Chương 116
Chương 116Chương 116
Chuyển biến tốt đẹp thì chuyển biến tốt đẹp, nếu không ăn và không có gì vào bụng thì sớm muộn gì cũng sống không nổi.
Phải nói là ông trời không tuyệt đường sống của con người, Đại Lâm lê cơ thể bệnh tật lảo đảo tìm rau dại thức ăn ở trên núi rồi không cẩn thận té xuống vách núi, may mắn là vách núi này không cao, dưới đó còn có một ít kinh thảo, chẳng những không bị thương mà cậu bé còn phát hiện thứ tốt!
Thế mà trong bụi cỏ có giấu một túi bột mì.
Là loại bột mì trắng tinh!
Loại lương thực trắng bóc như này kể cả khi nhà họ Cao giàu có cũng không nỡ xay tỉ mỉ như vậy.
Đại Lâm vốn đang cho rằng bản thân không trụ được mấy ngày thì đột nhiên nhìn thấy túi bột trắng này, cậu tức khắc cảm thấy bản thân không nên chết như vậy, đây là ông trời đang cho cậu cơ hội!
Đại Lâm lấy được một túi bột mì này thôi đã không còn sức lực nào để nhóm lửa nữa, cậu bé lấy nước suối nấu cùng và cứ mỗi ngày đều pha như thế để uống mà sống. Nhưng không biết có phải là do không ăn tỉnh bột trong lượng thực hay không mà bệnh tình của cậu bé lại khỏe lên từng ngày.
Ấy vậy mà trong cái may lại có sự rối ren quanh co, đến khi Đại Lâm đã có thể tự do đi lại thì cậu bé lén quay lại nhà của mình để xem thử, chuyện có thấy được hay không thì không quan trọng nhưng Đại Lâm đã đụng phải một người họ hàng xa của cậu bé.
Người họ hàng xa này là anh họ của mẹ ruột Đại Lâm nên cậu bé đã gọi người đó một tiếng cậu. Nếu như không biết tiền căn hậu quả ra sao thì đứa trẻ số khổ tìm được đường sống trong chỗ chết gặp phải cậu mình nhất định sẽ hai mắt nước mắt lưng tròng và cảm thấy xúc động khi gặp người thân, thế nhưng thực tế thì người cậu này lại lập tức đặt ra câu hỏi làm sao mà sống được cho Đại Lâm, gã ta hỏi có phải ở chỗ nào đó trong nhà họ Cao đã cất giấu lương thực hay không?
Đại Lâm không có ngốc nên tất nhiên cậu nhóc sẽ không nói thật nhưng người cậu này của Đại Lâm vô cùng là gian xảo và ranh ma, gã ta giờ vờ như mình tin Đại Lâm rồi sau lưng lại lén lút vội đi theo cậu nhóc, cuối cùng đã thấy được túi lương thực kia.
Gã cậu ấy chẳng hề khách sáo mà trực tiếp lấy hết tất cả túi lương thực kia đi, không chừa lại chút gì cho Đại Lâm.
May mắn thay là dường như ông trời có mắt đã phù hộ cho Đại Lâm, khi cậu tìm ra được túi lương thực kia thì trước hết đã giấu đi một ít vào khe đá ở bên cạnh...
Vậy nên chỉ dựa vào số lương thực đã giấu đi này Đại Lâm đã sống sót qua năm mất mùa.
Con người ta trước thời điểm sống còn hay cả lúc trong bụng không có gì thì đã không còn nói tới chuyện đạo đức nữa.
Ví dụ như khi nói về người cậu này, có lẽ gã ta cũng là vì mỗi ngày không có gì bỏ bụng nên mới tìm thức ăn nên gã ta lấy đi lượng thực đã cứu mạng Đại Lâm cũng không thể nói là quá ác độc, nhưng việc gã lấy đi hết tất cả mà không chừa cho Đại Lâm dù một chút thì phải nói rằng đó là một việc quá tuyệt tình! Mấy năm sau đó mẹ ruột Đại Lâm trở về thôn Tiểu Cao, tuy rằng có oán trách gã nhưng sau đó vẫn tiếp tục quay lại tới lui với anh em mình, dù vậy Đại Lâm vẫn một mực không nhận người cậu này.
Từng đám người thế hệ sau ở trong gia tộc đã kể lại vài câu chuyện cũ của ông ngoại Đại Lâm và tất cả đều mắng cái gã cậu có lòng dạ đen tối kia, Lý Như cũng biết có một nhân vật như vậy nhưng Lý Như vốn dĩ không thể tưởng tượng được là bởi vì lời nhắc nhở lúc trước của cô mà đã làm cho tất cả thay đổi, cũng dẫn tới việc mà gã cậu này đã làm và trước hết gã ta càng nham hiểm ác độc hơn.