Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 218 - Chương 218: Cuộc Thi Hái Nấm

Chương 218: Cuộc thi hái nấm Chương 218: Cuộc thi hái nấmChương 218: Cuộc thi hái nấm

Tây nam Thập Vạn đại sơn.

Hàng năm đến thời điểm mùa hạ nhiều mưa, chính là thời kỳ nấm bệnh bùng phát mạnh.

Mỗi năm đều có người ăn nấm trúng độc, thế nhưng đối với người Vân Nam mà nói, nhiều người hơn nữa trúng độc đi nữa cũng không đủ ngăn cản sự hấp dẫn từ mỹ vị do nấm mang tới.

Lâm Phong còn nhớ mình lúc nhỏ, bác Lý hàng xóm cách vách đặc biệt thích ăn nấm.

Khi đó chú Lý thường mang theo Lâm Phong cùng con của chú đi lên núi hái nấm, phần lớn là nấm lam, nấm gà càng ngày càng quý, còn có nấm ngọc cẩu các loại...

Lúc ấy Lâm Phong còn nhỏ, độ ngon của nấm đối với anh cũng không quan trọng lắm, điều anh quan tâm hơn là niềm vui khi tìm thấy nấm, giống như tìm được bảo vật.

Hiện tại lớn, ký ức khi còn tấm bé đều đã mờ nhạt không rõ.

Lúc này ba người ăn cơm xong, chuẩn bị đi hái nấm, ngay cả Lâm Phong cũng có chút kích động.

"Ba ba, đợi lát nữa chúng ta hái nấm về có làm đồ ăn luôn ăn ạ không? Ba ba biết làm không? Nó có ăn ngon hay không nha?"

Thiến Thiến lúc này vô cùng vui vẻ, chớp chớp đôi mắt đen láy, vẻ mặt hiếu kỳ ngây thơ nhìn Lâm Phong.

"Canh nấm hầm rất ngon, khi con đi hái nấm trở về, ba sẽ nấu canh cho con và dì"

Lâm Phong cười nói, sau đó cầm lên hai đôi ủng cao su, một lớn một nhỏ đưa cho Khương Y Thanh cùng Thiến Thiến.

"Mang giầy thể thao không được sao? Em mang theo giầy thể thao tới."

Khương Y Thanh nhăn đầu lông mày, nghỉ hoặc hỏi.

Không phải là phải lên núi hái nấm sao?

Mang giầy thể thao vừa hay chống trơn nữa!

Lâm Phong bật cười...

"Núi ở nơi này không thể so với núi ở Thượng Hải, sáng sớm lúc thức dậy sương sớm rất nặng, đường nhỏ trên núi đều rất lầy lội, ngươi nếu như xuyên giầy thể thao đi, lúc đi còn trắng, khi về không chừng đã đóng mấy lần bùn đen sì rồi!"

Lâm Phong trêu ghẹo nói.

Khương Y Thanh mặt đỏ lên không nói chuyện, lập tức đổi ủng cao su.

"Ba ba, Thiến Thiến cầm xong rổ rồi, chúng ta lên đường đi!"

Cô nhóc lúc này có chút nôn nóng.

Dù sao thế giới trên núi đối với cô bé mà nói tồn tại sức hấp dẫn rất lớn, là một thế giới mới lạ chưa khám phá đấy!

Khương Y Thanh cũng chớp chớp mắt mong đợi nhìn Lâm Phong, chờ anh ra lệnh một tiếng.

"Đi, lên đường!"

Lâm Phong kiểm tra xong trang bị trên người mình cười nói.

"Đi đi, xuất phát rồi, xuất phát rồi!"

Cô nhóc cực kỳ hài lòng, tươi cười chạy ở phía trước, chạy ra khỏi tiểu viện.

Lâm Phong cùng Khương Y Thanh thì đi theo phía sau Thiến Thiến dở khóc dở cười dặn dò cô bé chạy chậm một chút.

Ba người cùng nhau đi về phía cuối con đường bê tông. Ở trong trí nhớ của Lâm Phong, đường lên núi ở nơi này.

"Đến rồi, chính là chỗ này."

Nhìn đỉnh núi cùng con đường nhỏ vào núi quen thuộc trước mặt, Lâm Phong trong lòng sinh ra vô hạn cảm khái, anh quay đầu nhìn thoáng qua Khương Y Thanh cùng Thiến Thiến cười nói.

Nói xong anh lập tức dẫn đầu đi về phía trước, Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh thì đi theo phía sau, hai người đều tò mò nhìn xung quanh.

Phong cảnh trong núi lớn thật sự là quá đẹp rồi.

Hơn hẳn Thượng Hải bụi mù nghiêm trọng, không khí trong núi vô cùng tươi mát tự nhiên.

Không khí nơi này khá ẩm ướt oi bức, vì vậy sinh trưởng đều là một số thực vật nhiệt đới.

Trên những chiếc lá rộng còn ngưng tụ khá nhiều giọt nước trong vắt.

Lúc này những giọt nước trĩu nặng ở đầu cành, thời điểm có người đi qua cứ như bị thức tỉnh, rơi xuống mấy giọt nước, làm ướt cả áo quần.

Ba người đi trong chốc lát, rõ ràng không có mưa, thế nhưng đầu vai đều ướt đẫm.

Con đường đi dưới chân quả nhiên cực kỳ lầy lội, cả tầng lá cây thối rữa thật dầy, cộng thêm lá thông khô héo, chỉ chốc lát sau đã dính đầy ủng cao su, bước đi khá lao lực.

"Ba ba, sao còn không phát hiện nấm nha?"

Cô nhóc có chút nhụt chí, đi như thế lâu cô bé cũng mệt, nhưng lại không nhìn thấy nấm.

"Có phải là không có không?"

Khương Y Thanh cũng tò mò nói: "Khả năng đều bị người khác hái hết rồi !?" Lâm Phong lại lắc đầu.

Đây nếu là đặt ở 20 năm trước hoàn toàn chính xác có thể, dù sao lúc ấy tất cả mọi người nghèo, đều dựa vào mùa này lên núi hái nấm để kiếm thêm thức ăn, mỗi ngày trời chưa sáng đã có rất nhiêu người dậy sớm lên núi hái nấm.

Khi đó giống như thi đấu, dù sao đây chính là lương thực cứu mạng!

Nhưng bây giờ từng nhà đều giàu có, đầy đủ, ai không có việc gì bốn năm giờ sáng lại dậy hái nấm chứ?

"Mọi người nhìn xeml"

Lâm Phong vừa nghĩ như thế, ánh mắt lại bỗng nhiên bị một cây nấm màu xanh nhạt cách đó không xa hấp dẫn.

Đây là...

Nấm đầu Xanh!

Thực sự là nghĩ cái gì tới cái đấy, Lâm Phong vừa nãy cũng đang thấy kỳ quái, sao nhìn mãi cũng không thấy nấm?

Lúc này lại đột nhiên xuất hiện!

Thật đúng là núi cao sông dài nghi không đường, thì trước mắt lại thấy hy vọng!

Ánh mắt của Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh thuận theo phướng hướng tay của Lâm Phong nhìn sang, lập tức nhìn thấy cây nấm ở sau đám lá thông.

Thiến Thiến nhất thời sướng đến phát rồ, tròng mắt đen như mực chợt sáng ngời, vọt nhanh vê hướng kia.

"Chậm một chút chậm một chút!"

Lâm Phong dở khóc dở cười, đi theo Thiến Thiến phía sau gọi lớn.

Ba người lúc này đều ngồi xổm xuống bên cạnh một cây Nấm đầu xanh, thân thể làm thành một cái vòng tròn nhỏ, thoạt nhìn cực kỳ buồn cười. Lâm Phong vươn tay, lay lay cây Nấm đầu xanh kia.

Dưới một tầng thật dây lá thông, vốn chỉ lộ ra một cây Nấm đầu xanh nhỏ, lúc này cũng triệt để lộ ra bê ngoài của nó.

Tán của cây Nấm đầu xanh này có màu lục lam nhạt dạng lưới, phần hình trụ bên dưới là màu trắng.

Ở giữa tán cái có vài dấu lõm nhỏ, trông rất dễ thương, cực kỳ đáng yêu.

Lâm Thiến Thiến tò mò nhìn chòng chọc cây Nấm đầu xanh này, thân thể nhỏ bé vốn ngồi chôm hổm dưới đất, lúc này đều sắp úp sấp trên cây Nấm đầu xanh.

"Ba ba, đây chính là Nấm đầu xanh chúng ta muốn tìm sao?"

Lâm Phong gật đầu, rồi sau đó vươn tay, hái Nấm đầu xanh.

"Được rồi, chúng ta đã tìm được cây Nấm đầu xanh đầu tiên, kế tiếp sẽ dễ dàng thôi!"

Lâm Phong cười nói.

"Sau khi xuất hiện cây Nấm đầu xanh đầu tiên, kế tiếp sẽ có cây thứ 2 thứ 3, hơn nữa ở gần chỗ tìm được cây Nấm đầu xanh này, con và dì cùng nhau tìm, sau đó ba ba đi tìm một mình, chúng ta thi đấu có được không?"

Lúc này Khương Y Thanh cũng có chút nóng lòng muốn thử, cô nhìn Thiến Thiến, rồi sau đó cười hỏi: "Thiến Thiến cùng dì ở một tổ có lòng tin không? Chúng ta nhất định có thể thắng được ba bai"

"Tốt quá tốt quá! Đi thôi ma ma, chúng ta tìm từ bên này, nhất định phải tìm nhiều hơn so với ba ba!"

Cô nhóc lập tức kéo Khương Y Thanh đi sang hướng khác, Lâm Phong dặn dò hai người không nên đi quá xa, sau đó cũng bắt đầu chăm chú tìm kiếm cây nấm.

Ngày hôm nay không nói phải tìm được một rổ tràn đầy, song thế nào cũng phải chuẩn bị xong đồ ăn cho buổi tối phải không nào? Hơn nữa may mắn khá một chút, không chừng còn có thể tìm thấy nấm Tùng Nhung nhai

Giữa núi rừng, ánh mặt trời ban bác từ trên đỉnh đầu hạ xuống, rừng cây được một vòng sáng nhỏ chiếu rọi.

Lâm Phong lúc này cứ như đã phát hiện bảo tàng.

Một cây tiếp theo một cây nấm bị phát hiện, rơi vào trong rổ của Lâm Phong.
Bình Luận (0)
Comment