Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 268 - Chương 268: Đầu Tư Trại Chăn Nuôi

Chương 268: Đầu tư trại chăn nuôi Chương 268: Đầu tư trại chăn nuôiChương 268: Đầu tư trại chăn nuôi

Cô út sửng sốt.

Cô út nghĩ chắc là Lâm Phong nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi của mình và chồng.

Cô út ngẩn người, chợt thở dài một hơi.

"Chú đã nghe rồi à?"

Cô út sắc mặt cô đơn cười nói.

"Ai, chuyện này nói cũng ngại, cô cũng không biết nên nên mở miệng vay tiền như thế nào mới tốt."

Cô út cười khổ nói: "Anh họ cháu không kiếm được tiên, cầm tiền lương chết đói ở nơi như Đại Lý, nội việc nuôi mình thôi cũng khó, chuyện kết hôn cũng chỉ có thể cô và dượng giúp nó suy tính, đáng tiếc rằng mấy năm nay dượng của con chẳng kiếm được mấy đồng, lễ hỏi cũng đã hết sức, huống chỉ là mua nhà trả tiền tươi?"

Cô út càng nói càng buồn.

"Ai, mặc kệ như thế nào vẫn phải đi thử một lần, dù sao kết hôn chính là chuyện cả đời, cô cũng không muốn để cho anh họ cháu trách cô."

Dượng đứng ở một bên không nói gì, chỉ là trong con ngươi tràn đầy bất đắc dĩ cùng lo lắng.

Người sống ở nông thôn đều dựa vào đôi tay mình để kiếm tiền, trước đây lúc con trai nói đến chuyện muốn kết hôn, gã đã chào hỏi một số người tương đối khá giả trong thôn, chỉ là nghe ý của bọn họ, tiền dư thừa trong tay cũng không nhiều.

300000 tệ, thực sự là quá khó kiếm.

Càng tuyệt vọng bởi đây vẫn chỉ mới là bắt đầu!

Lâm Phong im lặng, sau đó do dự nhìn cô út cùng dượng. "Cô dượng à như vậy đi, nếu cô dì thật thiếu tiền, cháu có thể cho cô dượng mượn."

Trên thực tế đối với Lâm Phong mà nói, trong một lần lấy ra 30 vạn cũng không tính là gì, đừng nói 300000 tệ, coi như là 3 triệu tệ cũng không thành vấn đề.

Chỉ là người trong nông thôn vốn tư tưởng chất phác, anh sợ cô út cùng dì út suy nghĩ nhiều hoài nghi mình đã làm chuyện gì không chính đáng, cho nên mới do dự có nên đổi một loại phương thức khác nói với bọn họ hay không.

Quả nhiên, sau khi Lâm Phong nói ra lời này, phản ứng đầu tiên của cô dượng út chính là kinh ngạc ngây người!

"Tiểu Phong, cháu đang nói gì vậy? Ý của cháu là nói cháu có thể bỏ ra nhiều tiên như vậy sao?"

Cô út kinh ngạc hỏi.

Cùng lúc đó trên mặt của cô cũng không xuất hiện biểu cảm vui vẻ, ngược lại là một loại cảm xúc cực kỳ lo lắng.

"Cô biết mấy năm nay cháu làm ăn được, thế nhưng 300000 tệ cũng không phải là một con số nhỏ, cũng không phải cháu nói có thể lấy ra thì lấy ra, có phải cháu ở bên ngoài làm việc gì không thể cho người ta biết hay không?"

Cô út nhíu mày, chăm chú hỏi.

Dượng cũng ở một bên đệm vào, trầm giọng nói: "Đúng vậy, dượng và cô út cháu tuy thiếu tiền, thế nhưng không có thiếu đến cần ngươi xuất thủ giúp một tay tình trạng, ngươi còn trẻ chớ trên đường nghiêng, đàng hoàng kiếm tiền mới là thật đạo lý!"

Lâm Phong bất đắc dĩ cười cười.

Quả nhiên!

Lâm Phong chỉ có thể dùng những lời trước đây đã nói với chú hai, lân nữa thuật lại cho cô dượng. "Cho nên cháu thật sự kiếm được tiền, nếu không cũng sẽ không trở về mở rộng vườn trái cây ở quê nhà chúng ta, cô dượng à, cô dượng hãy tin tưởng cháu một lần được không?"

Lâm Phong chăm chú nhìn mắt của cô dượng nói.

Lúc này cô út khá tin tưởng, Lâm Phong thật kiếm ra tiền.

Cô út có chút kích động xoa xoa hai bàn tay, viền mắt cũng chợt đỏ lên.

"Tiểu Phong à, lúc này cô cũng không biết nên nói gì, mấy ngày nữa chính là ngày anh họ cháu phải mua nhà, đến nay cô dì vẫn chưa dành đủ tiền, dượng con cũng đang rất phiền não vì chuyện này! Nếu như cháu thật có thể giúp cô dượng, ân tình này cô út cháu chắc chắn nhớ kỹ cả đời!"

Cô út kích động nói xong, dượng cũng nghiêm túc hướng về phía Lâm Phong nói: "Tiểu Phong, cháu yên tâm, tiền này tuy dượng cháu không thể bảo đảm hai năm là trả nổi, thế nhưng dượng cháu tuyệt đối sẽ nghiêm túc làm việc kiếm tiền, vừa có tiền lập tức trả cho cháu! Cháu phải tin tưởng nhân phẩm của dượng cháu!"

Lúc này hai người cực kỳ kích động, nói không ngừng, khiến cho Lâm Phong có chút ngượng ngùng.

"Được rồi được rồi, người một nhà chúng ta không cần nói nhiêu, chờ một lúc nữa cháu lập tức chuyển tiền vào tài khoản của cô út, cô chú ý kiểm tra rồi đi nhận."

Sau khi nói xong, Lâm Phong nhìn vẻ mặt sung sướng lại lo lắng của cô dượng, suy nghĩ một lúc tiếp tục nói: "Dượng, cháu có một biện pháp kiếm tiền, không biết dượng có muốn thử hay không?"

Dượng không ngờ Lâm Phong sẽ nói với mình chuyện này, một lát sau vội vã gật đầu.

"Hiện tại chỉ cần là có cách kiếm tiền, có thể làm dượng đều sẽ làm, Tiểu Phong cháu cũng đừng thừa nước đục thả câu, nhanh nói cho dượng biết, bây giờ trong nhà đang cần tiên đấy!"

Dượng cuống cuồng nói.

"Lần này trở về cháu không chỉ là muốn làm vườn trái cây, cháu còn muốn làm một trại chăn nuôi, chuyên chăn nuôi một số súc vật như gà vịt ngang ngỗng dê bò."

Lâm Phong cười nói: "Cháu ở bên Thượng Hải chắc chắn không có chỗ để chăn nuôi, thế nhưng đất đai của nhà chúng ta lại rất thích hợp, cháu thiếu một người làm việc, không biết dượng có thời gian cùng ý nghĩ này hay không?”

Dượng ngẩn người, sau đó nhíu mày.

"Hiện tại người làm trại chăn nuôi ngày càng nhiều, dượng biết có vài hộ trong thôn đang nuôi trồng, mấu chốt là mấy năm này giá thị trường đều không tốt, có lời cái lỗ, làm cái này chưa chắc có thể kiếm được tiền!"

Dượng rầu rỉ nói: 'Hơn nữa, tình huống của dượng và cô của cháu hiện giờ chắc cháu cũng biết, đừng nói là chăn nuôi trồng, ngay cả mua tiên con gà con, vịt con cũng không đủ!"

Nghe lời nói của dượng, Lâm Phong bèn cười nói: "Dượng, có lẽ dượng chưa hiểu hết ý trong lời của cháu, ý của cháu là tất cả tài chính của trại chăn nuôi này đều do cháu chỉ ra, cô út ở hỗ trợ trong vườn cây, dượng giúp cháu một tay ở trại chăn nuôi, tiền lương 20000 tệ một tháng, cháu chuyển trực tiếp cho dượng, dượng thấy thế nào ạ?"

Lâm Phong cũng không tính hợp tác mở công ty với thân thích của mình, làm vườn trái cây, trại chăn nuôi...

Quan hệ làm thuê đơn giản hơn, lại ít phiền phức, một khi liên quan đến phân chia quyền lợi, thì nhất định sẽ xuất hiện vì phân phối không đều mà tranh cãi.

Đến rồi khi đó, mọi người tranh cãi đến sừng cồ lên, ngược lại tổn thương cảm tình, đây là điều mà Lâm Phong không muốn nhìn thấy. Dượng có chút không thể tin vào tai của mình!

Lâm Phong mở trại chăn nuôi, dù lỗ hay là lời, đêu do cháu nó gánh chịu, mà mình cái gì cũng không cần bỏ ra, chỉ cần đơn giản hỗ trợ chăm sóc, quản lý trại chăn nuôi mà thôi, còn trả cho mình 20000 tệ tiên lương một tháng?

Loại chuyện đơn giản như nuôi gà nuôi vịt có thể trả tiền lương cao như vậy sao?

Ông có nghe lầm hay không? Hay là Lâm Phong đang nói đùa với mình?

"Tiểu Phong à, có phải cháu đùa hay không, dựa theo như cháu nói, việc này cần đầu tư số tiên lớn đến dọa người! Như vậy cháu rất khó lấy lại vốn!"

Dượng lo lắng nhìn Lâm Phong nói.
Bình Luận (0)
Comment