Nhưng Hắn Đẹp Mà - Bạch Cô Sinh

Chương 135

Sầm Lương bắt đầu hối hận.

 

Sầm Lương hối hận tột cùng.

 

Cô bé cố gắng cướp lại con chuột máy tính từ tay ông anh trai, nhưng vô ích.

 

"Anh, anh ơi, anh đừng xem nữa mà."

 

Sầm Lương túm lấy cánh tay Kinh Trập r*n r*.

 

Kinh Trập bình tĩnh nói: "Em sợ cái gì, đây là diễn đàn đứng đắn, anh có bảo em không được chơi đâu."

 

Sầm Lương: "Ha ha, đương nhiên là vậy rồi."

 

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, cái diễn đàn này ngoài các khu vực bàn luận chính trị, đời sống, giải trí ra, còn có một khu vực sáng tác riêng biệt.

 

Và hiện tại, ông anh trai cô đang dựa vào cấp độ tích lũy từ bao năm lặn lội trên diễn đàn của Sầm Lương, ngang nhiên truy cập và chiêm ngưỡng những bài viết...

 

Không được đứng đắn cho lắm.

 

Hãy tha thứ cho Sầm Lương vì dùng từ nho nhã như vậy, bởi nếu không ép bản thân nghĩ thế, cô bé chắc đã ôm chân anh trai lăn lộn ăn vạ rồi.

 

Cảm giác toát mồ hôi hột này rốt cuộc là sao đây?

 

Khả năng học hỏi của anh cô thực sự quá mạnh, chỉ lướt qua vài lần đã biết đại khái diễn đàn này hoạt động thế nào. Hơn nữa cũng tại Sầm Lương lúc mở máy đã lỡ bấm vào mấy bài viết trong bãi đỗ xe*, nên anh ấy cũng biết khu vực ẩn** nằm ở đâu, chuột vừa nhấp một cái là lao thẳng đến mấy bài lái xe***.

 

*Bãi đỗ xe: Khu vực chuyên lưu trữ và đăng tải các nội dung 18+, nhạy cảm, s*c t*nh (H văn, cảnh nóng).

 

**Khu vự ẩn: Khu 18+

 

***Lái xe: H văn.

 

Đối với Sầm Lương, chuyện này chẳng khác nào bị anh ruột bóc mẽ toàn bộ bí mật đen tối, chỉ muốn nhảy dựng lên.

 

"Anh, anh xem mấy cái này làm gì?" Sầm Lương cuối cùng không dám cướp chuột của Kinh Trập, chỉ đành gục lên vai cậu than vãn, "Em chỉ lấy ví dụ thôi, có nói anh đâu."

 

Kinh Trập bình tĩnh: "Em còn nuốt trôi được cái CP trùng tên với ông anh mình, anh tò mò xem thử thì sao nào?"

 

"Nhưng cái này là, toàn là fanfic thôi, mọi người cũng chỉ viết chơi chơi..." Sầm Lương lầm bầm, "Chẳng có gì đáng xem cả."

 

"Thế à?" Kinh Trập lướt qua bài viết đang mở, con chuột dừng lại ở dòng chữ "Kết thúc, tổng cộng 530 nghìn chữ", "Viết chơi chơi mà viết được mấy trăm nghìn chữ văn học đồi trụy thế này à?"

 

Cậu khựng lại một chút, rồi mới đọc to tiêu đề.

 

Đúng vậy, {Văn học đồi trụy} chính là tên của bài viết này.

 

Kinh Trập không diễn tả được cảm giác trong lòng, tóm lại là có chút quỷ dị.

 

Trước khi nhớ lại mọi chuyện, Cảnh Nguyên Đế và Sầm Văn Kinh trong lịch sử đối với cậu chỉ là những nhân vật lịch sử đơn thuần, dù họ có quan hệ gì thì cũng chẳng liên quan đến cậu.

 

Tên húy của Cảnh Nguyên Đế không được lưu truyền lại. Vào cuối triều đại Hách Liên, có một vị hoàng đế cực kỳ ghét những việc làm của hắn nên đã hủy bỏ rất nhiều ghi chép năm xưa. Rất nhanh sau đó, sau khi hắn chết, vương triều cũng đi vào giai đoạn suy tàn, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng thực sự, chẳng ai rảnh rỗi đi tu bổ lại những điển tịch đó.

 

Mãi về sau, Thái Tổ của triều đại mới lên thay thế vương triều Hách Liên lại thích tác phong của Cảnh Nguyên Đế, trong quá trình tu sửa sử sách đã giữ lại không ít ghi chép, nhờ vậy mà mọi thứ không bị biến mất hoàn toàn trong dòng chảy lịch sử.

 

Tuy nhiên, rốt cuộc vẫn không tìm thấy ghi chép về tên húy của mấy vị hoàng đế liền kề nhau, nên đành phải để trống.

 

Đây cũng chẳng phải chuyện quan trọng gì, nhưng đối với các fangirl đam mê khảo cứu mà nói, thì lại quan trọng vô cùng.

 

Trong vòng nửa tiếng ngắn ngủi vừa rồi, Kinh Trập đã xem qua vài bài đăng, bao gồm {Khảo cứu nguồn gốc cái tên "Dung Cửu" của Cảnh Nguyên Đế}, {Bàn về mối quan hệ giữa Cảnh Nguyên Đế và Sầm Văn Kinh}, {Đại sự ký của CP nhà tôi}, vân vân và mây mây.

 

Vô cùng... nhiệt huyết.

 

Kinh Trập khó mà tưởng tượng được, hàng trăm năm, thậm chí vài trăm năm, cả nghìn năm sau, lại có những người nhiệt tình quan tâm đến những chuyện họ từng trải qua như vậy, hận không thể bới móc tất cả sự tích ra để chứng minh họ từng tồn tại.

 

Còn có những người trực tiếp chấp bút viết văn.

 

Đặc biệt là tốc độ lái xe trong này, phải nói là đua với tốc độ ánh sáng.

 

Khiến cho Kinh Trập – chính chủ – xem mà mặt mày xanh mét.

 

Sầm Lương nhìn vẻ mặt u sầu của Kinh Trập, nằm bò bên cạnh giả làm kẻ đáng thương, chẳng dám ho he câu nào.

 

"Viết cũng khá đấy." Kinh Trập u ám nói, "Chỉ là có mấy chỗ trong này không phải thứ con người làm được."

 

"Chỗ nào?"

 

Sầm Lương không nhịn được thò đầu ra.

 

Kinh Trập ấn đầu cô bé nhét trở lại, "Nhìn cái gì mà nhìn? Nếu để ba biết anh ở đây thảo luận cái này với em, chắc ông xách dao chém anh mất."

 

Sầm Lương tiếp tục lầm bầm: "Em xem từ mấy năm trước rồi, có gì đâu, giờ chẳng phải vẫn ế thâm niên đấy sao?" Niềm vui khi nhìn CP yêu đương, sao mà so được với việc tự mình yêu đương chứ?

 

Kinh Trập không nhịn được hỏi: "Tại sao lại có nhiều người đu... đu cái CP Cửu Văn này thế?"

 

Nói ra hai chữ này, bản thân Kinh Trập cũng rùng mình trong lòng.

 

Cứ cảm thấy sai sai chỗ nào ấy.

 

Sầm Lương: "Còn tại sao nữa, thích thì đu thôi."

 

Kiểu người sống thực tế như anh trai cô hoàn toàn không thể hiểu được niềm vui của việc đu CP. Sầm Lương cũng chưa từng nghĩ có ngày mình lại phải giải thích cho anh nghe cái này rốt cuộc là gì.

 

"Có người vì thích Cảnh Nguyên Đế, có người thích Sầm Văn Kinh, tất nhiên, phần lớn là thích cả hai người, thích cách họ ở bên nhau, thích sự thẳng thắn của họ. Bất kể là vì lý do gì, thì viết fanfic, fanart về họ, đều là một cách để bày tỏ sự yêu thích."

 

Lúc giải thích Sầm Lương vẫn khá tận tâm, dù sao hiếm khi có thứ Kinh Trập không hiểu mà cô lại rất rành, trong lòng cô bé vẫn có chút vui vẻ.

 

"Anh đừng có xem mấy bài trong bãi đỗ xe nữa, xem mấy cái bên ngoài đi." Khi Sầm Lương đã vỡ chum thì cho nứt luôn, cô bé ngược lại bình tĩnh hơn, còn chen lấn đẩy Kinh Trập ra, cướp lấy chuột, chuyển sang khu chuyên đề fanfic lịch sử, "Để em xem, em nhớ là có... đúng rồi, anh xem mấy cái này đi."

 

Sầm Lương tìm kiếm tên CP, sắp xếp theo độ hot, trực tiếp tìm ra một loạt bài viết, số lượng lên đến mấy trăm trang khiến người ta phải trầm trồ.

 

"Trong này có không ít tác phẩm cực phẩm được khảo cứu nghiêm túc đấy, em nhớ cái này... ồ, vị đại thần này, hồi trước vì đu CP mà còn đi học chuyên ngành lịch sử, hướng nghiên cứu vừa khéo là triều đại này; còn nữa, đây là đại thủ trấn áp fandom nhà em, văn phong lão luyện, ngọt ngược vừa đủ, lại theo hướng chính kịch, tuyệt đỉnh luôn... còn nữa còn nữa, anh xem bức tranh này đi..."

 

Cũng không biết là do quá lâu không gặm lại CP cũ, hay là vì cảm giác tìm đường chết trước mặt anh trai quá phấn khích, Sầm Lương vậy mà tìm lại được kh*** c*m đu cặp này đã mất từ lâu.

 

Cô thầm quyết định trong lòng, đợi anh trai đi rồi, cô sẽ quay lại thu hoạch hết đống lương thực mà mình đã bỏ lỡ trong thời gian leo tường sang fandom khác!

 

Sầm Lương càng giới thiệu càng hăng, thậm chí còn mở ra một bộ cô thích nhất ngày xưa.

 

"Anh đọc thử cái này đi!"

 

Kinh Trập lộ vẻ đau khổ, rất muốn từ chối, nhưng Sầm Lương quá nhiệt tình, dùng ánh mắt tội nghiệp cầu xin, cậu bất đắc dĩ phải kiên trì đọc vài dòng.

 

["Này, lần này lại đến lượt cậu đi chải vuốt tinh thần cho Dung Cửu à?" Ở tầng đáy, có người gọi giật Sầm Văn Kinh lại, giọng điệu có vài phần láu cá, "Mặc kệ tên điên đó không phải là xong sao? Hạng người như anh ta, căn bản chẳng thèm để ý đến đám Dẫn đường bình thường, mỗi lần cậu đến đó cũng chỉ nhận sự ghẻ lạnh thôi."]

 

["Dù Lính gác có mạnh đến đâu, thời gian dài không được chải vuốt tinh thần cũng sẽ xảy ra chuyện." Sầm Văn Kinh vẻ mặt nhàn nhạt, "Anh ta cũng vậy thôi."]

 

[Dung Cửu là Lính gác mạnh nhất của Tháp, cũng là sự tồn tại điên cuồng nhất của Tháp. Không một Dẫn đường nào nguyện ý ghép đôi với hắn, hắn cũng chưa bao giờ cần Dẫn đường.]

 

[Tuy nhiên cứ cách một khoảng thời gian, Tháp vẫn sẽ sắp xếp người chuyên trách đến chải vuốt tinh thần cho Dung Cửu. Hắn có đồng ý hay không là chuyện của hắn, nhưng Tháp vẫn sẽ đưa người đến.]

 

[Gần đây, đến lượt Dẫn đường mới vào là Sầm Văn Kinh.]

 

[Sầm Văn Kinh gật đầu với người kia, rồi lướt qua cậu ta, đi xuống tầng sâu hơn. Nơi đó có căn phòng tiếng ồn trắng tốt nhất của Tháp, được thiết lập dành riêng cho Dung Cửu.]

 

["Cậu tìm anh ta làm gì?" Người bạn cùng khóa đi phía sau không nhịn được bảo, "Dù cậu có lòng tốt nhắc nhở, Sầm Văn Kinh qua một thời gian nữa cũng sẽ biết, trước mặt tên điên đó, ai cũng như nhau cả thôi."]

 

[Mặc dù Dung Cửu rất điên, nhưng không phải không có ai từng thử, nếu có thể kết hợp với Lính gác này, bất kể là thân phận địa vị hay sự bảo đảm an toàn đều sẽ có bước nhảy vọt. Nhưng trong thời buổi tài nguyên Dẫn đường quý giá như hiện nay, Dung Cửu cũng từng g**t ch*t vài Dẫn đường cố tình vượt quá giới hạn để tiếp cận hắn... Và cuối cùng, hắn vẫn sừng sững trên đỉnh Tháp. Đây chắc chắn là đặc quyền của hắn, và cũng chẳng còn ai dám làm bừa nữa.]

 

["Tôi cảm thấy trên người Sầm Văn Kinh hơi..." Người chủ động bắt chuyện với Sầm Văn Kinh lộ ra vẻ mặt kỳ quái, "Tôi cứ cảm thấy, mùi trên người cậu ta thay đổi rồi."]

 

[Lính gác và Dẫn đường, chỉ trong thời kỳ kết hợp nhiệt, mới có khả năng tỏa ra một loại hơi thở nào đó, và cũng chỉ có Lính gác và Dẫn đường mới cảm nhận được.]

 

[Sầm Văn Kinh bị người ta bàn tán sau lưng cuối cùng cũng đến tầng thấp nhất, tất cả các lối đi đều tự động mở ra cho cậu, cho đến tận nơi sâu nhất, chỉ còn lại sự tĩnh lặng thuần túy. Chưa đợi cậu nhập mã thông hành cuối cùng, cánh cửa kia đã trượt mở, bên trong là bóng dáng của Lính gác.]

 

[Lính gác ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Sầm Văn Kinh, cứ như cậu là con mồi gì đó, "Hôm nay, chẳng phải bảo cậu đừng đến rồi à?" Sầm Văn Kinh có thể ngửi thấy hơi thở tỏa ra từ người đàn ông, nóng rực như thiêu đốt, giống như con quạ lửa sắp bùng cháy, mang theo hơi nóng điên cuồng.]

 

[Tinh thần thể của hai người tự động lăn ra ngoài, con rắn Black Mamba lạnh lẽo quấn lấy chú chó nhỏ lông xù, còn chưa đợi nó gâu gâu chạy về phía chủ nhân, đã bị Black Mamba lôi đi mất.]

 

[Tinh thần thể xuất hiện không kiểm soát, nghĩa là chủ nhân đã bước vào giai đoạn kết hợp nhiệt, Sầm Văn Kinh biết rõ mình đến đây rốt cuộc là để làm gì.]

 

"Xin ngắt một chút, Lính gác là gì, Dẫn đường lại là gì? Kết hợp nhiệt... thôi bỏ đi, cái này không cần giải thích cho anh." Kinh Trập bình tĩnh dời mắt, nhìn Sầm Lương, "Anh cảm thấy mình không cần tiếp thu thêm kiến thức mới nữa."

 

"Không sao đâu anh, Lính gác – Dẫn đường là một trong ba thiết lập lớn của fanfic đấy, cái ABO anh xem lúc trước là một cái khác." Máu truyền giáo của Sầm Lương nổi lên, đã hoàn toàn không thèm quan tâm đây là anh ruột mình, tóm lấy cậu bắt đầu nhồi nhét một tràng.

 

Cho đến cuối cùng khi Kinh Trập trốn thoát được, vẫn cảm thấy đầu óc ong ong, toàn là cái gì mà pheromone, chi phối và phục tùng, cái nào cũng cảm giác như được tạo ra để phục vụ cho việc đua xe tốc độ cao vậy.

 

Fangirl quả là một sinh vật đáng sợ.

 

Kinh Trập vẫn còn sợ hãi, đứng ở cầu thang hít sâu một hơi, liền thấy bóng dáng Hách Liên Dung xuất hiện trên bậc thang.

 

"Sao vậy?"

 

Hách Liên Dung đi đến bên cạnh Kinh Trập, nhìn chằm chằm lớp mồ hôi mỏng trên trán cậu, rồi cúi đầu quan sát sắc mặt cậu.

 

Kinh Trập: "Không sao, chỉ là nhất thời bị Lương nhi nhồi nhét quá nhiều kiến thức, hơi khó tiêu hóa."

 

Hách Liên Dung nhướng mày: "Con bé truyền thụ kiến thức cho em?"

 

Kinh Trập vừa nhớ tới mấy cái fanfic kia, không biết sao lại thấy mất tự nhiên. Mấy bài viết cậu xem qua, có bài rất không phù hợp với tính cách của họ, theo cách nói của Sầm Lương là OOC, nhưng có những bài lại không hiểu sao khớp đến lạ thường trong một khoảnh khắc nào đó, kỳ lạ đến mức quái dị.

 

Kinh Trập tuy vẫn chưa thể hiểu được sự thiên vị của họ dành cho cái gọi là CP, nhưng dưới ngòi bút của họ, cậu cảm nhận được tâm ý đằng sau sự chấp niệm ấy. Dường như ở những thế giới khác nhau, họ cũng có một cuộc đời yêu nhau thắm thiết nhưng lại mang những sắc thái riêng biệt.

 

Cảm giác này rất đặc biệt.

 

Kinh Trập không thể nói là không thích, thậm chí còn cảm thấy, cũng khá thú vị.

 

... Đương nhiên mấy bài lái xe thì thôi, thật sự bái phục khả năng viết lách trên trời dưới biển của họ, hoàn toàn vi phạm cơ năng cơ thể con người!

 

Chỉ cần là người bình thường thì tuyệt đối không thể làm cả đêm được!!!

 

Hách Liên Dung đăm chiêu nhìn Kinh Trập, cũng không hỏi, mà nói với Kinh Trập về cuộc trò chuyện trong thư phòng.

 

Sầm Huyền Nhân vẫn không đồng ý kết hôn ngay, chỉ nói nếu một năm sau, Kinh Trập vẫn không thay đổi ý định, thì lúc đó sẽ không quản hai người nữa.

 

Liễu Tuấn Lan thì không từ chối, chỉ nói nếu muốn kết hôn, chuyện dạm ngõ cầu thân phải làm cho đàng hoàng, tử tế.

 

Kinh Trập nghe xong, có chút bất lực gãi gãi mặt: "Haizz, quên mất tính tình của ba." Cậu lầm bầm, biết sớm thì đã lén trộm sổ hộ khẩu ra trước rồi.

 

"Anh mà dám trộm, ông đây đánh gãy chân chó của anh."

 

Sầm Huyền Nhân đứng trên cầu thang mắng một câu.

 

Kinh Trập giật mình, nắm lấy cổ tay Hách Liên Dung chạy trốn chật vật, đầu không ngoảnh lại.

 

Sầm Huyền Nhân trợn trắng mắt, quay về tìm Liễu Tuấn Lan than vãn.

 

"Cái đồ cún con ăn cây táo rào cây sung này!"

 

Kinh Trập kéo Hách Liên Dung chạy trốn, căn giờ quay về trường điểm danh, tối đến lại bị Hách Liên Dung đưa về chỗ ở.

 

Tắm xong, Kinh Trập đứng trước bồn rửa lau tóc, ánh mắt vô tình lướt qua giỏ quần áo bẩn, dường như nhìn thấy gì đó, hơi ngạc nhiên, thò đầu vào xem, vớt cái áo lên nhìn chằm chằm vào cổ áo.

 

Đây là...

 

Cậu một tay nắm cái áo, mạnh mẽ mở cửa, hùng hổ đi tìm Hách Liên Dung tính sổ.

 

Sao lại lén lút gắn cái thứ này lên người cậu để giám sát thế hả!

 

Kết quả cậu đến phòng ngủ không thấy người, đi dạo một vòng từ tầng trên xuống tầng dưới, cuối cùng tìm thấy Hách Liên Dung trong phòng làm việc, thấy hắn đang ngồi trước bàn máy tính, giao diện trên màn hình trông quen thuộc đến thế.

 

... Kinh Trập chạm phải ánh mắt lạnh nhạt của Hách Liên Dung, nhưng lại nhìn ra vài phần trêu tức trong đó.

 

Kinh Trập nắm lấy chứng cứ phạm tội kia, giận... giận không nổi, bất lực đi tới, càng bất lực hơn thở dài, "Anh muốn hỏi gì, cứ trực tiếp hỏi em là được, đặt mấy thứ này làm gì?"

 

Sau khi khôi phục ký ức, bây giờ cậu nói chuyện vẫn hơi văn vẻ, chiều nay Sầm Lương đã hơi phát hiện ra, còn hỏi cậu, Kinh Trập tìm cớ trả lời cho qua chuyện, nhưng vẫn phải sửa cái thói quen nói năng này.

 

"Xem thứ em và Sầm Lương nói chuyện cả buổi chiều, học tập một chút, kẻo bị Kinh Trập bỏ lại phía sau."

 

Lời nói thì lạnh tanh, nhưng lại đề cập đến thế giới 2D xa rời thực tế, khiến Kinh Trập hoảng hốt, cảm giác như rào cản giữa các chiều không gian đang bị xuyên thủng.

 

Cậu đi đến sau lưng Hách Liên Dung, nhìn chằm chằm vào bài viết hắn đang xem.

 

[Khu tán gẫu] Spam nhảm, dạo này nhà Cửu Văn lại lên cơn gì thế?

 

"Như tít, dạo này lướt thấy các chị em toàn kéo nhau đi offline ở thành phố X, vụ gì thế này? Đâu phải thánh địa tuần du gì đâu, mà dù có muốn hành hương về thánh địa thì cũng nên đi Bắc Kinh chứ?"

 

№1 ☆☆☆ Chủ thớt vào lúc 20xx-02-23 10:29:43 gửi lời nhắn ☆☆☆

 

Nhà Cửu Văn lại phát điên à?

 

№2 ☆☆☆ == vào lúc 20xx-02-23 10:31:40 gửi lời nhắn ☆☆☆

 

Là triển lãm núi Tạm Quan đấy, nghe nói khai quật được không ít cổ vật, tôi cũng mua vé đi xem này.

 

№3 ☆☆☆ == vào lúc 20xx-02-23 10:35:11 gửi lời nhắn ☆☆☆

 

yysy*, cổ mộ núi Tạm Quan và Cửu Văn thì có liên quan gì? Đừng có làm trò cười cho thiên hạ

 

*Có sao nói vậy.

 

№4☆☆☆ == vào lúc 20xx-02-23 10:41:22 gửi lời nhắn ☆☆☆

 

Tôi đang ở trong triển lãm đây, có liên quan đến Cửu Văn hay không thì tôi không biết, nhưng đây đúng là cổ vật thời triều đại Hách Liên.

 

[Ngọc tỉ.jpg]

 

[Mười hai bình ngọc xếp hàng.jpg]

 

[Tranh bóng lưng hai người dạo phố.jpg]

 

[Trang phục cổ đại.jpg]

 

[Mặc ngọc.jpg]

 

Còn nhiều lắm, mạng lag quá không đăng được, mấy thứ này trông cứ có đôi có cặp, thú vị phết

 

№5☆☆☆ == vào lúc 20xx-02-23 10:45:24 gửi lời nhắn ☆☆☆

 

Tôi biết tôi biết, tôi nghe bạn thân tôi bảo, fandom bên đó có Đại thần đi xem triển lãm núi Tạm Quan, khảo cứu rất nhiều và cảm thấy cổ mộ này có liên quan đến CP nhà bả, kết quả cả đám nhà Cửu Văn kích động hết cả lên, đều đi check-in zqsg*

 

*Cảm tình chân thực.

 

№6☆☆☆ == vào lúc 20xx-02-23 10:47:27 gửi lời nhắn ☆☆☆

 

Rất muốn xem kịch hay, đợi vả mặt chính thức, cái gì thơm thối cũng đâm đầu vào, quả nhiên là đức hạnh nhà Cửu Văn, xmm* cũng nhiều quá, gió chiều nào che chiều ấy

 

*Tiểu muội muội, em gái nhỏ.

 

№7☆☆☆ == vào lúc 20xx-02-23 10:51:42 gửi lời nhắn ☆☆☆

 

Chỉ ngắn ngủi bảy bình luận, đã khiến Kinh Trập ngơ ngác.

 

Nhà Cửu Văn là gì?

 

Yysy là gì?

 

Zqsg và xmm lại là cái gì?

 

Cậu bây giờ đang cực kỳ cần một người phiên dịch.

 

Kinh Trập dùng ánh mắt tràn đầy h*m m**n học hỏi nhìn Hách Liên Dung: "Anh hiểu không?"

 

Hách Liên Dung im lặng một lát, móc điện thoại ra.

 

Kinh Trập ngó đầu vào, hừ, tìm trợ giúp bên ngoài chứ gì.

 

Thế thì thà lôi Sầm Lương ra giải thích cho rồi, con bé chắc chắn rành rọt từng chân tơ kẽ tóc.

 

________

 

Lời tác giả:

 

yysy là có sao nói vậy (hữu nhất thuyết nhất); zqsg là chân tình thực cảm, xmm là tiểu muội muội, Cửu Văn giải (chữ Giải [解] này xấp xỉ bằng chữ Tỷ [姐] – fan chị em/các bà các chị).

 

Giải thích một vài từ lóng trên mạng...

 

(Mấy cái thâm sâu quá tôi cũng không rành lắm đâu, nếu giải thích sai thì mọi người cứ coi như tôi chưa nói gì nhé)

 

Phải rồi phải rồi, pwp là pwp, còn qwq là qwq nha! (qwq bắt đầu bằng chữ Q đấy, khụ)

 

Tác giả đang đùa về việc phân biệt các từ viết tắt/biểu tượng cảm xúc, qwq là biểu tượng khuôn mặt đang khóc ròng.

Bình Luận (0)
Comment