Chương 187: Lâm Dao xảy ra chuyện
Chương 187: Lâm Dao xảy ra chuyệnChương 187: Lâm Dao xảy ra chuyện
Lâm Phong nghe vậy cũng ngây ngẩn cả người.
Anh không ngờ chỉ trong vòng hơn một tuần những hạt giống này đã cao bằng đầu người rồi ư?
Lâm Phong cẩn thận suy nghĩ một chút, anh cũng gần như nghĩ ra được nguyên nhân!
Vân Nam vốn là một tỉnh nhiều hoa quả, trái cây trông ra được bán khắp cả nước.
Thời tiết ở đó rất thích hợp cho sự phát triển của trái cây, tất nhiên, không giống như dưa hấu mà anh trồng trên ban công ở Thượng Hải!
"Ha ha! Đây đều là giống mới mà con đã bỏ tiền ra mual"
Lâm Phong tùy tiện tìm một cái cớ giải thích: "Ngày mai con gửi tiền vào tài khoản của cô, mấy ngày nữa con cũng trở về xem một chút!"
Bây giờ vườn trái cây trong nhà đã được dọn ra, anh không thể ngay cả trở về nhìn một chút cũng không.
Trở về thu xếp công việc của người trong nhà xong, anh mới yên tâm.
Chú Hai Lâm Hữu Căn bật cười ha ha, sau đó đột nhiên dừng lại, hơi do dự: "Tiểu Phong, chú Hai còn có một chuyện muốn nhờ con giúp!"
Lâm Phong không ngốc, nghe xong những lời này, trong lòng ít nhiều đoán được cái gì.
Chắc lại là chuyện của Lâm Daol
Lâm Phong thở dài trong lòng.
Đáng thương thay cho tấm lòng của cha mẹ trong thiên hại
"Chú hai, chú nói đi, là chuyện gì vậy?" Cho dù là cách điện thoại Lâm Phong cũng có thể nghe và cảm nhận được sự bất an và bối rối của chú Hai.
"À, vẫn là chuyện của Dao Dao, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, một tuần rồi không liên lạc được với Dao Dao, nhưng hai ngày nay luôn có người gọi điện đến cho chú, bảo là Dao Dao nợ tiền, kêu chú trả tiền."
Giọng của Lâm Hữu Căn nghe như sắp khóc: "Chú làm sao biết mấy thứ này chứ? Con nói xem đây có phải là lừa đảo không? Chú không dám trả lời, cũng không biết hỏi thăm ail"
Khi nghe Lâm Hữu Căn nói như vậy, đầu Lâm Phong nháy mắt như nổ tung!
Cái gì?!
"Những người đó nói như thế nào?"
Lâm Phong nắm chặt điện thoại di động, nhíu mày, nghiêm túc hỏi: "Chú hai, đừng hoảng sợ, chú kể toàn bộ chuyện này cho con một lần nữa đi."
Vì thế Lâm Hữu Căn kể lại hết mọi chuyện cho Lâm Phong.
Thực ra chuyện này đã phát hiện ra có gì đó không ổn từ một tuần trước.
Cách đây một tuần, Lâm Hữu Căn vừa nhận được tiền lương, muốn gửi tiền cho Lâm Dao, bảo Lâm Dao có thời gian thì vê nhà, dù sao thím Hai rất nhớ cô.
Tuy nhiên cũng rất kỳ lạ.
Khi Lâm Hữu Căn gọi điện thoại cho Lâm Dao, Lâm Dao luôn không nghe điện thoại.
Lúc đầu Lâm Hữu Căn cho rằng điện thoại của Lâm Dao hết tiên, nên ông đến sảnh thương mại nạp cho Lâm Dao ba mươi tệ tiền điện thoại, lúc đầu còn biểu hiện có thể kết nối, nhưng không nghĩ tới sau đó thì không kết nối được nữa.
Lâm Dao tắt nguồn điện thoại.
Lâm Hữu Căn lo lắng vô cùng, cảm thấy Lâm Dao nhất định là gặp phải nguy hiểm gì đó, nếu không Lâm Dao tuyệt đối sẽ không tắt máy.
Nhưng thím Hai vẫn luôn an ủi Lâm Hữu Căn, nói là sẽ không xảy ra chuyện gì, vì vậy Lâm Hữu Căn đã bình tĩnh lại một chút.
Không ngờ, sự việc này lại tiếp diễn.
Đã ba bốn ngày trôi qua, gọi điện thoại cho Lâm Dao, luôn luôn trong tình trạng không ai nghe máy.
Hoặc là trạng thái tắt máy!
Nếu tình trạng cứ tiếp tục như vậy, chú Hai sẽ báo cảnh sát!
Điều kỳ lạ là trong khoảng thời gian này, Lâm Dao vẫn sử dụng WeChat gửi tin nhắn thoại cho Lâm Hữu Căn, ý đại khái là thời gian này cô rất bận học, không thể thường xuyên mở máy điện thoại, nói Lâm Hữu Căn và thím Hai yên tâm, cô không sao, sau này đừng gọi điện thoại tới.
Sau nhiều lần nghe đoạn ghi âm, xác nhận là giọng nói của Dao Dao, Lâm Hữu Căn và thím Hai cũng không nghĩ nhiều, xem như là thở phào nhẹ nhõm.
Thời gian yên bình không đến hai ngày, có điện thoại gọi tới.
Là giọng thô ráp của một người đàn ông trung niên.
Ý chính là Lâm Dao nợ tiền của bọn họ, muốn Lâm Hữu Căn trả lại tiền, đồng thời họ cũng gửi số tài khoản ngân hàng.
Mà không chỉ gọi một lân, mới hôm qua, bảy tám người gọi đến cùng một lúc.
Lâm Hữu Căn lúc đầu nghĩ rằng là điện thoại lừa đảo, nhưng ngày hôm nay cũng gọi đến, có khả năng không phải là lừa đảo?
Nhiều cuộc điện thoại gọi đến, Lâm Hữu Căn cũng cảm thấy không thích hợp.
Trái tim ông luôn treo lơ lửng, nhưng ông không biết chuyện gì đã xảy ra.
Đến bây giờ, nghĩ tới nghĩ lui, người ông có thể cầu cứu chỉ có Lâm Phong! Nghe chú hai kể rõ mọi chuyện, Lâm Phong lập tức nhíu mày!
Chú hai không biết chuyện này, nhưng anh biết rõ hơn ai hết!
Đây chẳng phải là mấy vụ sinh viên vay tiền mà được đưa tin trên ti vi mỗi ngày hay sao?!l
Mấy khoản vay này thường là hoặc là sử dụng ảnh, hoặc sử dụng chứng minh thư, thẻ sinh viên.
Hơn nữa lúc mới vào đại học đã làm thẻ tín dụng linh tinh gì đó.
Lúc trước Lâm Phong vẫn còn đang thắc mắc, Lâm Dao cũng không có tiền gì, chú Hai cũng nói sau khi Lâm Dao học đại học, chưa từng dùng tiên của mình.
Lâm Dao làm sao có thể mua được món hàng hiệu nổi tiếng như vậy?
Bậy giờ Lâm Phong xem như hiểu rồi!
Vay nợt
Mình chưa bao giờ nghĩ tới vay nợt
Trái tim Lâm Phong trong nháy mắt chìm xuống đáy cốc!
Lúc này trong anh luôn có suy nghĩ duy nhất là tuyệt đối không thể để chú hai biết!
Chú hai và thím hai đều đặt tất cả hy vọng vào Lâm Daol
Lâm Dao chính là trụ cột tỉnh thân của hai người, cũng là kiêu ngạo của hai người!
Lâm Phong gân như lập tức đưa ra quyết định!
Anh hít sâu một hơi, giả vờ thoải mái nói với chú hai bên kia điện thoại: "Chú hai, không có chuyện gì, chắc là điện thoại lừa đảo! Buổi chiều con sẽ đi xem giúp chú, đến lúc đó con sẽ gọi điện cho chú, chú đừng lo lắng nhat"
Lâm Hữu Căn nghe Lâm Phong nói như vậy, ông cũng thở phào nhẹ nhõm! "Được, được, được!"
Lâm Hữu Căn bảy tỏ cảm kích: "Ban đầu chú nói với thím hai con là ngày mai chú sẽ đi Thượng Hải mộc chuyến! Hiện tại không có vấn đề gì, con trước xem giúp chú thế nào, nếu có chuyện gì cần tiền, con nhất định phải nói với chú và thím hai con nha! Biết không? Chú hai con nhiều năm qua cũng tiết kiệm được ít tiền, con đừng tiêu tiền của mình đấy nhé!"
Chú hai Lâm Hữu Căn nghiêm túc dặn dò.
Thực ra dù nói thế nào cũng là lừa đảo qua điện thoại, chú hai Lâm Hữu Căn cũng ít nhiều có chút dự cảm không lành.
Hiện tại chỉ có thể nhờ Lâm Phong tìm hiểu tình huống trước, nếu thật sự xảy ra chuyện, ông sẽ tự mình tới.
Suy cho cùng mình cũng chỉ là một lão già nông thôn quê mùa.
Lâm Phong tiếp tục hỏi Lâm Hữu Căn tình huống cụ thể của Lâm Dao.
Học viện ngoại ngữ Thượng Hải, khoa ngoại ngữ, năm nhất.
Ký túc xá nằm trong tòa nhà thứ mười chín.
Phòng ký túc xá 205.
Có những tin tức này, Lâm Phong xem như cũng đại khái có ý tưởng trong lòng.
Nếu Lâm Dao thật sự vay nợ, mà bây giờ điện thoại còn tắt máy.
Như vậy chứng tỏ là bây giờ con bé đã đến tình trạng bị thúc giục đòi nợ.
Lâm Phong bỗng nhiên nhớ tới trên tin tức, có không ít cô gái vì món nợ thế này mà tự sát.
Trái tim anh bắt đầu căng thẳng.
Tuy rằng Lâm Dao hiện tại giống như đã biến thành một người khác, nhưng suy cho cùng con bé cũng là con gái của chú hail Là sinh viên đại học có tiếng duy nhất trong gia đình! Hơn hết còn là một mạng sống!