Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 229 - Chương 229: Băng Chủng Phỉ Thúy

Chương 229: Băng chủng phỉ thúy Chương 229: Băng chủng phỉ thúyChương 229: Băng chủng phỉ thúy

Nghe Lâm Phong hỏi vậy, y lập tức ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Lâm Phong, chỉ chỉ cuối phố, cười nói: "Nơi đó, có thấy không, nơi treo cái thẻ gỗ màu đỏ ấy. Đó chính là nơi chuyên môn bán máy cắt! Cũng giúp cắt kim loại!"

"Cảm ơn anh!"

Nhìn theo tâm mắt của người đàn này, Lâm Phong quả nhiên một tấm biển nhỏ bằng gỗ màu đỏ treo trên một ngôi nhà ở đoạn dẫn lên vài dãy bậc thang.

Một vòng tròn được vẽ trên tấm biển gỗ đỏ.

Lâm Phong suy đoán, cái này chắc có lẽ là đá.

Lâm Phong bèn đi về phía chỗ kia.

Mười phút sau, Lâm Phong đi tới trước cửa căn phòng nhỏ, rồi sau đó vươn tay, cẩn thận gõ cửa.

"Xin chào? Xin hỏi có ai không ạ?"

Lâm Phong hỏi.

Bên trong cánh cửa lúc này truyền đến âm thanh rẹt rẹt rẹt, Lâm Phong chỉ nghe thấy một giọng nói hét lớn: "Có người hả! Trực tiếp đẩy cửa tiến vào đi!"

Giọng nói này là giọng ngôn ngữ bản địa.

Tuy khác với chất giọng ở thôn Lý Trại của Lâm Phong, thế nhưng vẫn có thể nghe hiểu.

Lâm Phong đẩy cửa ra đi vào.

Anh lập tức phát hiện bên trong trên thực tế cũng không phải là gian nhà, mà là một sân khá lớn.

Sân này vì xây dựng ở giữa sườn núi, vì vậy địa thế chưa tính là bằng phẳng, nhưng nhìn qua thì Lâm Phong cũng có thể thấy một số máy móc được đặt phía trên sườn núi.

Đương nhiên, nơi để đặt máy đã được làm bằng phẳng, lúc này tất cả máy móc đều đang làm việc, âm thanh xì xì xì không dứt, cực kỳ chói tai.

Lâm Phong đi vào, liền có một cô nhóc ở thôn Hắc Thủy đi ra đón Lâm Phong.

Đó là một cô bé có nét đặc trưng của địa phương, với bím tóc đen dày.

Thấy Lâm Phong tiến đến, cô bé cười nói: "Anh đến mua máy cắt hay là tới cắt kim loại nguyên thạch?”

Lâm Phong suy nghĩ một chút nói: "Cắt nguyên thạch anh cũng muốn, mua máy cắt anh cũng cần mua, vậy trước tiên cắt nguyên thạch đi?!!"

Trên mặt của cô bé luôn hiện nụ cười thân thiện.

"Được, anh đi theo em, em giúp anh xử lý!"

Lâm Phong theo cô bé đi vào tận cùng bên trong, rồi sau đó tìm được một người đàn ông đang cầm bút ghi sổ sách ở tận cùng bên trong.

"Anh ơi, người này muốn cắt nguyên thạch, còn muốn mua máy cắt, anh xem một chút?"

Người đàn ông rất gầy, da rất đen, hồ nghỉ quan sát trên dưới Lâm Phong.

Dù sao thôn Hắc Thủy rất hiếm khi xuất hiện kẻ lạ mặt.

Hiện tại lại xuất hiện một kẻ lạ hoắc cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt, không thể không khiến ta phải nhìn nhiều.

"Mới tới?"

Người đàn ông hỏi.

Lâm Phong vội dùng giọng quê nói: "Đúng, vừa trở vê, vừa mới vào nghề, mua chút nguyên liệu, muốn xem thử một chút."

Người đàn ông lúc này mới gật đầu, ra dấu rồi nói: "Vật liệu nhỏ đúng không? Vậy đi máy số năm chờ, xong ngay thôi."

Lâm Phong gật đầu.

Đi theo phía sau cô bé, đi về hướng về máy số năm.

Lúc này anh mới phát hiện, thì ra nguyên liệu đổ thạch khác nhau, thì máy cắt cũng không giống nhau.

Máy số năm phải là chuyên môn cắt nguyên liệu loại nhỏ.

Lâm Phong đi tới bên cạnh máy, sư phụ kia vừa hay cắt hết một tảng đá to cỡ bàn tay, ngẩng đầu liếc nhìn Lâm Phong, hỏi: "Cắt đá hả? Bao nhiêu? Cầm ra xem một chút."

Y đang lấy nước từ vòi lau rửa mặt bàn cắt đá, cũng không ngẩng đầu lên nói với Lâm Phong.

Lâm Phong lập tức nghiêm túc, lấy ra 2 khối đá vẫn nhét trong túi của mình.

Hai tảng đá một lớn một nhỏ, cũng là Lâm Phong cố ý chọn.

Lớn chính là hòn đá nổi trên mặt nước kia, nhỏ chính là hòn đá còn lại chìm ở đáy nước.

Cố ý lựa chọn như thế, vì chính có thể làm ra đối lập tốt hơn.

Người nọ vừa nhìn khối đá lớn trên tay Lâm Phong, nhất thời vui vẻ.

"Thấy nhiều cái nhỏ rồi, còn chưa từng thấy thứ nhỏ như của cậu vậy đâu!"

Y nói: "Mở một tảng đá 100 tệ, có mở hay không?”

Lâm Phong lúc này xem như đã hiểu, chắc đây chính là tiền cắt đá của vị sư phụ này, hai anh em này thì thu từ phí mặt bằng từ sư phụ.

"Được."

100 tệ tuy hơi mắc, thế nhưng đối với Lâm Phong mà nói, cũng không phải là khó có thể tiếp thu. Anh gật đầu đồng ý.

Mà sư phụ thấy Lâm Phong sảng khoái như thế, y cũng thấy vui vẻ.

"Tốt tốt tốt, để anh xem mấy thứ đầu thừa đuôi thẹo này của chú đến cùng có thể hay không mở ra thứ gì tốt!"

Lâm Phong lúc này đã quét mã QR trả tiền.

Sư phó kia cũng lần nữa khởi động máy, bắt đầu giúp Lâm Phong mở đá.

Thứ mở đầu tiên chính là hòn đá di chuyển ở trên mặt nước, cũng chính là tảng đá lớn hơn.

- Xì xì xì...

Loại máy cắt nhỏ trên cơ bản chính là trực tiếp cầm ở trên tay cắt trực tiếp, lúc này âm thanh của máy cắt vang lên, sau một khắc, chỉ thấy hòn đá kia chậm rãi bị máy cắt cắt ra.

Loại máy nhỏ cắt chính là như vậy, có thể cắt đá chính xác cẩn thận hơn, hơn nữa cũng sẽ ít hao hụt nguyên liệu hơn.

Hiện giờ Lâm Phong căng thẳng đến mức tim đều nhảy đến cổ rồi!

Điều này có thể chứng minh liệu viên đá này có thể cắt ra phỉ thuý hay không, nước linh tuyền rốt cuộc có hữu dụng đối với giám định phỉ thúy nguyên thạch hay không!

"Chậc chậc, nhóc à, vận khí không tốt lắm nha!"

Một khối nguyên thạch đã cắt xong, trong viên đá này rỗng tuếch, lại không có bất cứ thứ gì.

Mà kết quả này đã nằm trong dự đoán của Lâm Phong, anh gật đầu, không phản ứng.

"Không phải còn một viên sao?"

Anh nói, mặt không chút thay đổi. Trung niên sư phụ chỉ cảm thấy tâm lý của cậu trai trẻ này cũng thực không tồi!

Lập tức gật đầu, tiếp tục tiến hành cắt khối đá nhỏ hơn còn lại.

- Xì xì xì rẹt rẹt...

Theo âm thanh vang lên, bụi đá bắt đầu văng khắp nơi.

Lâm Phong nhìn chằm chằm viên đá kia, anh phải nhìn, rốt cuộc trong viên đá này có phỉ thúy hay không!

- Xoạch...

Lớp vỏ phía ngoài cùng của viên một rơi xuống, ngay sau đó, con ngươi của Lâm Phong co rụt lại!

Ngay cả sư phụ cắt đá cũng mừng rỡ không thôi kêu lên: "Có hàng! Xem ra còn là băng chủng phỉ thúy!"

Nói đến giá trị của băng chủng phỉ thúy, phải giải thích cách đánh giá phỉ thúy ở đây.

Loại phán đoán phương thức cùng tính chất thứ nhất, trên cơ bản chính là trực tiếp nhìn thấy mức độ trong suốt bằng mắt thường.

Tốt nhất, chính là thủy tinh chủng, cũng chính là trạng thái trong suốt giống như thủy tỉnh, có vân trong suốt, ánh sáng dịu, đây là loại phỉ thúy thượng hạng.

Kế tiếp sau đó chính là băng chủng, nhu chủng.

Những thứ đứng sau thì không đáng giá.

Còn về mức độ trong suốt, tiếp theo chính là nhìn vào mức độ lục sắc.

Phỉ thúy thì càng lục càng tốt.

Vì vậy, điều này đã hình thành ngành nghề đánh giá xem ngọc bích là tốt hay xấu.

Mắt thường nhìn. Phỉ thúy càng trong suốt, càng màu xanh biếc lại càng tốt.

Lâm Phong trước khi tới coi như đã làm đủ bài học, ngay sau khi nghe thấy băng chủng phỉ thúy, mắt của Lâm Phong cũng trong nháy mắt sáng lên!

Quả nhiên!

Quả nhiên là băng chủng phỉ thúy!

Đây là tảng đá đã chìm sâu hơn trước đó.

Nói cách khác, nó có thể được coi là đá có chất lượng tốt hơn.

Lại chính là băng chủng phỉ thúy!

Hơn nữa màu sắc rất đậm, rất lục!

"Nếu cậu có thể làm thành một cái vòng tay, chắc chắn cậu sẽ kiếm bộn rồi!"

Sư phụ cảm khái nói, quan sát một chút ánh sáng toả từ viên đá trong tay, rồi sau đó cảm khái nói: 'Không nói nữa, anh giúp chú mở ra nhìn! Cậu trai cũng khá hên đó!"
Bình Luận (0)
Comment