Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 319 - Chương 319: Sốt Ruột

Chương 319: Sốt ruột Chương 319: Sốt ruộtChương 319: Sốt ruột

Trên mặt của Trần Như Hải lộ vẻ kiên định!

"Đêm qua, hơn hai giờ đêm, chị dâu em đột ngột tỉnh giấc! Cô ấy tỉnh giấc thì cũng thôi đi, cần gì phải đánh thức cả anh, em cũng biết, chúng ta kinh doanh ẩm thực, đâu có dễ đi vào giấc ngủ? Anh khó khăn lắm mới chợp mắt được, kết quả cô ấy hét lên bắt anh dậy, em biết vì chuyện gì không?”

Trân Như Hải vẻ mặt khổ sở nói rằng.

Mà Lâm Phong vốn vẫn luôn lắng nghe, sau khi nghe thấy Trân Như Hải nói như vậy, Lâm Phong cũng tò mò hỏi tiếp: "Chuyện gì ạ? Chẳng lẽ chị dâu có chỗ nào không thoải mái?"

Lâm Phong hỏi.

Lại không nghĩ rằng, sau khi mình nói xong lời này, sắc mặt của Trân Như Hải hoàn toàn đen lại!

"Nếu thân thể cô ấy khó chịu thì cũng được đi, nhưng chị dâu em gọi anh dậy để làm gì? Hơn nửa đêm, cô ấy lại muốn ăn ô mail Trời ạ! Lúc đó là hai giờ đồng hồ đấy! Hơn nữa, đêm qua trời đổ mưa to, nhiệt độ buổi tối chỉ có 7 độ C, lạnh teo chim, quan trọng nhất là anh phải đi chỗ nào tìm ô mai chứ? I"

Trân Như Hải nói, vẻ bất đắc dĩ trên mặt trông cứ như sắp oà khóc!

Ông không hề nghĩ tới, một người sau khi mang thai tính cách lại có thể thay đổi lớn đến vậy!

Lâm Phong vốn đang nghe, sau khi nghe Trân Như Hải kể khổ, rốt cục nhịn không được bật cười!

"Chị dâu đây là bởi vì mang thai mới khiến cho tính cách thay đổi lớn, loại thời điểm này, đừng nói là ô mai, dù chị dâu muốn ánh trăng cùng sao trên bầu trời, anh cũng phải tìm cách hái xuống!" Lâm Phong cười nói.

Trân Như Hải đã mang theo Lâm Phong đi vào bên trong rồi.

Vừa đi vào bên trong vừa thở dài.

"Không phải vậy sao, anh không chỉ phải dậy từ hơn nửa đêm, mặc áo mưa vào, mang đủ tiền, đi khắp nơi tìm ô mai cho chị dâu eml"

Vẻ mặt của Trần Như Hải như có rất nhiều oán hận.

Còn may mình đang sống tại Thượng Hải, thứ này nếu như ở thành phố khác, hơn nửa đêm, mình có thể đi chỗ nào mua ô mai?

Vừa nói hai người đã đi theo phía sau Khương Y Thanh, đi tới phòng nghỉ ở cuối hành lang.

Trần Như Hải nhìn Lâm Phong còn đang cười, lập tức nháy mắt ra dấu với Lâm Phong, ý bảo anh đừng cười nữal

Dù sao hiện tại sau khi đẩy cánh cửa này ra, vợ ông có thể đang ở bên trong đấy!

Hai người đàn ông lại có loại cảm giác chí hướng lớn gặp nhaul

Lâm Phong vội gật đầu, biểu thị mình biết rồi, hai người thành công ngừng miệng.

Khương Y Thanh đã vươn tay, đẩy cửa ra.

Bên trong nhà toả ra mùi hương rau quả nhàn nhạt, vô cùng tươi mát dễ ngửi.

Lúc Khương Y Thanh đẩy cửa, đã nhìn thấy Cao Phượng Cầm đang ăn quả táo!

Tiếng nhai nhóp nhép không dứt bên tai.

Cực kỳ vang.

Cao Phượng Cầm cũng không biết mình đến tột cùng bị làm sao.

Phản ứng nôn nghén của bà cũng không tính là nghiêm trọng, chỉ cân đừng ngửi được thức ăn mặn là được!

Từ sau khi khám ra mình đang mang thai, mỗi ngày Cao Phượng Cầm đều muốn ăn rau quả, một ngày không ăn liên khó chịu!

Còn về thịt, đừng nói là ăn, dù chỉ cần được ngửi mùi thôi, Cao Phượng Cầm lập tức cảm thấy buồn nôn!

Lúc này nghe tiếng có người đẩy cửa, Cao Phượng Cầm theo bản năng nghĩ đến Trần Như Hải.

Cao Phượng Cầm lập tức nói: "Lão Trần, em muốn ăn chút ô mai, đi mua một ít vê đây!"

Sau khi nói xong, không nghe thấy đáp lại, Cao Phượng Cầm nghi ngờ nhìn ra phía cửa.

Liếc mắt liền nhìn thấy Khương Y Thanh, còn có hai người Lâm Phong cùng Trân Như Hải sau lưng nàng.

Cao Phượng Cầm sửng sốt, sau đó trên mặt nhất thời nở lộ nụ cười, vui vẻ nói: "Tiểu Phong! Em tới rồi? Vị này chính là..."

Lập tức, Lâm Phong vội giới thiệu vê Khương Y Thanh cho Cao Phượng Cầm biết.

Hai người trò chuyện vài câu, coi như là biết.

Khương Y Thanh gần như không khống chế được chính mình, luôn dùng hai mắt của mình nhìn vê phía bụng của Cao Phượng Cầm!

Cô vừa kinh ngạc lại cảm thấy cực kỳ thần kỳ!

Trong bụng cứ như vậy có một tiểu sinh mệnh đang sống sao?

"Bảo bảo đã hai tháng sao?"

Khương Y Thanh hỏi.

Sau đó, quỷ thần xui khiến, Khương Y Thanh lại cứ như vậy xích thẳng về phía bụng của Cao Phượng Cầm, vươn tay, muốn sờ bụng của Cao Phượng Cầm.

Lâm Phong nhìn thấy động tác của Khương Y Thanh, nhất thời lại càng hoảng sợi

Ai chẳng biết hai người Trần đại ca cùng chị dâu quý giá đứa bé này cỡ nào!

Tuy nói sờ một cái sẽ không xảy ra chuyện, thế nhưng dù sao ba tháng cũng dễ dàng xảy ra chuyện nhất, hơn nữa đối phương lại trân quý đứa bé như thế, Khương Y Thanh đưa tay đi sờ như vậy, sợ người khác khó chịu!

Nói thật.

Có không ít địa phương người ta tương đối kiêng ky người khác sờ bụng của phụ nữ có thai, Lâm Phong không biết Cao Phượng Cầm có khó chịu hay không, lỡ như khó chịu thì ngại lắm.

Vì vậy trong nháy mắt Khương Y Thanh vươn tay, Lâm Phong gần như theo bản năng vươn tay muốn đi ngăn cản cô!

Chỉ là Lâm Phong còn chưa mở miệng, Cao Phượng Cầm bèn cười lắc đầu, ngăn lại động tác của Lâm Phong.

"Không sao đâu."

Cao Phượng Cầm cười nói.

"Em sờ đi II

Cao Phượng Cầm nhìn Khương Y Thanh, bà dịu dàng nói.

Bà có ấn tượng rất tốt với cô bé này, nhưng đây chính là duyên phận mà người khác thường nói nha II

Sau khi được cho phép, lúc này Khương Y Thanh mới vươn tay, thận trọng vuốt lên bụng của Cao Phượng Cầm.

Mặc dù bây giờ bụng vẫn bình thường, cách lớp vải không thể sờ ra được cái gì, nhưng Khương Y Thanh lại luôn cảm thấy mặc dù cách một tầng bụng như vậy, bà cảm nhận được trái tim này của cô bé này vừa có lực lại đập rộn ràng!

Cảm giác này, thật sự là quá kỳ diệu!

"Chị dâu, hai ngày này chị cảm thấy thế nào?"

Lâm Phong hỏi.

Ngày hôm qua ở trong bệnh viện, lời của bác sỹ vẫn luôn như là một tòa núi lớn đè mạnh ở trong lòng của hai người.

Nhắc đến đứa bé, sắc mặt của Trần Như Hải lập tức ảm đạm.

Cao Phượng Cầm lại vẫn luôn cười.

"Nó khoẻ lắm, chị tin tưởng nếu đứa bé đã chọn chị làm mụ mụ, như vậy thì sẽ tiếp tục kiên trì giống như chị."

Lúc Cao Phượng Cầm nói lời này, biểu cảm kiên quyết ấm áp trên mặt, người nhìn thấy đều không hiểu cảm thấy bình tĩnh lại.

"Tiểu Phong à, em yên tâm, em bé thông minh lắm! Nó nhất định sẽ khoẻ mạnh sinh ra, nỗ lực trưởng thành!"

Có lẽ là bị sự háo hức của Cao Phượng Cầm ảnh hưởng, Lâm Phong cũng gật đầu, sau đó chăm chú nhìn bà nói: "Nhất định sẽ!"

"Được rồi, chị dâu, rau dưa mà ngày hôm qua em đưa cho chị, chị đã ăn chưa?"

Lâm Phong lại hỏi.

Mà sau khi Lâm Phong nói xong lời này, Cao Phượng Cầm còn chưa dứt câu, sau lưng Trân Như Hải đã bất đắc dĩ giang tay ra nói: "Đã ăn xong từ lâu rồi! Hai ngày này cô ấy cái gì cũng không ăn, toàn ăn rau dưa rồi! Tiếp tục như vậy có thể làm sao có thể được chứ? !"

Trân Như Hải thở dài nói.

Hai ngày này, sở thích ăn uống của Cao Phượng Cầm hoàn toàn thay đổi. Mỗi ngày cô đều ăn rau quả, dù là đường hay thịt, bà đều không ăn.

Điều này khiến cho Trân Như Hải lo lắng!

Nếu một mình nàng thì cũng thôi đi, nhưng trong cái bụng này còn mang một đứa bé nữa đói
Bình Luận (0)
Comment