Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 239 - Chương 239: Thật Mắc Cỡ Chết Người

Chương 239: Thật mắc cỡ chết người Chương 239: Thật mắc cỡ chết ngườiChương 239: Thật mắc cỡ chết người

Đã nhìn thấy trong không gian, vốn là một mảng sương mù xám lạnh, bắt đầu điên cuồng dâng trào.

Lâm Phong cười nói rồi sau đó quay đầu nói với Khương Y Thanh: "Em cũng tới xem một chút đi, nếu không thật đáng tiếc cho những củ sen tốt trong ao này."

Gương mặt của Khương Y Thanh đỏ hồng, trong đống nhỏ củ sen này cũng không thiếu kiệt tác của mình.

Việc này cũng không trách mình và Thiến Thiến được, dù sao lúc nãy Lâm Dao bảo với hai dì cháu, muốn đào thế nào thì đào, hai người vốn cũng chưa từng nhìn thấy cách đào ngó sen sao cho đúng, thế nên cũng liền quên hỏi phương pháp.

Không ngờ có ý tốt lại làm ra chuyện xấu.

Lâm Phong lúc này đã mặc áo mưa mang găng tay, bắt đầu làm mẫu cho hai dì cháu.

"Đào củ sen quan trọng nhất chính là phải thuận theo đường vân sinh trưởng của nó."

Lâm Phong nói xong, bèn chỉ chỉ một củ sen trước mặt mình.

"Củ sen này giống như là cánh tay của con người vậy, có đường vân cố định của mình, không thể dùng lực mạnh, nếu như dùng sức kéo mạnh củ sen lên khiến nó bị đứt, như vậy thì sẽ khiến cho nước bùn tiến vào bên trong củ sen, như vậy củ sen sẽ không đáng giá, bởi vì nước bùn ở trong lỗ thủng rất khó rửa sạch."

Lâm Phong nói xong bèn vươn tay, từ từ đào củ sen bên cạnh, rồi sau đó đưa tay kia hướng vê phía đường vân sinh trưởng của củ sen tiếp tục thăm dò vào bên trong.

Động tác của anh rất chậm rất tỉ mỉ rất cẩn thận, khoảng 10 phút sau, một củ sen từ rất nhiều ngẫu tiết tạo thành liên xuất hiện ở trước mặt của mọi người. Củ sen này hơi bị dài, so với số củ sen bị Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh đào gãy lìa trước đó, củ sen này dài khoảng hơn một mét, trông ấn tượng hơn nhiều!

Thiến Thiến nhìn chòng chọc củ sen trong tay của Lâm Phong, cô bé vui vẻ kêu lên, đôi mắt bừng sáng!

"Ba ba ba thật lợi hại!"

Thiến Thiến nói xong bèn giơ ngón tay cái lên với Lâm Phong, vẻ mặt sùng bái nhìn ba mình.

"Thiến Thiến giờ biết cách đào củ sen rồi chưa?"

Lâm Phong cười cầm củ sen trong tay đưa cho chú hai, sau đó cúi người xuống, cọ cằm ở trên đầu của Thiến Thiến.

Xúc cảm mềm mại, nhột nhạt làm cho anh thích ý nheo mắt lại.

Loại xúc cảm này thật sự là quá hạnh phúc.

"Con biết rồi ba ba"

Thiến Thiến với con mắt toả sáng nhìn Lâm Phong, sau đó phồng má lên, cúi người xuống, nghiêm túc bắt đầu đi đào củ sen.

"Ba ba ba ba xem đi, con nhất định sẽ đào ra một củ sen lớn!"

Dứt lời, cô nhóc lập tức vui vẻ đi tìm củ sen.

Lâm Phong quay đầu, nhìn thoáng qua Khương Y Thanh.

Đã thấy người sau lúc này cũng vẻ mặt ngạc nhiên nhìn chòng chọc mình.

"Sao còn đứng đó? Em còn nghe không hiểu sao?"

Lâm Phong hỏi.

"Không phải, em nghe hiểu, em chẳng qua là cảm thấy quá thần kỳ."

Sau khi Khương Y Thanh nói xong, bản thân cô cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng. Dù sao đây cũng chỉ là một cách đơn giản để đào củ sen mà thôi, mình lại bày ra dạng vẻ chưa từng thấy bao giờ, thật quá xấu hổ mà.

Khiến cho Khương Y Thanh càng thêm xấu hổ là vì cô nhìn thấy trong mắt của Lâm Phong vẫn lộ vẻ cười nhạo mình, cô vội xoay người, cũng tiếp tục đào củ sen.

Chỉ là giữa nghe giảng cùng thực tiễn mà nói, tóm lại vẫn có chênh lệch nhất định.

Mấy phút sau, Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh đồng loạt xoay đầu lại, vẻ mặt cầu cứu nhìn Lâm Phong.

"Ba ba, Thiến Thiến rõ ràng đã rất nghiêm túc đào củ sen rồi, nhưng củ sen này không nghe lời, cứ trơn trượt trốn hoài, ba xem Thiến Thiến còn sơ ý đào đứt một đoạn, làm thế nào nha?"

Lúc này cô nhóc cực kỳ nổi giận, trong tay của cô nhóc còn nắm lấy một đoạn củ sen gãy ngang, may mà nó bị gãy từ giữa, bùn đất không lọt vào được.

Lâm Phong nhìn một chút, cười nói với con gái: "Nếu như Thiến Thiến thực sự không làm được, cũng có thể đào từ đoạn nhỏ, thế nhưng chú ý không thể để cho nước bùn vào là được rồi, biết không?”

Nghe Lâm Phong như thế nói, cô nhóc lúc này mới cười vui vẻ, xoa xoa viên mắt có chút đỏ lên.

Cô nhóc không chú ý tới trên tay mình còn dính một mảng nước bùn màu đen lớn, kết quả làm cho mắt tạo thành một vòng tròn đen thui.

Nhìn thấy dáng vẻ khả ái của cô con gái nhỏ xíu, Khương Y Thanh cùng Lâm Phong cùng liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng loạt nở nụ cười.

"Còn em? Em lại gặp phải vấn đề gì?"

Giải quyết xong chuyện của con gái bé bỏng, Lâm Phong quay đầu nhìn Khương Y Thanh, dịu dàng cười hỏi.

Rõ ràng mình tới hỏi cách đào ngó sen, lúc này bị ánh mắt của Lâm Phong nhìn trúng, gương mặt của Khương Y Thanh lại bỗng dưng đỏ lên.

"Em... em vẫn tìm không đúng đường vân sinh trưởng của nó, sờ không được chỗ đó."

Khương Y Thanh nhỏ giọng nói.

Lâm Phong cười quan sát Khương Y Thanh, rồi sau đó đi về phía cô, nhìn thoáng qua củ sen trước mặt cô.

Thì ra là phần gốc của củ sen này sinh trưởng quá sâu, xung quanh rắc rối phức tạp, có không ít củ sen khác chặn lối đi, đích thật là không dễ sờ.

"Đưa tay ra anh dạy cho em."

Lâm Phong cười nói.

Giờ trái tim của Khương Y Thanh đập loạn, hai người đang ở khoảng cách rất gần, hormone trên người Lâm Phong từng chút một thuận theo gió nhẹ nhàng chui vào xoang mũi, vây chặt lấy cô.

Cũng không biết có phải do mình quá mức nhạy cảm hay không, lúc này trên người của cô cũng hồi hộp đến mức nổi đầy da gà.

Khoảng cách giữa hai người thật sự là quá gần, nếu như không phải ở nước bùn trong hồ, mà là đang trên bờ thì Khương Y Thanh chắc đã quay đầu chạy rồi.

"À à, dạ được."

Sau khi hít thật sâu, Khương Y Thanh không ngừng tự nói với mình không cần nghĩ nhiều, lúc này mới đưa hai tay ra, giao tay của mình cho Lâm Phong.

Lại không nghĩ rằng Lâm Phong sẽ trực tiếp vòng qua cô, từ sau lưng của cô nắm lấy tay của cô.

Ngực áp vào lưng, nhiệt độ nóng hổi.

Lâm Phong lại dường như không hề phát hiện ra gì khác thường, anh đưa hai tay ra, trực tiếp nắm tay của Khương Y Thanh. Rồi sau đó hơi cúi người xuống, sờ soạng củ sen ở trong nước bùn.

"Bắt đầu từ chỗ này em phải chú ý không nên bị củ sen khác thu hút, dồn sự chú ý vào đường vân sinh trưởng của nó, vuốt dọc theo thán củ sen đừng rời tay ra, cứ tiếp tục sờ xuống, là có thể lôi tận gốc củ sen."

Lâm Phong dường như thật không bị cảm xúc của Khương Y Thanh ảnh hưởng, anh đang nghiêm túc giảng giải cho Khương Y Thanh hiểu.

Chỉ là lúc này khoảng cách giữa hai người thật sự là quá gần, khí trời lại nóng, dính vào nhau khiến nhiệt độ cơ thể họ cứ như là nước sôi đang ấm dần lên, nóng đến mức khiến Khương Y Thanh không còn cách nào tiếp tục.

"Em biết rồi!"

Lúc này Khương Y Thanh thất kinh đẩy ra Lâm Phong, khuôn mặt đỏ đến mức gần như có thể nhỏ ra máu, thậm chí ngay cả vành tai đều biến thành màu hồng!

Cô cúi đầu không dám nhìn vào Lâm Phong, đương nhiên cũng không thấy được nụ cười trêu tức chợt lóe lên trên mặt của anh.

"Sao thế em? Đào một củ sen em cũng xấu hổ sao?"

Lâm Phong cười hỏi.

"Hay là nói chuyện đơn giản như đào củ sen, cũng khiến em nghĩ nhiều?"

Lời này cứ như là chọt trúng tâm sự của Khương Y Thanh, làm cho khuôn mặt của cô đỏ lên, cô giận dỗi ngẩng đầu trừng mắt với Lâm Phong.

"Em mới không có đâu, anh nói bậy à!"

Cô vội vội vàng vàng mở miệng, rồi sau đó ngồi xổm người xuống không thèm nhìn Lâm Phong nữa.

Thật mắc cỡ chết người!
Bình Luận (0)
Comment