Chương 202: Tăng giá kinh người
Chương 202: Tăng giá kinh ngườiChương 202: Tăng giá kinh người
"Ông chủ Lâm, gần đây lại có nho chín nữa à? Vẫn giống y như lần trước chứ?"
Tạ Triệu Khôn vội vàng sửa lời: 'Mặc kệ có giống y như lúc trước hay không, chỉ cần là trái cây Phong Thiến Quả Viên trông ra, Bạch Quả Viên chúng tôi đều lấy hết!"
Lâm Phong đáp: "Gần đây xác thực là đang thử nghiệm giống cây mới, chanh leo sắp đến ngày thu hoạch, ở thôn Lý Trại, Vân Nam, chỗ này cũng là một trong những địa điểm các anh thu mua chanh leo phải không?"
Tạ Triệu Khôn nghe xong, ngạc nhiên lắm, sau đó ngượng ngùng gãi đầu, cười đáp: "Bên Vân Nam không thuộc quyền quản lý của tôi, thế nhưng tôi có thể gọi điện hỏi thử xem thế nào."
Nói xong, Tạ Triệu Khôn hỏi nhân viên bên cạnh số điện thoại chi nhánh bên Vân Nam, bấm số nội bộ gọi qua.
Dò hỏi một phen, lập tức thấy Tạ Triệu Khôn cười nói với Lâm Phong: "Xác thực là có, sao thế, nhân viên bên tôi đang thu mua sao?"
Tạ Triệu Khôn nhất thời kích động.
"Vậy được, giá cả có thể thương lượng, chỉ cần ông chủ Lâm bán hết toàn bộ số chanh leo đang có cho Bạch Quả Viên chúng tôi là được!"
Nghĩ tới lợi nhuận khổng lồ mà những quả chanh leo này mang lại, Tạ Triệu Khôn tiếp tục kích động!
Lâm Phong nhìn những nhân viên trước mặt, sau đó cười nói: "Không phải tôi không muốn bán, chỉ là giá mà Bạch Quả Viên mấy người đưa ra, thực sự làm tôi khó có thể chấp nhận."
Lâm Phong nói xong, Tạ Triệu Khôn sững sờ.
Giá cả khó có thể chấp nhận? Thực tế, từ lân mua Sunshine Rose trong tay Lâm Phong, tạo ra lợi nhuận khổng lồ, trong nội bộ Bạch Quả Viên đã ra một sắc lệnh.
Bất kể là lúc nào, chỉ cân Phong Thiến Quả Viên sản xuất ra sản phẩm mới nào, coi như là có phải đấu giá, cũng phải cướp lấy quyền mua đầu tiên của Phong Thiến Quả Viên!
Bởi vậy, khi Tạ Triệu Khôn nghe tin Bạch Quả Viên lại dám ép giá trái cây của Lâm Phong, hắn quả thực rất rất kinh ngạc!
Hắn nói: "Không thể nào? Tôi nhớ nội bộ Bạch Quả Viên đã ra lệnh, chỉ cần là trái cây do Phong Thiến Quả Viên cung cấp, đều sẽ đáp ứng giá cả mà anh đưa ra, làm sao có khả năng ép giá được?"
Lâm Phong không tranh luận gì thêm với Tạ Triệu Khôn, trực tiếp mở loa điện thoại, sau đó bước tới bên cạnh nhân viên Bạch Quả Viên hỏi: "Bạch Quả Viên mấy người sẵn sàng đưa ra mức giá bao nhiêu?"
Người kia ngơ ngác không hiểu gì, cũng không biết Lâm Phong đến cùng là gọi điện cho ai.
Thấy Lâm Phong hỏi như vậy, lập tức theo bản năng lặp lại giá cả một lần nữa.
"Bảy tệ, không thể nhiều hơn!"
Tận tâm tận lực, nghiêm túc cẩn thận.
Tạ Triệu Khôn ở đầu bên kia gần như muốn nổ tung.
"Cậu là nhân viên thu mua ở khu vực nào? Chẳng lẽ bên Vân Nam các cậu không nhận được tin tức gì sao? Mấy người các cậu đến cùng là bị làm sao vậy?!"
Tạ Triệu Khôn tức không chịu được.
Lâm Phong này, chính hắn đã từng tiếp xúc qua.
Nhìn thì trông rất dễ nói chuyện đấy, thế nhưng thực tế lại rất quật cường, lạnh lùng. Bình thường mà nói, người bán đồ đều sẽ nhớ tới hảo cảm cũ, ví dụ như lần đầu bán dâu tây đã hợp tác với Bạch Quả Viên bọn họ, vậy thì lần sau, nên trực tiếp liên lạc hợp tác với Bạch Quả Viên tiếp mới đúng.
Thế nhưng Lâm Phong lại không làm như vậy!
Hắn trực tiếp chọn người trả giá cao nhất!
Chỉ cần hành động này đã đủ thấy rõ, người này là một người làm ăn thực sự!
Tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát!
Sau đó, bản thân vất vả mới đấu giá được cây nho, cuối cùng mới kéo được chút hảo cảm với Lâm Phong.
Lần này thì hay rồi.
Lúc trước bỏ ra mấy trăm tệ mới đấu giá được một cân nho Sunshine Rosel
Mà hiện tại, tuy chanh leo không đáng giá bằng Sunshine Rose, thế nhưng tuyệt đối sẽ không thấp đến bảy tệ!
Ngay tới chuyện này còn không xử lý được!
Nhân viên thu mua cơ sở này của Bạch Quả Viên quả thật chả được cái tích sự gì!
Chính hắn nghe xong còn tức giận, huống chỉ là Lâm Phong?
Nhân viên thu mua đầu chưa kịp nảy số, ngơ ngác hỏi lại: "A? Ngài là?"
Sau đó Tạ Triệu Khôn trực tiếp giao lưu với nhân viên thu mua này.
Cách điện thoại một khoảng xa vẫn có thể nghe thấy một trận mắng nhiếc!
Đám đông xung quanh đồng loạt sửng sốt!
Đây rốt cuộc...
Là chuyện gì xảy ra vậy?
Có vẻ như người Lâm Phong vừa gọi điện, là cấp trên của người tới thu mua này?
Bởi vì người này ra giá bảy tệ một cân, nên mới bị mắng cho máu chó đầy đâu?
Đám người đứng như trời trông, một lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại được tỉnh thần!
Nhìn thấy nhân viên kia lúc này mặt đỏ tới tận mang tai cúi đầu, vội vàng trả di động trong tay lại cho Lâm Phong.
"Thật xin lỗi, chuyện này xác thực là lỗi của tôi, tại tôi không biết đây là chỉ nhánh của Phong Thiến Quả Viên!"
Người kia vội vàng nói tiếp: "Thực ra lúc trước chúng tôi đã được gọi điện thông báo qua, nói là nếu gặp được trái cây của Phong Thiến Quả Viên, bao nhiêu tiền cũng phải trả cho bằng được, có điều mấy lần trước khi tôi hỏi, bọn họ đều nói không biết, vì lẽ đó..."
Vì lẽ đó mới muốn ép giá xuống chứ gì?
Ai mà có ngờ đây lại là Phong Thiến Quả Viên mà bên trên cố ý phân phó đâu!
Đúng là gặp phải vận may quái quỷ mài
Cái tên "Phong Thiến Quả Viên" trong lời của nhân viên Bạch Quả Viên, đám nhân viên thu mua đều bàng hoàng sửng sốt.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Phong Thiến Quả Viên?
Sao lại thấy cái tên này quen tai thế nhỉ?
Trong lòng đoàn người bỗng nhiên chìm xuống, cảm thấy có gì đó không đúng.
Ngay sau đó, tất cả đều đồng loại nhấc điện thoại lên, bắt đầu gọi điện thoại.
Tiếp đó, mọi người trố mắt nhìn mọi chuyện phát sinhI
Đầu dây bên kia cũng bắt đầu vang lên tiến khiển trách mắng chửi!
Sau mười phút, cúp điện thoại. Nhân viên thu mua của Bạch Quả Viên biết, đã đến lúc bắt đầu đấu giái
"Trái cây này, quản lý bên tôi đã nói, chỉ cần bán toàn bộ cho chúng tôi, năm mươi tệ một cân!"
"Quản lý bên tôi cũng đã nói, Thiên Thiên Quả Viên chúng tôi sáu mươi tệ một cân!"
Tiên Phong Viên Quả chúng tôi bảy mươi tệ một cân!"
Cứ thế trong nháy mắt, toàn bộ cục diện hoàn toàn thay đổi!
Mọi người trợn mắt há mồm, cho rằng lỗ tai nhất định có vấn đề!
Tăng từ bảy tệ một cân lên.
Lên đến bảy mươi?
Quan trọng ở chỗ, vẫn còn tiếp tục tăng?
"Ai da, Lâm Phong đến cùng là trồng ra trái cây gì? Tôi thấy cái này cơ bản không phải là trái cây, sợ là vàng ấy chứ?"
Một thôn dân cả kinh muốn rớt cằm xuống đất!
Hắn vừa rồi còn khuyên Lâm Phong bán bảy tệ một cân đi đấy!
Lại không ngờ tới rằng, mới quơ qua quơ lại một hồ, đã tăng giá lên gấp mười lần mà vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại?
"Trời đất ơi! Ngay chanh leo còn có thể bán được cái giá này, vậy nho, đu đủ các loại kia, chẳng phải còn càng đáng tiền hơn sao?"
Mọi người kinh ngạc, xoay người nhìn đại bá, nhị thúc đang đứng ngây như phông, hỏi: "Tiểu Phong nhà ông rốt cuộc là trồng hạt giống gì vậy? Mua ở đâu? Sao có thể đáng tiền thế này?"
Đại bá và Nhị thúc miệng ngoác tới tận mang tai, nghe đám người bọn họ đấu giá, cứ ngỡ đang ở trong mơi Bọn họ sống tới giờ phút này, chưa bao giờ nghĩ qua chanh leo có thể bán giá cao tới như này!
Cuối cùng, tất cả kết thúc.
Chanh leo, được bán cho Bạch Quả Viên với giá 110 tệ một cân.
Trên thực tế, nhân viên thu mua này dám ra giá cao như vậy hoàn toàn là bởi vì Tạ Triệu Khôn trong điện thoại đã căn dặn, mặc kệ phát sinh ra chuyện gì, đều nhất định phải mua được chanh leo!