Chương 246: Khối nguyên thạch cuối cùng
Chương 246: Khối nguyên thạch cuối cùngChương 246: Khối nguyên thạch cuối cùng
Sau khi người làm nói xong, mấy người trong tiệm cũng lần lượt nhìn về phía khối đá anh ta nhắc đến.
Thật vậy, trong góc vẫn còn một khối đá chưa cắt!
Khối đá này cũng là một trong những khối đá ông chủ mua lại từ thôn Hắc Thủy, những khối khác đều đã bị cắt, chỉ có viên đá này ông chủ chưa lên tiếng nên không ai dám động đến viên đá này.
Hiện giờ cuối cùng có người nhắc tới, tuy mọi người không ai nói ra, nhưng một hai người đều nhìn về phía khối đá đó.
Nói cũng đúng.
Khối đá này có gì đặc biệt?
Ông chủ vẫn chưa lên tiếng muốn cắt khối đá này, có chuyện gì thế nhỉ?
Tiên Lão Tam đương nhiên cũng nghe thấy người làm nói, ông nhíu mày nhìn về phía khối đá.
Khối đá này không phải cái gì khác chính là khối đá mình mua từ thôn Hắc Thủy, là được cậu thanh niên kia giới thiệu.
Thực tế thì sau khi mua về Tiền Lão Tam đã hối hận không thôi.
Gian hàng nguyên thạch của lão Trân đắt hơn nhiều so với những gian hàng khác, tuy mình mua nó với giá rẻ, nhưng nhìn dáng vẻ kia của lão Trần, rõ ràng là khối đá này không tốt lắm.
Không biết mình bị gì nữa, ma xui quỷ khiến thế nào mà lại nghe lời cậu thanh niên kial
Từ sau khi mua về, Tiền Lão Tam hoàn toàn không nhìn tới khối đá đó.
Ông ta luôn tự nhủ nhiều lần với mình rằng, coi như là bỏ tiền ra mua một bài học!
Mà lúc này đây, sau khi tất cả số đá ông ta mua về đã bị cắt sạch, chỉ còn sót lại duy nhất khối đá này.
Tiền Lão Tam buồn bực, ông nhíu mày nói: "Cắt đi, các cậu cắt khối đá này đi!"
Ông ta mở miệng làu bàu.
Nói xong ông ra ngoài cửa hút thuốc.
Mấy người làm tuy không hiểu Tiền Lão Tam rốt cuộc là bị làm sao, nhưng nhìn dáng vẻ này của ông, có vẻ như là...
Có thể cắt ra ngọc thạch không?
Nguyên nhóm người không quan tâm nhiều như vậy.
Dù sao bọn họ không biết nguồn gốc của viên đá này.
Không chừng còn có thể mở ra được vật liệu tốt thì sao!
Một người làm lập tức gọi người làm khác, anh ta hét lên: "Nào nào nào, chuyển sáng máy cắt lớn bên kia, khối đá này, ôi! Hơi nặng đấy!"
Người làm kia liền đi về phía bên này, hai người vội vàng chuyển nguyên thạch sang máy cắt đá.
Tiền Lão Tam đang đứng hút thuốc ở cửa, nghe thấy tiếng cắt từ trong phòng phát ra, ông ta cảm thấy tâm phiền ý loạn.
Ông ta rít mạnh hơi thuốc, mày nhíu lại thở ra vòng khói.
Chuyến đi này mình thật sự là lỗ mất hết vốn liếng rồi!
"Két két két két..."
Bên trong phòng, người thợ can đảm bắt đầu cẩn thận cắt khối đá kia ra.
Tiên Lão Tam đương nhiên nghe thấy.
Ông ta châm điếu thuốc khác, định giải tỏa bớt tâm trạng buồn bực của mình. Tuy nhiên, ngay sau đó, chiếc bật lửa chưa kịp bật lửa lên thì nghe thấy một tiếng hét vang lên từ trong phòng!
"A A A! Chưởng quây! Chưởng quầy! Ra vật liệu rồi!"
Ra vật liệu rồi, chính là tiếng lóng trong nghề.
Ra ngọc thạch rồi.
Tiền Lão Tam gần như là run lên, ánh mắt đờ đẫn.
Ra vật liệu rồi?
Khối đá mình không coi trọng?!
Ông ta cất thuốc lá và bật lửa trên tay, rồi vội vã đi vào trong phòng!
Tiên Lão Tam theo bản năng nhìn về phía máy cắt đá.
Vừa nhìn thấy thì không thể tin được, quả thực khiến ông bị sốc!
Trên máy cắt, mặt đá bị cắt ra, một màu xanh lục mê người nhàn nhạt xuất hiện trước mặt ông tai
Dưới ánh đèn được người thợ chuyên nghiệp bật lên, tựa như đã mở ra một thế giới kỳ lạ và bí ẩn.
Thông qua một lỗ nhỏ như vậy, người ta có thể mơ hồ nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn và huy hoàng hơn ở đói
Tuyệt đối là cắt ra được ngọc thạch rồi!
Mà có khả năng cao là vật liệu tốt!
Vào lúc này Tiên Lão Tam vốn đang uể oải mấy ngày nay, giống như là được người khác tiêm thuốc tăng lực!
Vẻ mặt của ông trở nên kích động, vội vàng nói: "Nào nào nào, sư phụ Trương, ngọc thạch này tôi giao cho ông, ông nhất định phải cẩn thận, hiểu không?”
Sư phụ Trương có thể được coi là bậc thầy cắt đá giàu kinh nghiệm nhất trong cửa hàng.
Bây giờ nhiệm vụ quan trọng được giao cho sư phụ Trương, đủ để thấy được Tiên Lão Tam rất coi trọng lần cắt ngọc thạch này.
"Được! Chưởng quầy cứ yên tâm! Tôi bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"
Sư phụ Trương cười ha ha, ra hiệu OK với Tiền Lão Tam, sau đó chuyên tâm vào việc cắt nguyên thạch.
Những bác thợ cả như bọn họ cắt qua vô số ngọc thạch trong tay.
Tuy nhiên số lần gặp được hàng tốt tương đối ít.
Nhưng lần này, sư phụ Trương kinh nghiệm già dặn vừa nhìn thôi đã biết trong khối đá này nhất định có hàng tốt!
Tiên Lão Tam kích động đến nỗi tay run rẩy.
Ông ta di chuyển một chiếc ghế đẩu, ngồi cạnh chiếc máy cắt, chăm chú nhìn chiếc máy cắt.
Mà tư thế này, nếu đổi lại là một người thợ nhỏ bình thường, nhất định sẽ không chịu nổi loại áp lực tâm lý này, dễ dàng khiến tay bị run, làm hòng đến tình trạng của ngọc thạch.
Nhưng Trương sư phụ thì lại khác, ông làm việc ở cửa hàng đã rất nhiều năm, giờ gặp được vật liệu tốt, tay càng vững vàng đến kỳ lạ.
Trong một thoáng cả cửa hàng đều nghe thấy tiếng xì xì của máy cắt vang khắp phòng.
Tay của sư phụ Trương vừa nhanh vừa ổn định.
Nửa tiếng sau cuối cùng nghe thấy tiếng người nào đó hét lên.
"Ối trời ơi! Chưởng quầy! Đây, đây chẳng phải là phỉ thúy băng chủng đấy sao? Vả lại thế nước màu xanh lam sáng bóng, là loại tốt nhất!"
Đương nhiên không cần người đó nói, Trương Lão Tam vừa nhìn là có thể biết được!
Bên trong khối đá này là phỉ thúy băng chủng!
Hơn nữa còn là loại có thế nước tốt nhất!
Điều quan trọng nhất là toàn bộ khối ngọc này to bằng một cái chậu rửa mặt!
Đó mới chính là điều quan trọng nhất!
"Ha ha ha ha! Lão tử phát tài rồi!"
Tiền Lão Tam phấn khích vỗ đùi, hai mắt tỏa sáng.
Khối phỉ thúy lớn như vậy, đủ để điêu khắc thành nhiều thứ khác nhau.
Hơn nữa, việc tận dụng chất thải vê cơ bản không lãng phí chút nào.
Lần này mình tuyệt đối là kiếm được tiền rồi!
Người làm trong cửa hàng còn tưởng rằng không mở ngọc thạch, chưởng quây tức giận, nguyên đám người đều ở trong trạng thái áp lực lớn.
Mà vào lúc này cuối cùng cũng mở ra một khối ngọc thạch, rất nhiều người thở phào nhẹ nhõm!
Sau khi náo nhiệt kết thúc, nguyên nhóm người bắt đầu chuẩn bị mở cửa hàng.
Tiền Lão Tam lúc này cảm thấy mở mày mở mặt, vui vẻ ngồi ở cửa hút thuốc, miệng ngậm điếu thuốc ngồi ở cửa, híp mắt nhìn dòng người qua lại.
Nhưng vừa mới châm điếu thuốc rít một hơi, một bóng người quen thuộc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ông tai
Cậu thanh niên đó ăn mặc rất giản dị.
Mặc chiếc áo thun trắng, quần jean, tóc ngắn, dung mạo tuấn mỹ, mang một đôi giày thể thao, đang đi về phía cửa hàng ngọc thạch.
Khuôn mặt này, gương mặt này Tiên Lão Tam tuyệt đối không bao giờ quên!