Nhóc Zombie Chỉ Muốn An Nhàn Thôi (Dịch Full)

Chương 182 - C182

C182 C182C182

chương 182: Chân tướng

Editor: Tiểu Bách Hương Quả



Ninh Trường Phong tức giận đi khỏi đó.

Nhưng hắn cũng không trực tiếp rời khỏi nhà, mà chỉ đến phòng bếp quét tước vệ sinh.

Sư Thiên Xu nói với Lăng Tiêu: “Ngươi đừng để ý, không phải hắn có ý kiến gì với ngươi, hắn xem ngươi là bạn, tất nhiên là coi trọng ngươi.” Nàng nghĩ nghĩ: “Cảm xúc của hắn hẳn là vừa khiếp sợ vừa bất an. Hắn vốn nghĩ Ninh Túc về sau sẽ cưới vợ sinh con, không ngờ nó lại ở bên một người đàn ông, hơn nữa còn rất mạnh mà hắn luôn muốn để Túc Túc nhận làm trưởng bối.”

Ninh Trường Phong là người khá bảo thủ truyền thống, Ninh Túc ở bên cạnh một người đàn ông thì hắn có thể miễn cưỡng tiếp thu, dù sao ở trong trò chơi mà tính mạng có thể bị đe doạ bất cứ lúc nào, gần như mọi người đều có tâm lý sống ngày nào thì tận hưởng ngày đó, việc đàn ông ở bên đàn ông cũng không có gì hiếm.

Chỉ là Lăng Tiêu rất đặc biệt, dù là thân phận hay là thực lực đều vô cùng thần bí khó lường.

Hắn làm trưởng bối của Ninh Túc,Ninh Trường Phong tất nhiên sẽ vô cùng vui vẻ, nhưng làm bạn trai thì không như vậy. Ninh Trường Phong không chỉ khiếp sợ mà còn rất bất an, lo lắng con trai bảo bối chịu tổn thương.

Sư Thiên Xu nói qua phỏng đoán của mình cho hai người nghe.

Lăng Tiêu: “Ta biết.”

Sư Thiên Xu “Ừ” một tiếng, “Chờ hắn bình tĩnh một chút, suy nghĩ cẩn thận là được, chúng ta tiếp tục ăn đi.”

Lúc ăn cơm, Sư Thiên Xu hỏi hai người vài câu, không đề cập quá nhiều. Cơm nước xong, Ninh Túc đi vào phòng bếp gọi Ninh Trường Phong, “Lão cha, ra đây, bọn con muốn nói một chút chuyện của bọn con cho cha nghe.”

Ninh Trường Phong: “......”

Con trai tự mình đưa bậc thang, Ninh Trường Phong cũng thuận theo mà thỏa hiệp.

Vừa rồi Ninh Túc và Lăng Tiêu đã bàn luận ổn thoả, ở đây không phải thế giới 《 Chủng quỷ 》, bọn họ có thể nói với Ninh Trường Phong và Sư Thiên Xu bất cứ chuyện gì.

Ninh Túc kể cho cha mẹ chuyện của mình và Lăng Tiêu từ khi cậu sinh ra cho đến giờ, muốn làm bọn họ yên tâm.

Sau đó tất nhiên phải nhắc đến mục đích và mưu đồ của hệ thống.

Đã tới lúc bọn họ nên thoát khỏi trò chơi, nếu lại trì hoãn không biết sẽ xảy ra vấn đề gì. Ba năm sau, thi đấu 20 năm của căn cứ khen thưởng một suất thoát khỏi trò chơi, hai người nghĩ đến, có thể là lúc đó hệ thống đã bắt đầu xâm lấn thế giới hiện thực hoặc đang thí nghiệm, không thể cho nó thời gian chuẩn bị chuyện này.

Trước đây hệ thống luôn muốn giết Ninh Túc nhưng gần đây không có động tĩnh gì, hẳn là đang có kế hoạch gì đó.

Còn có việc Lăng Tiêu khôi phục ký ức, nếu để thêm một thời gian nữa đi thì rất có thể bị hệ thống phát hiện.

Tóm lại, chuyện này phải nhanh một chút, nhân lúc hệ thống chưa phát hiện và đề phòng, đánh nhanh thắng nhanh.

Cho nên, hai người muốn nói kế hoạch này cho Sư Thiên Xu và Ninh Trường Phong, việc hai người họ tương ngộ rồi yêu nhau không tránh khỏi liên quan đến hệ thống.DOC FULL.VN - K h o t r u y ệ n d i c h m i ễ n p h í

Sau khi bốn người, tính cả hai nhóc Quỷ Chủ ngồi vào phòng khách, Ninh Túc nói: “Cha mẹ, chúng ta muốn nói một chút chuyện của bọn con, bắt đầu từ từ 3-4 năm sau, cũng chính là lúc con sinh ra.”

Hai người sửng sốt một chút, không chớp mắt nhìn hắn.

Lăng Tiêu: “Những lời nói mà sắp tới chúng ta nói, không có bất cứ ai nghe thấy, kể cả hệ thống, chỉ nói trong một giờ tiếp theo, sau đó không được phép nhắc lại.”

Thần sắc hai người ngày càng ngưng trọng.

Ninh Túc dừng lại một chút, tự hỏi nên kể từ khi nào.

Có thể kể từ lúc Sư Thiên Xu và những người chơi đầu tiên đi vào căn cứ trò chơi. Cũng có thể nói từ lúc cậu xuất hiện trên xe tang tiến vào trò chơi.

Nghĩ tới nghĩ lui, cậu vẫn bắt đầu kể từ thời điểm cậu được sinh ra. Ninh Túc: “Ba năm sau, hệ thống tổ chức một cuộc thi đấu đặc thù, phần thưởng cao nhất là một vé ra khỏi trò chơi.”

Cuối cùng Sư Thiên Xu và Ninh Trường Phong trong mắt mọi người luôn là ke thù một mất một còn cùng nhau thắng được phần thưởng này.

Bọn họ dùng khen thưởng cho đứa con mới sinh ra , nhờ cậy Lăng Tiêu đưa đứa bé ra khỏi trò chơi.

Đứa trẻ ấy lớn lên ở viện phúc lợi và nhiều gia đình khác nhau.

Từ nhỏ cậu đã không giống người thường, thể chất đặc thù là dù bị đánh thế nào cũng không chết, đôi mắt có thể thấy rất nhiều đồ vật kỳ quái.

Cậu không biết là vì sao, khi còn nhỏ còn thường xuyên giải thích, sau đó dần dần không giải thích nữa, chỉ biết tìm đến bên cạnh cây hoa Lăng Tiêu mà thủ thỉ tâm sự.

Một mình cậu chậm rãi lớn lên, không biết từ khi nào mà thế giới bắt đầu có vấn đề, chỉ biết năm cậu vừa tròn 18 tuổi, thế giới xuất hiện tận thế, rất nhiều tang thi tấn công nhân loại, biến vô số nhân loại thành tang thi.

Khi tận thế ập đến, cậu tỉnh dậy từ trên nhánh cây Lăng Tiêu, lần đầu tiên cậu thấy được hoa Lăng Tiêu bốn cánh, cũng thức tỉnh dị năng cắn nuốt hắc ám, trở thành một người dị năng giả hệ ám. Sau đó, cậu lại bị đuổi ra khỏi căn cứ người sống sót, trở thành một con zombie, vào nam ra bắc, trở thành tang thi hoàng.

Có một ngày, cậu không muốn tiếp tục du đãng, triệu tập toàn bộ tang thi, hấp thu toàn bộ virus zombie vào trong thân thể.

Cậu không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi cậu lại mở mắt lần nữa đã xuất hiện ở xe tang chở người chơi đến căn cứ trò chơi, cũng nhìn thấy vài chiếc xe tang ngoài cửa sổ đang đi ngược hướng.

Trước cửa lớn căn cứ, cậu nhìn thấy một người chơi nữ vừa ra khỏi phó bản, trong tay nắm chặt một xấp ảnh chụp những người chết trong phó bản đó, giống hệt những người trong mấy chiếc xe tang tử thi ngược chiều lúc nãy.

Khi đó cậu vẫn chưa hiểu điều này có ý nghĩa gì, cùng mấy người bạn đi vào cửa lớn căn cứ, trở thành một phần của trò chơi.

Ở đây cậu gặp được ba mẹ lúc còn trẻ, nhận nuôi hai đứa quỷ nhỏ đồng thời tìm được hình người của hoa lăng tiêu đã bầu bạn với mình suốt thời thơ ấu và niên thiếu.

Bọn họ phát hiện vấn đề của hệ thống và trò chơi.

Sớm nhất là ở trong phó bản £ Giả quỷ È , bọn họ phát hiện ra việc người chơi chết trong phó bản không thật sự tiêu vong mà vẫn tồn tại ở đâu đó trong thế giới trò chơi.

Sau đó, khi cuộc thi đấu giữa các guild diễn ra, trong phó bản é Tận thế }, có người chơi biến thành tang thi, cậu thử hấp thu virus zombie trong cơ thể cô ấy, phát hiện ra nó giống hệt với virus zombie trong thế giới hiện thực. Lúc đó bọn họ mới biết, tận thế trong thế giới hiện thực là do các tang thi được hệ thống thả ra gây ra, muốn biến thế giới hiện thực thành đại phó bản cuối cùng.

Đám tang thi đầu tiên hẳn là người đã chết trong trò chơi.

Lại sau đó, ở trong phó bản £ Hợp nhớ ) , cậu tìm được ký ức và hệ thống thần kinh của Lăng Tiêu trong mấy nhánh thụ quái.

Mượn dùng những dây thần kinh ấy, những ký ức ngưng tụ thành một Lăng Tiêu hắc ám. Hắn đưa cậu đến thế giới của hắn. Ở đó, cậu đã chứng thực được suy đoán của bọn họ.

Trong phó bản ý Tự Độ ) , cậu tận mắt chứng kiến, hệ thống cuối cùng đưa toàn bộ người chơi về thế giới hiện thực của bọn họ rồi hủy hoại nó.

Sau khi từ đó trở về, cậu và Lăng Tiêu đã ở bên nhau.

Cậu trả lại trái tim và ký ức cho hắn, để tạo thành một Lăng Tiêu hoàn chỉnh. Sau đó, Lăng Tiêu nói với cậu mọi chuyện đã xảy ra, dẫn cậu đến thời điểm cậu được sinh ra và chuẩn bị được đưa ra khỏi trò chơi.

Ninh Túc: “Khi con vì hấp thụ quá nhiều virus, nổ tung mà chết, Lăng Tiêu đưa con vào trò chơi tại thời điểm hơn hai mươi năm trước, gặp được mọi người, chuyện sau đó hai người cũng biết rồi.”

Sư Thiên Xu và Ninh Trường Phong nghe xong, im lặng thật lâu.

Lượng tin tức quá lớn, về Ninh Túc, về thời gian, về hệ thống, về quá trình bọn họ yêu nhau.

Bọn họ tiêu hóa một lúc lâu, cuối cùng cũng nắm được toàn bộ câu chuyện, nhất thời không biết nên nói gì. Những cảm xúc khiếp sợ và phẫn nộ khi vừa biết việc Ninh Túc và Lăng Tiêu yêu nhau của Ninh Trường Phong đã sớm không còn nữa, biến thành một cảm giác trầm mặc nặng nề. Cuối cùng hắn cũng biết thân thế của Lăng Tiêu, cũng hiểu rõ rằng mối liên hệ dây dưa của hắn và Ninh Túc không gì có thể phá vỡ được. Hắn không cần phải lo lắng nữa, cũng không cần phải hỏi Lăng Tiêu rốt cuộc có nghiêm túc hay không. Hắn không có người nhà, từ nhỏ đến giờ cũng chỉ có một mình nên khi có con thì ngay lập tức biến thành nhi khống, muốn có một gia đình hoàn chỉnh. Lăng Tiêu đâu chỉ là không có người nhà, ngay cả thế giới của hắn cũng không còn nữa, nếu hắn tìm được một nơi dừng chân thì có lẽ sẽ mãi mãi nằm lại đó... Sư Thiên Xu vốn đã chấp thuận tình yêu của hai người nên không nghĩ nhiều đến vậy. Sau khi nghe xong, cô càng quan tâm đến việc về trò chơi và hệ thống mà Ninh Túc đã đề cập. “Thật ra ta cũng sớm phát hiện, phó bản mở ra nhiều lần sẽ dễ xảy ra vấn đề. Có một cái phó bản tên Ngay tại chỗ} vô cùng đáng nghỉ, bởi nó chỉ mở ra một lần đã đóng cửa vĩnh viễn.” “Phó bản này rất giống với phó bản Giả quỷ) , rất nhiều NPC trong đó là người chơi đã chết.”

《 Ngay tại chỗ được tạo thành từ những người chơi đã tử vong trong trò chơi, bọn họ biến thành quỷ quái, khi đối mặt với người quen bọn họ còn có thể ôm ấp hoặc báo thù. Sư Thiên Xu: “Từ khi phó bản đó đóng cửa, ta bắt đầu chú ý tới phương diện này, thật sự phát hiện rất nhiều vấn đề của hệ thống, không chỉ ta mà các guild khác hẳn cũng có người nhận ra.”

Nhưng mà không có ai nói ra, cũng không có ai muốn làm bất cứ chuyện 8ì.

Rất nhiều người chơi không hề có ý định phản kháng trò chơi. Hệ thống cho người chơi cấp cao chơi đặc quyền, cũng dùng thứ được gọi là bản đồ phó bản trấn an người chơi tầng dưới chót.

Ninh Trường Phong nhìn về phía hai người, “Hai người định làm gì?” Ninh Túc: “Bọn con muốn phá hủy hệ thống, đóng cửa trò chơi vô hạn.” Dù Sư Thiên Xu Ninh Trường Phong đã có suy đoán nhưng nghe cậu nói như vậy vẫn rất kinh sợ.

Từ trước đến nay, bọn họ chưa từng nghĩ tới chuyện này.

Ninh Túc nhìn vẻ mặt bọn họ ngưng trọng, cho rằng bọn họ sẽ có chút do dự, không ngờ ngay lập tức Ninh Trường Phong đã nói: “Hệ thống chó má này còn muốn giết con trai ta, ta hận nó không có thực thể để nghiền xương nó ra thành tro bụi!”

Sư Thiên Xu nhìn qua bình tĩnh hơn hắn nhiều: “Tất nhiên, chúng ta đang bị nước ấm nấu ếch, nếu chúng ta không phản kháng sẽ bị hệ thống giết chất dần dần, ngay cả thế giới hiện thực cũng sẽ bị phá hủy.” Ninh Tuc gật đầu, “Đúng vậy, hơn nữa càng kéo dài thời gian thì càng khó, hệ thống mở càng nhiều phó bản thì năng lượng thu được sẽ càng lớn, số người bị cuốn vào trò chơi cũng sẽ càng nhiều. Cho nên, chúng ta phải nhanh lên, nhân lúc hệ thống chưa phát hiện và đề phòng mà ra tay.

Sư Thiên Xu: “Chúng ta phải làm thế nào?”

Ninh Túc: “Để mà nói rõ thì khá phức tạp.”

Hệ thống được tạo thành từ quy tắc và năng lượng, quy tắc bị rối loạn và năng lượng không đủ đều gây ra vết thương trí mạng cho nó.

Ở thế giới của Lăng Tiêu có những thiên tài đã nghiên cứu được cách làm suy yếu hệ thống, cũng đã làm được nhưng cuối cùng vẫn phải vùi thây nói đó.

Lăng Tiêu: “Nói một cách đơn giản thì phải phá hủy, ít nhất là vĩnh viễn đóng cửa mọi phó bản.”

Ninh Trường Phong: “...... Nghe có vẻ không đơn giản.”

Lăng Tiêu: “Cũng không khó đâu.”

——«<

Ninh Túc giảng giải cho ba mẹ quan hệ của Lăng Tiêu và Quỷ Chủ một cách tỉ mỉ.

Hai người đều trầm mặc.

Ninh Túc vô cùng thấu hiểu.

Nếu vậy thì đúng thật là chuyện này không khó.

Trò chơi đưa quyền sáng tạo và khống chế phó bản cho một NPC trung tâm gọi chung là Giới Chủ, cụ thể chia thành Quỷ Chủ, Yêu Chủ và Thần Chủ.

Từ khi Ninh Túc vào các thế giới phó bản thế giới thì có thể biết, hầu hết Giới Chủ đều là Quỷ Chủ, tỉ lệ Quỷ chủ hoàn toàn áp đảo.

Hệ thống điên cuồng hút máu Lăng Tiêu, lợi dụng hắn sinh ra Quỷ Chủ, tạo ra thế giới phó bản.

Chắc chắn nó không ngờ đến, đây sẽ là nguyên nhân cuối cùng khiến nó bị diệt.

Lăng Tiêu: “Năm Quỷ Chủ đánh một Yêu Chủ, Thần Chủ hẳn là đủ rồi chứ?”

Đủ, chắc chắn đủ rồi.

Bọn họ đã vào rất nhiều phó bản, đã biết rõ dù phó bản được phân chia cấp bậc theo độ khó nhưng các Giới Chủ đều là bình đẳng, có lãnh địa của riêng mình, không cho phép xâm phạm lẫn nhau.

Trong số đó Quỷ Chủ còn là bộ phận tàn nhẫn nhất.

Sư Thiên Xu: “Chúng ta có thể làm gì?”

Lăng Tiêu: “Nói phá hủy hệ thống là phá hủy tất cả phó bản cũng không đúng lắm, chính xác là phải nhân lúc hệ thống chưa ý thức được đồng thời phá hủy tất cả phó bản và cắt đứt mọi nguồn cung cấp năng lượng cho nó.”

“Trước mắt có tất cả 81023 phó bản từ cấp 1 đến cấp 10, trong đó có 68501 thế giới do Quỷ Chủ khống chế, 11412 thế giới do Yêu Chủ hoặc Thần Chủ khống chế, còn lại hơn một nghìn phó bản không có Giới Chủ.”

“Trừ những thế giới do Quỷ Chủ khống chế không cần phải can thiệp thì còn hơn mười nghìn thế giới, chỉ mấy người chúng ta thì không thể đồng thời phá hủy được, cần rất nhiều người hỗ trợ.”

Ninh Túc gật đầu: “Bọn con không quen biết nhiều người chơi, đành phải nhờ hai người, nhớ là người được chọn phải đáng tin cậy, thật sự muốn phản kháng hệ thống, rời khỏi trò chơi.”

Sư Thiên Xu: “Chuyện này không khó, hầu như toàn bộ người chơi đều muốn thoát khỏi trò chơi, nhưng phần lớn không dám, cũng cảm thấy không thể. Giờ quan trọng là phải để bọn họ tin vào khả năng có thể phá hủy hệ thống."

Lăng Tiêu: “Không sao, ta có cách.”

Ninh Trường Phong: “Còn phải nói cho bọn họ biết cụ thể phải làm gì.” Lăng Tiêu: “Nếu Giới Chủ không đồng ý thì các Giới Chủ khác không dễ bước vào lãnh địa riêng của hắn, nhưng người chơi có thể vào phó bản bất cứ lúc nào, nhiệm vụ của bọn họ là đưa các Quỷ Chủ vào các phó bản khác, tiêu diệt Giới Chủ và phá hủy phó bản.”

Bọn họ nghĩ đến cảnh tượng kia một chút.

Thật kích thích.

Các người chơi chắc chắn sẽ phấn khích đến điên cuồng. Hai người vui ve đồng ý nhiệm vụ này, thừa dịp thời gian một tiếng còn chưa hết, bọn họ thảo luận ngắn gọn những người đáng tin cậy.

Sư Thiên Xu đề cử bảy tám trăm người trong guild Ngân Hoa, đều rất đáng tin.

Khi cô sáng lập guild Ngân Hoa, những nguyên lão trong xã đoàn đều là người mà cô đã cứu trong phó bản. Mười mấy năm qua, thế lực của bọn họ không ngừng phát triển, đồng thời, dần dần mọi người đều vô cùng kính trọng Sư Thiên Xu, luôn sẵn sàng nghe cô phân phó.

Chọn ra hơn trăm người chơi không hề khó.

Trừ guild Ngân Hoa, ở trong căn cứ mười mấy năm, vòng giao thiệp của Sư Thiên Xu rất rộng, thêm cả mạng lưới tình báo của xã đoàn. Có thể nói, ở phương diện này không ai có thể làm tốt hơn cô cả.

Ninh Túc cảm thấy trong chiến dịch này Sư Thiên Xu và Lăng Tiêu chính là chủ lực.

Việc này làm cho cậu nhớ tới mẹ của Lăng Tiêu-Quang Minh Thần của thế giới kia.

Nếu bà ấy còn sống có lẽ sẽ trở thành tri kỉ của Sư Thiên Xu.

Năm đó bà ấy dẫn dắt người chơi trong căn cứ phan kháng hệ thống thất bại, sau đó con trai của bà lại dẫn dắt tất cả người chơi tấn công hệ thống, cuối cùng chỉ có thể giằng co, không bên nào được lợi.

Mà lần này, con trai của bà và Sư Thiên Xu sẽ lần nữa dấy lên cuộc chiến, nhất định sẽ thành công.

Ninh Trường Phong thì ưu tiên chọn người dựa vào nhân phẩm. Hắn từng vào rất nhiều phó bản, đứng trước sinh tử tồn vong nhân tính con người sẽ bại lộ rõ ràng, hắn chứng kiến rất rõ.

Ninh Tuc nói: “Hơn nữa còn có mấy người bạn của con, Chúc Song Song, Tô Vãng Sinh, Phương Kỳ, Quý Minh Thụy, Lâm Trung Khê, cả guild Hỗ Trợ của Trần Thiên Trần Tình nữa.”

Sư Thiên Xu xem xét lại những người này, hồi: “Quý Minh Thụy cũng có thể?”

Ninh Túc cười nói: “Yên tâm đi, hắn còn muốn thoát khối trò chơi hơn bất cứ ai.”

Sau khi thời gian đã hết, bọn họ trở lại bình thường.

Trời đã sẩm tối, Sư Thiên Xu nói: “Guild của tôi còn có rất nhiều việc cần xử lý, tôi về trước đây.”

Bọn họ đều biết việc cô muốn xử lý là gì.

Ninh Túc: “Con tiễn mẹ.”

Ninh Trường Phong nhìn bóng dáng bọn họ biến mất ở trong bóng đêm, quay đầu nhìn về phía Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu cũng đang nhìn hắn, “Ninh......”

Hắn vừa mở miệng thì bỗng nhiên khựng lại.

Ninh Trường Phong chậm rãi nói: “Giờ tôi đã hiểu vì sao lúc ấy Túc Túc mở miệng gọi cha lại khó khăn như vậy, tôi thấy giờ cậu gọi một tiếng cha có về cũng rất khó.”

Lăng Tiêu: “......” Nghĩ nhiều rồi, hắn vốn cũng có định gọi cha đâu.

Ninh Trường Phong: “Người một nhà không cần so đo nhiều như vậy, không gọi cha được thì gọi tên đi.”

Lăng Tiêu sửng sốt một chút.

Ninh Trường Phong vươn tay với hắn, nụ cười trên mặt hiếm khi nghiêm túc lại thành khẩn: “Lăng Tiêu, sau khi phá hủy hệ thống, chúng ta cùng nhau về nhà.”

Lăng Tiêu nhìn chằm chằm bàn tay đó vài giây, duỗi tay chụp lấy: “Được.”
Bình Luận (0)
Comment