Chương 221: Mùi vị thơm ngon vô cùng
Chương 221: Mùi vị thơm ngon vô cùngChương 221: Mùi vị thơm ngon vô cùng
Nấm mũ xanh mới hái nên vẫn còn mùi hơi ngai ngái, nhưng lúc này gặp phải dầu nóng, trong nháy mắt tỏa ra mùi thơm mê người!
“Thơm quá đi!"
Khương Y Thanh đứng dậy, chăm chú nhìn nấm mũ xanh trong chảo, hiếu kỳ nhìn ngắm.
Trước đó chỉ mới nghe qua thôi, lúc này mới xem như đã hiểu lý do vì sao vừa đến mùa mưa, lại có nhiều người lên núi hái nấm như vậy.
Thực sự rất ngonl
Đảo qua nấm mấy lần, nhanh chóng đổ thịt heo vào đảo cùng, nêm nếm gia vị, đợi tới khi chín hẳn, đổ nấm mũ xanh xào thịt ra đĩa.
Nhiều người ăn nấm trúng độc tại Vân Nam là bởi vì không nấu chín nấm mà thôi.
Nói chung nấu nướng là phải cẩn thận, đừng vì miếng ăn mà đánh đổi mạng sống của mình, không đáng chút nào.
Lâm Phong nhanh chóng bày đĩa nấm mũ xanh xào thịt lên trên bàn, tiếp đó rửa sạch rau đã hái trong không gian.
Gồm bốn trái cà tím, hai quả ớt chuông, và một ít cải thìa.
Nhanh chóng sơ chế những loại rau này, cho vào trong nồi xào sơ, gân như không cần phải cho thêm bất kỳ gia vị nào, cũng đã dậy lên mùi thơm nức mũi, tràn ngập khoảng sân nhỏ.
Lâm Thiến Thiến rõ ràng đã ăn một ổ bánh mì gối, không còn đói bụng nữa, nhưng ngửi được mùi thơm hấp dẫn này, bụng nhỏ của cô bé kêu lên òng ọc.
Cô nhóc có vẻ xấu hổ, dù sao lúc nãy đã ăn lót dạ, kết quả lại nhanh đói bụng như vậy, thấy Lâm Phong nhìn về phía mình, khuôn mặt bụ bẫm lập tức đỏ bừng.
"Đều tại ba ba nấu ăn ngon quá, chứ không con cũng không đói nhanh tới vậy đâu!"
Cô nhóc chu miệng nghiêm túc phản bác.
Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, mang theo vẻ thận trọng, rất là đáng yêu.
Khương Y Thanh không nhịn được cười thành tiếng, vỗ vỗ tay, nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của Lâm Thiến Thiến: "Sắp có cơm ăn liền đây, để mẹ đi xem món canh vịt đã xong chưa nhé?”
Khương Y Thanh đi tới chỗ nồi đặt trên bếp củi nhỏ, mở nồi đất ra, nước nóng sôi sùng sục, tỏa ra hương thơm ngào ngạt xông thẳng vào chóp mũil
Canh vịt này thơm ghê, đều nói nấm mối là vua của các loại nấm, lời này quả nhiên không phải là giải
Lúc trước Khương Y Thanh đã thử qua những loại nấm Vân Nam này ở Thượng Hải.
Những món này đều ra ngoài tiệm ăn cùng với ba cô Khương Thiên Lâu.
Đều là những nhà hàng cực kỳ cao cấp, đồ ăn tươi ngon được chế biến, bảo quản rất tốt, giá cả lại càng không cần phải nhắc tới, đơn giản là một dãy chuỗi các con số, mà lương của rất nhiều người đều không sánh được.
Nhưng có lẽ, mấy loại nấm này là phải càng tươi càng ngon, yêu cầu về thời gian quá lớn, dù cho sử dụng biện pháp bảo quản tươi giữ lại được hương vị thì vẫn không thể bằng trực tiếp hái xuống rồi thả luôn vào trong nồi đun được.
Lúc trước ăn, Khương Y Thanh thậm chí còn hoài nghi hương vị của những thứ này, tuy nói là tươi ngon, nhưng cũng không có khiến người khác mê muội như trong truyền thuyết.
Mà lúc này đến Vân Nam thể nghiệm một phen mới phát hiện ra rằng vấn đề không phải là tại mùi vị, mà là do cô vẫn chưa có ăn được đồ chuẩn chỉnh, tươi ngon nhất.
Khương Y Thanh quay đầu hỏi Lâm Phong: "Canh vịt như này đã được chưa?"
Lúc này Lâm Phong đang làm món cuối cùng.
Cải chíp xào lăn.
Nghe tiếng Khương Y Thanh, anh vừa hất chảo, vừa đưa mắt nhìn về phía Khương Y Thanh.
Khí nóng bốc lên, anh thấy được hai mắt Khương Y Thanh đang lấp lánh nhìn mình.
Rõ ràng đang bận rộn nấu nướng, ánh mắt này đột nhiên khiến Lâm Phong động tâm đến thế.
Lâm Phong cười, thần sắc dịu dàng lại nghiêm túc.
"Em lấy đũa chọc thử một cái xem coi có chọc được qua thịt không, nếu chọc được qua tức là canh vịt được rồi đấy."
Vừa dứt lời, rau xào bên này cũng xong, Lâm Phong cầm lấy đĩa Lâm Thiến Thiến đưa tới, nhanh chóng bày rau xào lên trên, cuối cùng bưng đĩa rau đặt lên bàn.
Khương Y Thanh cầm đũa, cẩn thận chọc vào thịt vịt, phát hiện thịt vịt đã chín.
Lúc này, chiếc đũa dễ dàng có thể chọc được xuyên qua mà không tốn chút sức nào, mắt thường cũng có thể nhận ra được, vịt trong nồi đã nhỏ đi một chút.
"Này chắc là được rồi..."
Khương Y Thanh thâm nghĩ trong lòng, tìm hai miếng giẻ lót vào lòng bàn tay, không để tay tiếp xúc với nồi đất, cẩn thận bê nồi đất lên.
Canh vịt nóng hổi được cô đổ vào trong bát sứ trắng lớn.
Nấm mối bên trong canh vịt quả thực là sự hòa quyện hương vị hoàn hảo. Chỉ từ mùi vị thôi, Lâm Phong đã biết đây tuyệt đối là món canh vịt cực phẩm!
"Nào, nào, nào, ăn cơm thôi, Thiến Thiến khẳng định đã đói lắm rồi!"
Lâm Phong nhanh chóng sắp bát đũa ra, sau đó đứng dậy múc cho Khương Y Thanh và Lâm Thiến Thiến mỗi người một bát canh.
"Uống canh trước đi đã."
Lâm Phong cười nói, vui vẻ xoa đầu Thiến Thiến.
"Vâng ba ba."
Có vẻ cô nhóc không thích cho lắm, bởi vì cô nhóc không muốn uống canh vịt, cô nhóc muốn ăn nấm mũ xanh xào thịt cơi
Nhưng nếu Lâm Phong đã nói vậy rồi, cô nhóc đành ngoan ngoãn đặt bát canh vịt ở trước mặt.
Nhẹ nhàng phồng má thổi cho bớt nóng.
Thổi một lúc, canh hơi nguội, cô nhóc không chờ được nhấp một hớp.
Con mắt lập tức phát sáng!
Ba ba, canh vịt này ngon quái"
Vừa nói, cô nhóc lại bê bát lên húp một ngụm nữa, chỉ trong chốc lát đã uống hết bát canh vịtI
"Ba ba, Thiến Thiến còn muốn ăn canh vịtI"
Hai mắt cô bé sáng ngời nhìn chằm chằm Lâm Phong, không biết thế nào gọi là vả mặt.
Lâm Phong và Khương Y Thanh nhìn nhau, có chút dở khóc dở cười.
Ai dà.
Trước đó còn không muốn uống canh vịt, lúc này thế mà còn đòi bát thứ hail
Nhưng Lâm Phong cũng không định để cô nhóc uống thêm bát nữa, dù sao bụng cô nhóc vẫn còn nhỏ trước đó lại còn ăn một cái bánh mì gối nữa, nếu ăn thêm một bát canh vịt, sẽ không thể ăn được cơm nữal
"Thiến Thiến ăn cơm trước đã, nếu không sẽ không thể ăn thêm được nấm mũ xanh xào thịt đâu, món này còn ngon hơn canh vịt cơI"
Lâm Phong cười dụ dỗ nói.
Cô nhóc còn nhỏ, rất nhanh đã bị phân tâm.
Nhận lấy bát cơm trong tay Lâm Phong, Lâm Thiến Thiến cầm đũa, sau đó cẩn thận gắp nấm mũ xanh xào thịt cho vào bát.
"A ùm"
Cô nhóc thổi thổi vài lần, không chờ nổi nữa cho một gắp nấm xào thịt vào miệng.
Vị thơm ngọt của thịt bất chợt nổ tung trong khoang miệng.
Cơ hồ là trong nháy mắt đã chiếm cứ toàn bộ khoang miệng của cô nhóc!
Lâm Thiến Thiến ăn ngon đến mức nói không thành lời!
Một miệng toàn nấm mũ xanh xào thịt.
Thiến Thiến kích động nhìn Lâm Phong và Khương Y Thanh, chỉ vào đĩa nấm mũ xanh xào thịt, lúng búng nói: "Ba ba, món này, món nấm mũ xanh xào thịt này, ăn ngon quá đi!"