Chương 297: Hối hận
Chương 297: Hối hậnChương 297: Hối hận
"Được, được, theo lời cô vậy, tôi tôi lập tức về nhà, địa chỉ của tôi là..."
Lâm Phong vội đưa địa chỉ của nhà mình cho Từ Mạn Lệ, sau đó nhanh chóng lên xe lái vê nhà.
Lúc này ở trường mẫu giáo Lam Thiên, Từ Mạn Lệ xin phép với hiệu trưởng.
"Quần áo của Thiến Thiến bị ướt hết rồi, bây giờ thời tiết càng ngày càng lạnh, không nhanh thay quần áo sẽ cảm lạnh, em xin phép đưa cô bé về, em đã gọi điện thoại cho ba của cô bé rồi, anh ấy sẽ về ngay lập tức! Các chị trông giúp em một lát nhé!"
Từ Mạn Lệ nói xong, hiệu trưởng và những người khác vội vàng gật đầu với cô ta: "Đương nhiên là vậy rồi, sức khỏe của đứa trẻ mới là quan trọng nhất, em yên tâm, lớp của em chị sẽ trông giúp choI"
Thấy hiệu trưởng đồng ý, Từ Mạn Lệ mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó cô ta xoay người nắm tay Thiến Thiến, đeo cặp sách nhỏ lên lưng của mình rồi nói với Thiến Thiến: "Đi thôi Thiến Thiến, cô đưa con về nhà thay quần áo!"
Một lớn một nhỏ vội vàng đi ra ngoài trường mẫu giáo.
Từ Mạn Lệ tự lái xe đi làm, thấy địa chỉ Lâm Phong gửi đến rất gần trường mẫu giáo, nhưng đi bộ đến đó không bằng lái xe, vì vậy Từ Mạn Lệ kéo Thiến Thiến lên xe, lái xe thẳng đến nhà của Lâm Phong.
Năm phút sau, Từ Mạn Lệ chở Thiến Thiến về tới cổng của khu chung cư.
Các biện pháp an ninh trong chung cư rất tốt, tất cả đều dựa vào dấu vân tay để xác định thông tin nhận dạng của chủ sở hữu, Thiến Thiến và bà Hoàng đều đã nhập dấu vân tay, Thiến Thiến đi lên phía trước nhập dấu vân tay cửa mở ra ngay lập tức.
"Đi thôi cô giáo, nói không chừng mẹ con cũng đang ở nhài" Mẹ...
Nhắc tới xưng hô này, trái tim của Từ Mạn Lệ bỗng đau nhói như bị kim đâm vào, cô ta thấy đau đến thở không nổi.
Lúc đầu Thiến Thiến luôn thân thiết với mình, xưng hô này đáng lẽ nên thuộc về mình mới đúng, nhưng vì mình do dự và sự ngăn cản của mẹ mà Lâm Phong có ấn tượng không tốt với mình, quan hệ giữa Thiến Thiến và mình cũng dần dần xa cách...
Nghĩ đến những điều này là tim của Từ Mạn Lệ đau nhói, giống như bị ai đó bóp chặt.
"Đi thôi, chúng ta đi thay quần áo."
Từ Mạn Lệ hít sâu một hơi, cô luôn tự nhủ với bản thân rằng không sao, chỉ cần hai người họ chưa kết hôn, như vậy mình vẫn còn cơ hội để bắt đầu lại mọi thứ, đúng không?
Rất nhiều người kết hôn rồi vẫn ly hôn, huống chỉ là chia tay?
Nghĩ như thế nên cô ta cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Thiến Thiến hồn nhiên không phát hiện ý nghĩ trong đầu của Từ Mạn Lệ, cô bé đang nghĩ lúc đi học mà còn có thể lén trở về, bé cảm thấy chuyện lén trở vê này rất vui nha.
"Đi thôi cô giáo, nhà Thiến Thiến đẹp lắm ạI"
Thiến Thiến đi phía trước, dân Từ Mạn Lệ đi vào cửa khu chung cư.
Thiến Thiến rất quen thuộc đường về nhà mình, hai bím tóc đuôi ngựa cũng đung đưa theo nhịp bước chân của cô bé, trông cực kỳ đáng yêu.
Từ Mạn Lệ đi theo vừa đi vừa quan sát hoàn cảnh xung quanh, cô ta càng cảm thấy kinh ngạc và chấn động!
Môi trường trong khu chung cư này quá tốt. Trước không bàn đến vị trí trí tuyệt vời của lô đất, cô ta chưa từng thấy bất kỳ trang thiết bị nào như của khu chung cư này!
Hiện giờ không có bất kỳ từ ngữ nào có thể miêu tả hết thảy, trong đầu của Từ Mạn Lệ chỉ có hai chữ thôi, cao cấp.
Chắc chắn đây là khu chung cư cao cấp, nói cách khác là chung cư của những người giàu cói
Chuyện gì thế này? Lâm Phong là người cha đơn thân mà? Anh ấy còn lái chiếc xe Wuling Hongguang đúng không? Sao anh ấy ở trong khu chung cư cao cấp như vậy!?
Những nghi ngờ như sắp nổ tung trong đầu Từ Mạn Lệ, nhưng cô ta chưa kịp tìm ra đáp án thì Thiến Thiến đã dẫn Từ Mạn Lệ vào thang máy.
Ngay cả thang máy cũng phải nhập dấu vân tay, mỗi hộ một thang máy!
Đây là một thế giới khác biệt so với chung cư mà Từ Mạn Lệ và cha mẹ cô ta chen chúc sống cùng nhaul
"Cô giáo, chúng ta đến rồi!"
Thiến Thiến vui vẻ đi ra khỏi thang máy, cô bé vào đến phòng khách hét to lên: "Ba mẹ ơi, Thiến Thiến đã về rồi!"
Đáng tiếc hiện giờ Khương Y Thanh đã đến phòng làm việc, Lâm Phong còn đang trên đường trở về, bà Hoàng cũng đã đến trường đại học của người già, trong nhà không có ai.
Cô bé hét to hai lần, thấy không ai trả lời mình, trên mặt Thiến Thiến lộ vẻ thất vọng.
Cô bé muốn để cô giáo Lệ Lệ lần đầu tiên đến nhà sẽ gặp được cha mẹ bé nhai
Trước kia bé chỉ có mình ba, nhưng bây giờ Thiến Thiến đã có mẹ, đây là chuyện hạnh phúc nhất của cô bé! Cô bé ước gì mỗi ngày ra ngoài khoe chuyện này!
"Cô giáo ơi, cô ngồi đây một lát đi, ba ba con sắp về rồi!"
Thiến Thiến vừa nói vừa vỗ bàn tay nhỏ mũm mĩm đầy thịt vào sô pha, ra hiệu Từ Mạn Lệ tới ngồi.
"Không cần, không cần, cô có tham quan nhà của Thiến Thiến không?"
Từ Mạn Lệ vội vàng từ chối.
Hiện giờ lòng hiếu kỳ mạnh mẽ thôi thúc cô ta tìm hiểu cặn kẽ gia đình mà vốn dĩ cô là người trong gia đình này chứ không phải là Khương Y Thanh.
"Được ạ, cô giáo, cô cứ tự nhiên xem, nhà của Thiến Thiến lớn lắm, cô có cần Thiến Thiến đi cùng cô không?"
Nghe thấy Từ Mạn Lệ muốn tham quan nhà mình, Thiến Thiến thấy rất tự hào!
Cô bé ưỡn bộ ngực nhỏ nhắn, cười đến mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, cô bé thậm chí không màng đến quần áo ướt sũng trên người mình!
"Không cần, Thiến Thiến mau đi thay quần áo đi, đừng để bị cảm, cô tự đi xem được rồi!"
Từ Mạn Lệ vội vàng nói, thấy cô bé gật đầu, xoay người tung tăng chạy về phòng thay quần áo, Từ Mạn Lệ lúc này mới tùy ý đánh giá không gian xa lạ hoa lệ này.
Không nói cũng hiểu cô ta sốc đến cỡ nào.
"Chẳng lẽ mình nhìn lầm Lâm Phong rồi chăng?"
"Chẳng lẽ anh vẫn luôn che giấu thân phận của mình?"
Không đúng.
Từ Mạn Lệ đến bây giờ vẫn nhớ rõ lúc trước khi Thiến Thiến đi học mẫu giáo, Lâm Phong ngay học phí cũng không trả nổi, làm sao có thể vì che giấu bản thân có tiền mà làm đến mức này chứ? Cách giải thích duy nhất là Lâm Phong kiếm tiền từ việc bán trái cây, sau đó mua căn nhà này, thế nên căn nhà trông rất mới, mà xe thì chưa kịp đổi thôi.
Nghĩ đến khả năng này, Từ Mạn Lệ cảm thấy ngực như bị ai bóp chặt, đau nhói khó thở.
Rõ ràng, tất cả những thứ này phải là của mình mới đúng, cô ta là người đầu tiên yêu Lâm Phong, nhưng tại sao lại bị người khác đến sau chiếm được?
Điều quan trọng nhất là, Lâm Phong lúc đầu có ấn tượng rất tốt với mình...
Tại sao anh ấy bỗng dưng thay đổi thái độ?
Từ Mạn Lệ nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy chỉ có thể liên quan đến mẹ của cô ta.
Chính là đêm hôm đó Lâm Phong đưa mình về nhà, mẹ của mình đã nói những lời khó nghe, thế nên anh ấy mới hoàn toàn cắt đứt suy nghĩ với mình.