Chương 142: Đây là tố quan hà đỉnh
Chương 142: Đây là tố quan hà đỉnhChương 142: Đây là tố quan hà đỉnh
Có vẻ như người đàn ông trung niên chưa bao giờ gặp phải chuyện xấu hổ như này bao giời
Lâm Phong nghiêng người đánh mắt nhìn ông già phía sau người đàn ông trung niên kia.
Quả nhiên, cánh tay khô héo đầy vết đồi mồi đang gắt gao giấu vào trong người.
Ngón tay rõ ràng dùng sức, siết chặt một miếng vỏ dưa.
Miệng thở phì phò phồng lên, ánh mắt dán chặt xuống mặt đất, không ngừng lẩm bẩm: "Muốn ăn, dưa hấu, muốn ăn, dưa hấu!"
Lâm Phong cười nói: "Không có việc gì, dưa hấu trồng ra không phải để ăn sao? Trên ban công nhà tôi có rất nhiều, anh tự đi hái đi, xem ông cụ thích trái nào thì hái một trái mang vê!"
Đương nhiên Lâm Phong có suy nghĩ riêng của mình.
Nói thật, hàng xóm ở đây đều là những người có ảnh hưởng lớn.
Người bình thường muốn tạo nợ ân tình cho họ đều mong mà không được, hiện tại là nợ ân tình cửa tự tìm đến cửa, ngu gì mà không nhận?
Huống chỉ chỉ là một quả dưa hấu!
Đã vậy còn là sản phẩm thử nghiệm.
Người đàn ông trung niên lập tức cảm kích, vội vàng cười với Lâm Phong: "Cám ơn người anh em, không được thì buổi chiêu hôm nay tôi đừng mơ tới chuyện được đi làm! Ông cụ này trông vậy thôi chứ khi còn trẻ là trinh sát đấy, tính khí quật cường lắm!"
Hai mắt Lâm Phong sáng ngời. Hóa ra là lão binh !
Lâm Phong nhanh chóng dẫn hai người vào nhà, sau đó chỉ ra ban công: "Dưa hấu đều ở nơi đó, các anh tự tới xem đi, cứ hái thoải mái, chắc cũng chín hết rồi đấy."
Ông cụ lúc này giống như một đứa trẻ thận trọng, trầm mặc mím môi, đi theo phía sau người đàn ông trung niên.
Một tay còn gắt gao nắm lấy vạt áo của người đàn ông trung niên, theo chân anh ta ra ban công.
Sau khi nhìn rõ vườn dưa hấu nhỏ xanh mướt trước mặt, đôi mắt người đàn ông trung niên mở to kinh ngạc!
"Trời ơi! Một ban công đơn giản như này mà cậu cũng có thể trồng được ra một vườn dưa hấu lớn đến vậy ư? Người anh em à, cậu được đấy!"
Người đàn ông trung niên đánh mắt nhìn môi trường sinh trưởng của những quả dưa hấu đó.
Trong lòng càng cảm khái, trên thực tế, một vườn dưa hấu rậm rạp này, nhìn kỹ lại cũng chỉ có năm gốc mà thôi, vậy mà bây giờ đã đầy ắp, che kín cả ban công!
Nhìn sơ qua là thấy được có hơn hai mươi mấy quả rồi!
Một ban công lớn như vậy gần như hoàn toàn bị chiếm bởi dưa hấu!
Lâm Phong cười nói: "Dù sao ban công lớn như vậy, để không thì phí lắm, tôi tiện tay trồng chơi ấy mà, vừa vặn để cho cả nhà tôi ăn."
Người đàn ông trung niên mỉm cười, gật đầu, không nói thêm gì nữa, trong khi hai mắt ông cụ sáng ngời, con ngươi vốn đang đục ngầu của ông như bùng lên tia sáng, sau đó ông cụ vui vẻ như một đứa trẻ, lao thẳng ra ban công.
"Dưa hấu! Dưa hấu!"
Ông cụ mừng rỡ reo lên, sau đó cẩn thận ngồi xổm xuống, sờ mó từng quả dưa hấu, hai mắt sáng ngời, như thể đang nhìn bảo vật gì đói
Người đàn ông trung niên sợ hết hồn, vội vàng chạy đến bên ông cụ, nói: "Ba ơi ngoan nào, giờ chúng ta hái một quả về ăn là được rồi, những quả còn lại chưa chín, còn phải chăm sóc tiếp, đừng hái hết một lân ba nhé!"
Con nít là như vậy, nhiều khi ăn không hết nhưng vẫn muốn hái hết vềI
Ông lão nghiêm túc gật đầu, sau đó nằm xuống đất, bắt đầu tự mình kiếm quả dưa hấu lớn để mang về nhà.
Người đàn ông trung niên liếc mắt nhìn đồng hồ trên tay, có vẻ như không thể đợi được nữa, sau đó nói: "Để con chọn cùng với!"
Mẹo chọn dưa đó là tới gân quả dưa, vỗ nhẹ lên vỏ mấy cái, nhìn xem đã chín chưa.
Nếu dưa đã chín rồi, nhìn kỹ một chút sẽ thấy được cuống dưa nhỏ và héo khô, càng xoăn càng tốt, bởi đó là dấu hiệu cho thấy tất cả các chất dinh dưỡng đã được tụ tập hết vào bên trong dưa hấu.
Sau đó vỗ nhẹ, áp tai vào và lắng nghe thật kỹ là có thể phát hiện được, quả dưa nào mà chín sẽ phát ra tiếng "bịch" chứng tỏ là quả già, ngọt.
Nói tóm lại, chất lượng dưa hấu càng cao thì càng dễ nhận biết.
Chỉ chốc lát sau, ông cụ và người đàn ông trung niên đều chọn chung một quả.
Lâm Phong cúi người, vỗ vỗ đánh giá quả dưa một chút, quả này đúng thật là một quả dưa hấu ngonl!
"Được rồi! Lấy quả này đi, cảm ơn người anh em nhé, quả dưa này coi như là tôi mua của cậu đi! Người anh em, cầm lấy đi!"
Người đàn ông trung niên nói xong lấy tiền ra trả luôn!
Lâm Phong vội vàng từ chối.
"Người khác thì thôi, chứ hàng xóm láng giềng với nhau ai lại làm vậy, số tiền này thật sự tôi không thể nhận được, coi như là kết bạn với ông cụ, để tôi hái xuống giúp cho hai người, cũng đừng nhắc đến chuyện tiền bạc nữa. Anh mà cứ vậy tôi không vui đâu, lần sau ông cụ mà muốn ăn dưa nữa, tôi không mở cửa đâu đấy."
Lâm Phong nửa đùa nửa thật nói.
Người đàn ông trung niên cũng không cố chấp nữa, cảm ơn Lâm Phong một phen, đang chuẩn bị ôm dưa hấu rời đi, ánh mắt bỗng nhiên thấy được một thân ảnh quen thuộc, đột nhiên dừng lại, sau đó thốt lên một tiếng cảm thán!
“Người anh em, đây là... Hoa Lan?”
Trong nháy mắt người đàn ông trung niên trở nên vô cùng kinh hỉ, sau đó anh ta ngước mắt lên, đột nhiên mở to hai mắt, vui vẻ kích động nhìn Lâm Phong hỏi: "Đã vậy còn là giống này, sao giống như là tố quan hà đỉnh vậy?"
Nghe người đàn ông trung niên gọi tên giống lan là tố quan hà đỉnh, Lâm Phong bất ngờ, sau đó theo bản năng nói: "Anh cũng biết loại lan này sao?"
Người đàn ông trung niên nghe Lâm Phong hỏi vậy, lần này trên mặt lộ ra không chỉ là chấn kinh mà còn có một loại cuồng nhiệt!
ĐệchI
Đây thực sự là tố quan hà đỉnh? !
"Ngày nay, có rất ít tố quan hà đỉnh thật, vật này cho dù cậu có chăm bón nhiều năm thì cũng chỉ lớn được thế này thôi, trước đây vì hoa lan mà tôi đã làm ra kha khá việc ngốc nghếch! Bị lừa tới lừa lui các kiểu, đã vậy số còn đen nữa chứ!"
Người đàn ông trung niên bỗng nhiên cảm khái nói: "Phần lớn số cây non tố quan hà đỉnh trên thị trường là hàng giả, còn cây trưởng thành thì toàn giá trên trời, ừ thì mua cây trưởng thành cũng được đấy, thế nhưng lại không có cảm giác thành tựu!"
"Năm đó tôi đúng kiểu kẻ ngốc nhiều tiền, chỉ cần là trò vui có liên quan tới tố quan hà đỉnh là tôi đều đều tham gia góp mặt. Mấy năm qua tôi tiêu tốn khá nhiều, nhưng mấu chốt ở chỗ những cây non mua về đều là đồ giả."
Người đàn ông trung niên kích động nhìn chằm chằm vào tố quan hà đỉnh trong tay Lâm Phong nói: "Đã rất lâu rồi tôi chưa từng nhìn thấy một cây tố quan hà đỉnh thật như này!"
Lâm Phong dừng một chút, không ngờ vật này lại hiếm có như vậy?
"Cái này... Lần này, tôi thật muốn có chuyện muốn van cầu cậu!"
Người đàn ông trung niên đột nhiên quay sang nhìn Lâm Phong, vẻ mặt chân thành khiến Lâm Phong nhảy dựng!
"Có chuyện gì cứ từ từ nói, nếu giúp được tôi nhất định sẽ giúp!"
Lâm Phong vội vàng nói.
Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm vào tố quan hà đỉnh trong tay Lâm Phong, trong lòng kêu rên.
Cậu chàng này chăm sóc tố quan hà đỉnh hoàn toàn sai cách rồi!
Chí ít phải dùng chậu gốm mới là cách thông khí tối ưu nhất, còn có, phương pháp tưới nước cho hoa cũng không đúng, đáng lý phải ngâm mới đúng!