Chương 248: Chế một bộ châu bảo hoàn chỉnh
Chương 248: Chế một bộ châu bảo hoàn chỉnhChương 248: Chế một bộ châu bảo hoàn chỉnh
Tiên Lão Tam cực kỳ kích động.
Vừa rồi mình đã tỉ mỉ quan sát hai khối phỉ thúy đế vương lục này.
Lại đối xứng đến kinh ngạc!
Hơn nữa bất kể là bê ngoài hay là thế nước, đều là cực phẩm ngàn dặm mới tìm được một!
Mặc dù bây giờ vẫn chỉ là hai khối thạch đầu rất thô, nhưng lão tin tưởng, chỉ cần được mình tạo hình, vậy tuyệt đối là có thể biến thành cực phẩm trong cực phẩm nhai
Giá trị bản thân đương nhiên không cần phải nói, đây tuyệt đối là tăng gấp bội!
Lâm Phong cười nhìn thoáng qua Tiền Lão Tam, sau đó, trước con mắt hừng hực của người phía sau, bình tĩnh lắc đầu.
"Không phải, tôi không phải định bán phỉ thúy, dù sao cũng là cực phẩm đế vương lục, khó gặp, tôi muốn giữ lại cho mình."
Lâm Phong nói.
Anh lại không thiếu tiền.
Không cần làm vậy.
Tiền Lão Tam cũng coi như là người thông minh, nếu không phải tới bán một số thứ, còn không phải là tìm mình để điêu khắc sao!
Lão võ tay cười ha hả.
"Xem anh hỏi câu ngốc không này, cậu em khẳng định cũng là một người biết hàng, cái này không... phỉ thúy đế vương lục này, ai chịu bán cơ chứ!"
Tiền Lão Tam nói: "Cậu tới tìm ta điêu khắc làm thành châu báu đồ trang sức có phải hay không?” Lâm Phong gật đầu.
"Đúng, hai khối đã này vẫn luôn đặt một chỗ, gân nhất tôi chuẩn bị tặng người, cho nên cố ý mang qua đây làm đồ trang sức."
Hai chữ tặng người này vừa ra, Tiền Lão Tam nghe xong suýt chút nữa thổ huyết!
Đây chính là phỉ thúy đế vương lục!
Lại còn nói tặng người sẽ đưa người?
Tiên Lão Tam lúc này âm thầm quan sát Lâm Phong.
Chỉ là Lâm Phong trông thật sự tâm thường, toàn thân cũng chỉ ăn mặc bình thường, nào có nửa điểm khí chất nhà giàu?
Nhưng lại tùy tùy tiện tiện mở miệng nói tặng người đế vương lục.
Chậc chậc.
Tiên Lão Tam không khỏi cảm khái.
Có thể đây chính là cuộc sống của người có tiền nha !I
Khô khan, giản dị, tự nhiên!
"Bác xem hộ, số đế vương lục này có đủ làm một bộ đồ trang sức full set hay không?”
Lâm Phong hỏi.
Tiền Lão Tam vội trả lời: "Anh còn phải xem thật kỹ một chút, ở đây nhiều người phức tạp, anh dẫn chú vào trong, để cho anh nghiêm túc đoán một chút."
Lâm Phong theo chân Tiền Lão Tam đi tới một gian phòng nhỏ ở trong cùng, sau khi ngồi xuống bàn, Lâm Phong lại mở chiếc hộp nhỏ trong tay ra.
Hai khối đế vương lục to cỡ bàn tay lần nữa xuất hiện ở trước mặt của Tiền Lão Tam. Lúc này Tiền Lão Tam không biết lấy từ đâu ra bao tay chuyên để cầm ngọc thạch qua đây, sau đó thận trọng cầm lấy hai khối đế vương lục vào tay, hướng về phía ánh sáng, cực kỳ nghiêm túc quan sát trong chốc lát.
"Hai khối phỉ thúy đế vương lục này của chú thực sự là cực phẩm trong cực phẩm rồi, làm 4 bộ trang sức tuyệt đối không thành vấn đề, còn thừa hẳn là có thể làm thêm hai chiếc nhẫn, chú xem xem đi."
Lúc này Tiền Lão Tam trông cực kỳ chuyên nghiệp, cầm công cụ, nghiêm túc lên kế hoạch với hai khối đế vương phỉ thúy lục.
"Lại nhiều một chút hẳn là chia không được, dù sao thứ như phỉ thúy, quá nát cũng không đáng tiền, tổn hao cũng tránh không được."
Tiên Lão Tam trầm tư chốc lát nói.
Lâm Phong gật đầu, nói: "Được, vậy tôi giao hai khối đế vương phỉ thúy lục này cho bác, công phí bao nhiêu không thành vấn đề, quan trọng là ... phải làm cho tốt, dù sao chất liệu khó có được."
Lâm Phong nói xong, Tiên Lão Tam lập tức cười hắc hắc.
"Đó là đương nhiên, phỉ thúy đế vương lục bao nhiêu năm đều khó có được thứ tốt như vậy, Tiền Lão Tam anh làm tốt, vậy đối với phỉ thúy tiệm của anh cũng có rất nhiều chỗ tốt! Chuyện này thì chú cứ yên tâm!"
Tiên Lão Tam cười nói.
Y cũng đang nói thật.
Nghề nghiệp của những người thợ thủ công chính là như vậy, chỉ cần có thể tạo ra một bộ phỉ thúy châu báu tuyệt diễm, vậy chắc chắn sẽ có địa vị vững chắc trong nghề.
Chỉ cần mình tạo ra Một bộ châu bảo phỉ thúy đế vương lục, vậy chắc chắn có thể kinh sợ toàn bộ giới châu bảo!
Sau này chỉ bộ châu báu này vang danh, thì danh tiếng của Tiền Lão Tam, cửa hàng Tiên Lão Tam ngọc thạch, chắc chắn sẽ được người ta nhớ kỹ cả đời!
Hai người thương lượng xong giá, Tiền Lão Tam lại giảm bớt 50% giá cho Lâm Phong.
Dùng lời của y nói, chính là ưu đãi cho Lâm Phong, một là đế vương phỉ thúy lúc khó có được, hai là Lâm Phong giúp mình chọn lựa một khối nguyên thạch thượng hạng.
Trước khi đi, Tiền Lão Tam chợt nhớ tới một chuyện.
Y nhíu mày, hướng về phía Lâm Phong nói: "Chú em, có chuyện này anh muốn hỏi chú một chút, phỉ thúy đế vương lục này của chú từ đâu ra? Gần đây trừ Lão Khanh Số 1, anh chưa từng nghe nói có chỗ nào khác mở ra phỉ thúy đế vương lục đâu?"
Lâm Phong cũng không dự định giấu giếm, lập tức cười nói: "Chính là Lão Khanh Số 1."
Anh nói xong, lại bổ sung một câu: "Lần trước không phải tôi đã mua một khối nguyên thạch ngoài sạp sao? Chính là khối đó."
Lâm Phong sau khi nói xong bèn rời đi.
Ngày hôm nay hiếm khi tới thị trấn một chuyến, anh còn phải đi mua một ít đồ ăn và cả đồ dùng hàng ngày trở về, không có thời gian.
Trong nhà Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh đều đang đợi mình đáy!
Mà sau khi Lâm Phong đi, Tiên Lão Tam đơ ra một lúc mới đột nhiên phản ứng kịp!
Ủa, tình huống gì đây?
Là mua ở tiệm của lão Trần? I
Cũng chính là cùng nhau xem đứng lên cùng cái phễu tựa như tảng đá? !
Trong khoảng thời gian ngắn, một suy nghĩ đáng sợ bỗng nhiên xuất hiện ở trong óc của anh.
Tên nhóc này nếu từ trong tảng đá kia mở ra phỉ thúy đế vương lục, nhưng trông mặt cũng không có bao nhiêu kích động mừng rỡ.
Dù là phú hào bạc tỷ, mở ra được loại phỉ thúy thượng hạng này thì e rằng đều sẽ mừng như điên mới đúng chứ!?
Nhưng nhìn biểu cảm thản nhiên của cậu ta, mặc dù nhắc đến phỉ thúy đế vương lục, dáng vẻ kia vẫn giống như là bảo hôm nay nên ăn món gì vậy.
Có thể hay không...
Trên thực tế cậu ta đã sớm biết trong viên đá có thứ tốt?
Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện ở trong đầu, Tiền Lão Tam lập tức giật nảy mình.
Y nhanh chóng lắc đầu, xua tan ý nghĩ phi lý trong đầu ra sau ót.
"Làm sao có thể chứ?"
Y cằn nhẳn nói, sau đó lắc đầu, mình thật ngốc.
Đúng vậy mà.
Thời đại này, nào vó người có thể nhìn thấu trong viên đá rốt cuộc chứa thứ gì chứ?
Nếu quả thật là như vậy, thế khác gì đại dịch zombie bùng nổ.
Sau khi Lâm Phong ở trấn trên mua một vài đồ dùng hàng ngày, lại đi chợ bán thức ăn dạo vài vòng.
Trên cơ bản đều là đang bán nấm.
Hiện tại đang tới mùa nấm, không ít người lên núi hái được nấm, bản thân không ăn hết, nên mang tới nơi này bán.
Lâm Phong mua chút Nấm kê tung trở vê chuẩn bị nấu canh.
Lại mua đi một ít hạt giống rau dưa lộn xôn, lúc này mới vội vã chạy về nhà. Khi về đến nhà vừa hay là 9 giờ rưỡi.
Trước khi rời đi anh đã làm xong bữa sáng, lúc này về đến nhà, Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh vừa lúc rời giường.
Hai người đánh răng, nhìn Lâm Phong trở về, từng người cười tít cả mắt, lên tiếng chào Lâm Phong.
"Anh đã về rồi?"
Khương Y Thanh vội vã súc miệng sạch sẽ, sau đó đi về phía Lâm Phong, vội vàng nhận lấy đồ trong tay của anh.