương chấn lui, trong không khí lưu từng đạo hư ảnh.

Lại một lần nữa tách ra một đọa khoảng cách, ánh mắt Từ Ngôn phát chìm, hắn phát hiện cỗ thân thể mới này của Đồ Thanh Chúc không quá bình thường.

Lấy lọn tóc Vô Cực Nhân Ma đi khống chế một phàm nhân Niết Phàm giới không khó, lấy tàn hồn còn sót lại của Đồ Thanh Chúc đi đoạt xá một phàm nhân càng không tính việc khó, thế nhưng vô luận đoạt xá kim giáp tướng quân hay là ngân giáp tướng quân, Đồ Thanh Chúc đều không nên có được lực lớn như thế.

Chẳng lẽ trong phàm nhân Niết Phàm giới có người trời sinh thần lực?

Từ Ngôn vừa sinh ra nghi ngờ, đột nhiên nhìn thấy độc nhãn của Đồ Thanh Chúc, hơi suy nghĩ một chút, rốt cục bừng tỉnh đại ngộ.

Chắc hẳn phía dưới bộ ngân giáp kia của Đồ Thanh Chúc chỉ có một nữa thân thể, Vô Cực Nhân Ma bị chém ra sau khi rơi xuống Niết Phàm giới chia ra làm hai, Thân Đồ Vân cùng Thân Đồ Thiên riêng phần mình chiếm cứ một nửa thân thể Vô Cực Nhân Ma.

Người ngân giáp đối diện cười một tiếng quái dị, lần nữa vọt tới, đồng thời quát:

- Ngươi không có đường lui, Từ Ngôn! Chết ở chỗ này đi, ngươi đã đến từ Linh Bảo Giới, nên chết ở bên trong Linh Bảo Giới!

- Có chết hay không ngươi nói không tính, nơi này không phải địa bàn của ngươi.

Ánh mắt Từ Ngôn trầm xuống, hai tay cùng động, ỷ vào pháp môn luyện thể cường đại, đối cứng một nữa Vô Cực Nhân Ma.

Tiếng oanh minh lần nữa dữ dội, hai người nhao nhao bị đối phương đánh bay, bất quá lần này Đồ Thanh Chúc bỗng nhiên cười gần một tiếng, sau người nhô ra vô số sợi tóc, những sợi tóc này còn cứng cỏi hơn sắt thép, hình thành lưới lớn bao phủ Từ Ngôn. Mặc dù đều bị áp chế cảnh giới tu vi, chỉ có thể lấy lực lớn đánh nhau chết sống, nhưng Đồ Thanh Chúc lại có thể lấy sợi tóc Vô Cực Nhân Ma hình thành lồng giam, thành công khốn trụ Từ Ngôn.

Vây chết Từ Ngôn, đồng thời, tiếng cười của Đồ Thanh Chúc cũng theo đó vang lên:

- Không nghĩ tới đi, dễ dàng như thế đã có thể bắt lại ngươi, đừng quên nơi này là Linh Bảo Giới, chúng ta đều thành phàm phu tục tử, đã thành phàm nhân, thì có thể bị phàm nhân diệt sát! Giết hắn cho taI

Đồ Thanh Chúc đưa ra hiệu lệnh, cửa lớn đại điện hoàng cung mở ra, trên trăm ngân giáp tướng quân vọt ra, cương đao trong tay hiện ra tia sáng lạnh, thẳng đến Từ Ngôn.

Ánh mắt những ngân giáp tướng quân này đều lộ ra ngốc nghếch, rõ ràng bị Đồ Thanh Chúc khống chế, xem ra không chỉ có Từ Ngôn có thể vận dụng lực lượng ác niệm, thủ đoạn của Ma Đế cũng không thể coi thường.

Lực lượng ác niệm trong nháy mắt bị thôi động, vốn định lấy lực lượng ác niệm ngăn cản ngân giáp vọt tới, chưa từng nghĩ lồng giam sợi tóc của Đồ Thanh Chúc tồn tại lực lượng nguyên thần, ngay cả ác niệm của Từ Ngôn đều cho phong ở trong đó.

Xùy một tiếng, đầu vai bắn tung toé ra máu tươi, Từ Ngôn không thể động đậy bị một ngân giáp tướng quân gây thương tích.

Vừa rồi lấy pháp tắc Niết Phàm giới chém giết Đan Thánh Mạc Hoa Đà, không ngờ không lâu sau Từ Ngôn hắn liền lâm vào nguy cơ giống như đúc.

Nếu như giãy không thể phá ra lồng giam, kết cục của hắn sẽ giống như Đan Thánh, bị phàm nhân Niết Phàm giới cứng rắn chém chết.

Vận chuyển lực lượng to lớn, vặn vẹo lồng giam thành các loại hình dạng, nhưng lại xé không nát kéo không nát.

Đây dù sao cũng là sợi tóc của Vô Cực Nhân Ma, cũng không phải là tóc của phàm nhân, trong đó mang theo khí tức Hỗn Thiên Linh Bảo, trình độ cứng cỏi rất đáng sợ.

Cao Nhân bị một nửa khác Vô Cực Nhân Ma cuốn lấy, đã bản thân khó đảm bảo, căn bản không thể quan tâm đến Từ Ngôn, rơi vào đường cùng, Từ Ngôn giật giật ống tay áo, tiểu trùng màu đen bên trong bị tỉnh lại. Không đợi ném ra tiểu trùng, đột nhiên đất rung núi chuyển một trận, cách đó không xa, pho tượng Phi Thiên La Sát thế mà động đậy.
Bình Luận (0)
Comment