Chương 231: Pha lê đế vương lục
Chương 231: Pha lê đế vương lụcChương 231: Pha lê đế vương lục
Nói rõ, bên trong viên đá này khẳng định không phải là ngọc thạch.
Cậu nhóc bán hàng cũng rất tò mò về phương pháp mới Lâm Phong phát minh ra để phân biệt đổ thạch, kết quả nhìn thấy Lâm Phong thả tảng đá xuống nước, sau đó chưa tới một khắc đã trực tiếp vớt ra.
Động tác quá nhanh khiến người khác líu lưỡi.
"Như vậy cũng được sao?”
Tiểu nam hài trừng lớn mắt quan sát, nghi hoặc hỏi.
Lâm Phong đàng hoàng trịnh trọng gật gật đầu, nói: "Đúng, chú tắm cho nó một chút, nhìn mẫu hoa văn này, không phải thứ chú muốn."
Lâm Phong rất giỏi trong việc lừa gạt trẻ nhỏ.
Tiểu gia hỏa quả thực đã bị Lâm Phong lừa đến khẽ giật mình!
Lâm Phong không nói chuyện, tiếp tục thử từng viên đổ thạch trên sạp hàng một lượt.
Đổ thạch trên sạp hàng không tính là nhiều, chỉ có hơn hai mươi khối.
To to nhỏ nhỏ chồng chất lên nhau, vài khối cuối cùng, Lâm Phong gần như đã bỏ cuộc.
Tuy nhiên, tảng đá trong tay này, bất ngờ khiến anh sững sờ.
Tảng đá này không đáng chú tới cho lắm, bên ngoài mấp mô, hình dạng không theo bất cứ quy tắc nào.
Không có tới nửa điểm đặc sắc nào, giống như một khối đá đơn giản bình thường.
Tuy nhiên, khoảnh khắc được thả xuống nước kia, Lâm Phong lập tức cảm nhận được tảng kia gần như trong nháy mắt ép lên tay anh. Đây là...
Có hàng!
Ý nghĩ này lập tức xuất hiện trong đầu Lâm Phong
Mặc dù tảng đá này không mang lại cảm giác nặng như khối băng chủng phỉ thúy lớn anh mang tới lúc trước, song nó vẫn là tảng đá chứa ngọc bên trong!
Mà chất lượng lại còn khá tốt!
Trên mặt Lâm Phong mơ hồ hiện lên một tia vui mừng không thể khống chế được, anh lấy tảng đá trong thùng nước ra, hỏi cậu nhóc: "Tảng đá này, bán thế nào?”
Tuy rằng cậu nhóc không biết vì sao Lâm Phong lại lựa chọn tảng đá này, nhưng thấy Lâm Phong muốn mua nó, vậy chính là một chuyện cao hứng.
Cậu nhóc xòe năm đầu ngón tay ra, nói: "Năm trăm tệ!"
Năm trăm tệ...
Giá tiền này khiến khóe miệng Lâm Phong giật giật mấy cái.
Anh nhớ lúc trước xem trên tin tức, có rất nhiều người đến Vân Nam mua đổ thạch, chọn đại một viên cũng có giá hơn mấy ngàn vạn, mười mấy vạn hai mươi mấy vạn còn không ít!
Thế nhưng khối đá anh mua lúc này...
Lại vỏn vẹn chỉ có năm trăm tệ.
Đều nói đổ thạch này một ngành công nghiệp có lợi nhuận khổng lồ, xem như lần này Lâm Phong đã hiểu được.
Rất nhiều người mua khi nghe đến giá cả không cao lại mang tâm lý một đêm đổi đời, sẽ thường kích động mua nhiều.
Mua nhiều, ở một số khía cạnh nào đó, cũng là một bút chỉ tiêu không nhỏ. Lâm Phong gật đầu, thuận tay cầm thêm một tảng đá không có ngọc thạch bên trong, ném chung vào trong giỏ trúc vừa mới mua.
"Một ngàn tệ, trả cháu."
Lâm Phong trực tiếp lấy tiên mặt ra, đưa cho cậu bé.
Hai mắt cậu bé phát sáng lấp lánh!
Cậu bé nhìn Lâm Phong, nhếch môi cười, để lộ hàm răng trắng sáng.
"Hoan nghênh lần sau trở lại! Cháu sẽ giảm giá cho chú!"
Nghe tiếng phổ thông sứt sẹo này của cậu bé, Lâm Phong không nhịn được cười, gật gật đầu, cõng giỏ trúc, xách thùng đỏ, đang chuẩn bị rời đi.
Kết quả, lại nghe thấy tiếng động đẳng sau.
Cuối con đường, đám đông bỗng nhiên trở nên dày đặc, chỉ nghe thấy có người thét lên.
"Thật hay giả vậy? Là đá ở trong "hố cũ" số một đây á? Có đúng là tảng đá của "hố cũ" số một không vậy?”
"Không thể nào? Có nghe thấy tin tức gì đâu? Lão Trần, có phải là gạt người không đó?”
"Mấy cái người này, có muốn mua hay không, lão Trần tôi tại hắc Thủy thôn này cũng coi như là nhân vật có máu mặt, đừng có mở miệng ra là nói lung tung bậy bạ thế chứ! Bằng không tôi sẽ không bỏ qua cho mấy người đâu!"
Sau đó lại tiếp tục vang lên tiếng thốt kinh ngạc.
Lâm Phong vốn đang định rời đi, nhưng sau khi nghe thấy giọng nói đó, trong lòng lập tức dấy lên hiếu kỳ.
"Hố cũ”?
Anh thường xuyên thấy trên ti vi hoặc tin tức hai chữ "hố cũ” này, cũng không biết "hố cũ" này đến cùng là có ý tứ gì. Lúc này những người ở bên trong hố cũ đào ra loại mới tới cùng là có ý gì?
Lâm Phong suy nghĩ một chút, quyết định đi tới xem.
Sau khi hạ quyết tâm, Lâm Phong thay đổi phương hướng, tiến về phía đám đông.
Trong đám người, một ông lão mặc sơ mi trắng, quân Tây, trên eo còn đeo một chiếc thắt lưng đứng ở giữa mọi người.
Trước mặt hắn là túi nilon bọc lấy hai bao tải đá lớn mang theo bùn đất.
Bên trên còn đặt một cây đòn gánh, xem ra là vừa mới tới, chuẩn bị dựng quây bán đá.
Lúc này trên miệng ngậm một điếu thuốc, hai mắt híp lại, rít hai ngụm thuốc hưởng thụ.
Sau đó, nhả ra một vòng khói, như đã hút đủ thuốc lá rồi, lúc này hắn mới ngồi xổm người xuống, thong dong tự tại trải miếng nhựa ra.
Miếng nhựa này không biết đã dùng bao lâu, rách tơi tả khắp nơi, bùn đất tro bụi bám dày một tầng.
Có người thấy ông lão bắt đầu bày quầy bán hàng, cười hỏi: "Lão Trần, tôi hỏi ông, đây có thực sự là tảng đá ông khai thác ở bên trong "hố cũ" không? Bản lãnh của ông tốt đấy!"
Nghe ra được người này mang theo khẩu khí hoài nghi, lão Trần lập tức nhíu mày, khẽ nói: "Đúng thế đấy, cậu cũng không biết đường đi hỏi xem lão Trần tôi là ail Bên trong đó tôi có người mà!"
Bên trong có người.
Thì ra đây là lý do lão Trân dám đứng ở chỗ này.
Hắn là người Vân Nam điển hình.
Từ lúc nghề đổ thạch này bắt đầu, hắn đã tham gia vào. Cũng từng trầm mê điên cuồng, cuối cùng thua đến táng gia bại sản, sau khi vợ mang theo con đi tái giá, cũng coi như là hắn mới triệt để tỉnh ngộ lại.
Thế là rửa tay gác kiếm, đặt ra quy tắc cho bản thân.
Mặc kệ tảng đá kia trông có tốt đến cỡ nào cũng không chạm vào nữa.
Sau đó dựa vào quan hệ bạn bè trong ngành đổ thạch từ trước đến nay, đi tới những khu vực màu xám, buôn đi bán lại vài tảng đá cũng gọi là có thể.
Tuy rằng không phải là đại phú đại quý, nhưng vẫn có thể coi là tiểu phú dụ.
Trong những năm qua, danh tiếng trong ngành đổ thạch của lão Trân cũng coi như là có thể đứng vững.
Lần này ở trong "hỗ cũ" số một, gần đây lại bắt đầu khai thác một hố ngọc thạch mới.
Nếu đây là hố ngọc thạch bình thường, bọn họ sẽ không kích động như vậy, dù sao chiếm được một góc nhỏ cũng không tính là hiếm lạ.
Tuy nhiên, điều thú vị nằm ở chỗ, lần này, bên trong "hố cũ" số một , thế mà xuất hiện pha lê đế vương lục!
Chỉ cần xuất hiện một khối đế vương lục, đồng nghĩa sẽ có khối thứ hai, khối thứ bai
Một khi xuất hiện đế vương cấp bậc phỉ thúy, hố này sẽ được canh gác nghiêm ngặt, thậm chí có khi còn không được bán ra bên ngoài!
Mà hiện tại, lão Trần lại có thể có biện pháp tuồn đá từ trong "hố cũ" số một ra ngoài để bán, bọn họ làm sao có thể không kinh ngạc, không phấn khích được cơ chứ?
Phải biết, nếu những viên đá này thật sự từ trong hố một ra tới, rất có khả năng sẽ có pha lê đế vương lục!
Một đao nghèo một đao giàu. Nhưng cũng không thể biết chắc cái này có phải đế vương lục không!
Một viên phỉ thúy đế vương lục thế nước tốt cỡ ngón tay, mấy ngàn vạn đều có thất
Phối hợp với gia công tốt, sẽ có giá trị hơn trăm triệu!