Chương 154: Ong làm tổ
Chương 154: Ong làm tổChương 154: Ong làm tổ
Lâm Thiến Thiến bật khóc, đôi mắt to đỏ hoe nhìn bác sĩ cấp cứu, hai bàn tay mũm mĩm cũng đan vào nhau, đung đưa lên xuống.
"Làm ơn làm ơn!"
Giọng nói của cô bé nhẹ nhàng, run rẩy, khiến người khác nghe thấy tâm đều mềm nhũn!
Bác sĩ vội vàng khuyên cô bé: "Yên tâm yên tâm, các bác sĩ bây giờ sẽ kiểm tra cho dì của con, bạn nhỏ đừng khóc nữa nhat"
Bác sĩ nói xong, vội vàng gọi người bên cạnh hỗ trợ đưa Khương Y Thanh lên giường bệnh.
Lâm Phong cẩn thận đặt Khương Y Thanh xuống, sau đó kể cho bác sĩ nghe mọi chuyện vừa xảy ra.
Sau khi nghe xong bác sĩ gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu đại khái, sau đó Khương Y Thanh được ông ta đưa vào phòng cấp cứu, cửa cũng bị đóng lại.
Hiện tại đôi mắt của Lâm Thiến Thiến đỏ hoe, cô bé lo lắng lắm luôn.
Cô bé dụi mắt, ngẩng đầu nhìn Lâm Phong hỏi: "Ba ba, dì Khương bị làm sao ạ? Dì sẽ không sao chứ? Thiến Thiến lo lắng cho dì Khương lắm!"
Vẻ mặt của Lâm Phong hơi nghiêm trọng.
Anh đưa tay sờ đầu cô bé, sau đó nghiêm túc nói: "Dì Khương nhất định sẽ không sao đâu, biết không?"
Lâm Thiến Thiến gật gật đầu, sau đó đi theo Lâm Phong ngồi trên băng ghế ngoài phòng cấp cứu.
Mà giờ phút này, trong phòng bệnh, bác sĩ bắt đầu giúp Khương Y Thanh kiểm tra toàn diện. Nhưng kết quả thực sự bất ngờ.
Toàn thân Khương Y Thanh rất tốt, không có vấn đề gì!
Trong quá trình kiểm tra, Khương Y Thanh cũng đã tỉnh lại.
Cô xoa xoa đầu, cảm giác đau đớn thật sự khiến cô sợ hãi, cô nhìn bác sĩ mặc áo blue trắng, Khương Y Thanh suy nghĩ hồi lâu mới nhớ ra chuyện gì đã xảy raI
Mình đây là...
Ngất xỉu?
"Bác sĩ, tôi không sao chứ?”
Khương Y Thanh nhìn bác sĩ đang cầm báo cáo hỏi: "Có phải cơ thể tôi có vấn đề gì không?"
Kể ra thì Khương Y Thanh cũng cảm thấy chuyện này thật sự kỳ lạ.
Đặc biệt là kể từ khi ba cô tái hôn.
Cô luôn luôn xuất hiện những đoạn ký ức đứt đoạn.
Có đôi khi rõ ràng một khắc trước mình còn ở trong bệnh viện chăm sóc ba, nhưng sau đó mình sẽ xuất hiện ở nơi khác.
Nói thật, từ khi mẹ cô chết vì mình, Khương Y Thanh đã được bác sĩ tâm lý điều trị, cô cho rằng lần này chỉ là bệnh mà thôi, chịu đựng một chút thôi sẽ qua.
Nhưng mà đã mấy ngày rồi, mình vẫn như vậy.
Hiện tại cô cảm thấy đầu càng đau hơn!
Bác sĩ nhíu mày, nhìn thoáng qua số liệu, lắc đầu: "Không có vấn đề gì, nhìn qua thì rất tốt, các chức năng của cơ thể cô cho thấy cô rất khỏe mạnh, có thể là gần đây cô nghỉ ngơi không tốt chăng?”
Bác sĩ nhìn Khương Y Thanh nhíu mày nói: "Cô về nghỉ ngơi thêm vài ngày, một tuân sau quay lại kiểm tra sức khỏe, đến lúc đó xem thế nào." Khương Y Thanh xoa xoa đầu, nói "Cảm ơn" với bác sĩ, sau đó đứng dậy, tự mình đi ra ngoài.
Lâm Phong vẫn đợi ở ngoài cửa, thấy Khương Y Thanh một mình đi ra khỏi phòng cấp cứu, lập tức đi vê phía Khương Y Thanh hỏi: "Thế nào, bác sĩ nói như thế nào? Có sao không?”
Y Thanh lắc đầu mỉm cười nói: "Không sao, bác sĩ chỉ nói là em nghỉ ngơi không đủ, có lẽ mấy ngày nay em mệt mỏi, em không sao, em về nghỉ ngơi thật tốt là được."
Lâm Phong nhíu mày càng sâu hơn.
Anh nhìn Khương Y Thanh từ trên xuống dưới rồi nói: "Em đúng là quá gầy, cần nấu món gì thật ngon để bồi bổ cơ thể, tối nay đến nhà anh ăn cơm, anh xuống bếp."
Lâm Phong không cho phép cô nói.
Sắc mặt Khương Y Thanh hơi ửng hồng, cô không nói gì cả, gật đầu đồng ý.
Trên đường về viện Lâm Giang, Lâm Phong đưa Khương Y Thanh và Lâm Thiến Thiến về nhà.
Anh Minh và mọi người đang chuẩn bị nấu ăn, thì thấy Lâm Phong đưa Khương Y Thanh và Lâm Thiến Thiến trở về.
Anh Minh sửng sốt, vội vàng lau tay nói: 'Không phải nói không về ăn cơm sao? Sao lại trở về?"
Lâm Phong mỉm cười nói: 'Xảy ra chút chuyện nhỏ, anh để em nấu cho!"
Lâm Phong nói xong liền đi lấy tạp dề, anh Minh nói gì anh cũng không chịu.
"Ây nha! Tiểu Phong, em xem anh là người ngoài rồi! Chuyện này không được, anh là đầu bếp, bây giờ em muốn tranh công việc nấu ăn với anh, em không đúng rồi!" Anh Minh nhìn Lâm Phong, nhíu mày nghiêm túc nói.
Lâm Phong cắn răng, rốt cuộc không tranh giành với anh Minh nữa.
Cũng không phải anh thật sự muốn nấu ăn, chỉ là tạm thời đưa Khương Y Thanh vê ăn cơm là có suy tính của riêng mình.
Bệnh dạ dày bẩm sinh của Thiến Thiến được cải thiện rất nhiều nhờ mỗi ngày ăn trái cây và rau trong không gian, vì vậy hiện tại anh suy nghĩ để Khương Y Thanh ăn nhiều trái cây và rau trong không gian hơn.
Nếu anh không nấu ăn, anh sẽ phải tìm cách khác để lấy trái cây và rau quả ra khỏi không gian.
Anh nói với anh Minh: "Đồ ăn trong nhà chắc chắn không đủ, em đi siêu thị dưới lầu mua ít thức ăn, em đi về liền."
Không đợi anh Minh trả lời, Lâm Phong đã đi ra ngoài.
Nói là đi mua thức ăn, nhưng lại kiếm cớ lẻn vào không gian, sau đó hái hết rau trong không gian của mình.
Tuy nhiên, ngay khi Lâm Phong chuẩn bị rời khỏi không gian, đôi mắt của anh đột nhiên bị thu hút bởi một thứ.
Đó là một cái thùng lúc trước mình tùy tiện ném trên mặt đất, trên miệng thùng có một cái lỗ nhỏ, giữ ở trong nhà cũng không có tác dụng gì, Lâm Phong mang vào không gian dùng để tưới nước.
Không ngờ vào lúc này lại có tiếng vo ve vang lên!
Chẳng lẽ đây là...
Trong đầu hiện lên một ý nghĩ, Lâm Phong đi tới cái thùng màu đỏ, sau đó rón rén mở ra một khe nhỏ trong thùng đỏ, lập tức một con ong mật trực tiếp lao về phía Lâm Phong!
Lâm Phong giật mình, nhanh chóng đặt nhẹ cái thùng màu đỏ xuống, sau đó bước ra khỏi không gian.
Hóa ra là ong làm tổi
Lâm Phong nghĩ, sau hai ngày nữa có thể kiểm tra xem có mật ong hay không, nghe nói mật ong rất tốt cho phụ nữ, dưỡng nhan làm đẹp da, đến lúc đó lấy một ít mật ong đưa cho Khương Y Thanh bồi bổ cơ thể.
Anh vội vã về nhà, anh Minh đã bắt đầu nấu ăn.
Lâm Phong nhanh chóng rửa sạch tất cả các loại rau mà anh hái, sau đó giúp anh Minh bắt đầu cắt rau.
"Tiểu Phong à, cuộc thi đầu bếp ngày mai sẽ bắt đầu, anh thấy ông chủ Trần Như Hải hai ngày nay mỗi ngày đều nghiên cứu kỹ thuật nấu ăn của mình, trông rất căng thẳng, anh nghe nói Trần Vân Tường rất giỏi, còn có người phía trên nữa."
Anh Minh nhanh chóng đảo nồi vài cái, sau đó lo lắng nói: "Không biết lần này có thể vượt qua hay không, Trần tổng thật sự rất đáng thương."
Lâm Phong cười vỗ võ vai anh Minh, sau đó nói: "Yên tâm đi, sáng sớm mai, em cùng đi với anh, trong cuộc tranh tài vua đầu bếp lần này, nhà hàng Hải Thanh Hà Yến của chúng ta nhất định sẽ giành giải nhất."
Tuy nói là như vậy nhưng trong lòng anh Minh vẫn chưa có dự định gì.
Trên cơ bản đều lan truyền khắp nơi về Trân Vân Tường, nhưng trường giang sóng sau xô sóng trước, bất luận là tay nghề hay mưu kế, hắn đều vượt xa Trần Như Hải.