Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 328 - Chương 328: Mật Ong 300 Năm

Chương 328: Mật ong 300 năm Chương 328: Mật ong 300 nămChương 328: Mật ong 300 năm

"Nói lời thật, lần này tới đây quả thực chính là vì mật trong tay cậu."

Diệp Quảng Sinh nhếch môi cười nói.

Y đưa mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, trông vô cùng chân thành.

"Ngưng Huy Đường hiện tại gặp một số phiền toái, cho nên mới phải cử hành lần thi đấu này, mà cậu lại vừa lúc xuất hiện, không thể không nói mọi thứ đều là duyên phận nha!"

Diệp Quảng Sinh nhìn chằm chằm Lâm Phong, tiếp tục nghiêm túc nói.

Lâm Phong đi theo Diệp Quảng Sinh về phía trước, nghe Diệp Quảng Sinh lời nói không trả lời.

Trên thực tế.

Lúc trước chính mình ít nhiều đã đoán được rồi.

Ngưng Huy Đường này là thương hiệu từ lâu đã là một thương hiệu có tuổi đời hàng thế kỷ.

Vị mật ong nào trên thị trường không có liên quan đến Ngưng Huy Đường?

Mà bây giờ, Ngưng Huy Đường.

Như vậy kết quả rất hiển nhiên.

Chắc là gặp khó khăn.

Lâm Phong không nói chuyện.

Nhưng còn Diệp Quảng Sinh nhìn chằm chằm Lâm Phong, thấy người sau không tiếp lời, nên y có chút gấp gáp.

"Lâm tiên sinh? Ngài rốt cuộc..."

Diệp Quảng Sinh vội vàng muốn mở miệng tiếp tục hỏi. Chỉ là lão già bỗng nhiên đưa mắt ra dấu cho Diệp Quảng Sinh, ý bảo y ngậm miệng.

"Chào ngài Lâm tiên sinh, tôi tên là Diệp Trường Phong, là truyên nhân đời thứ ba của Ngưng Huy Đường."

Lão già tóc hoa râm nhìn Lâm Phong, tươi cười nói.

Diệp Quảng Sinh nhìn Diệp Trường Phong, biết cha mình đã đợi không nổi.

Gã thở dài, cũng không nói thêm gì nữa.

Dù sao tình huống hiện tại, thật sự là nghiêm trọng hơn nhiều so với bọn hắn nghĩ.

Lâm Phong liếc nhìn lão già.

Đột nhiên cảm thấy lão già này khá quen mắt.

Một lát sau mới nhận ra, lão già này không phải chính là lão già trên nhãn hiệu của Ngưng Huy Đường sao?

“Chào ngài."

Lâm Phong mặc dù không thích việc đối phương ôm mục đích khác, thế nhưng đối phương dù sao cũng là người già, hơn nữa lại còn chịu bỏ mặt mũi lấy lòng tiểu bối như mình.

Anh không có lý do từ chối.

"Chuyện này Ngưng Huy Đường chúng tôi đích thật là làm không đàng hoàng, dù sao cũng coi như là một loại lừa đảo."

Lão già cười nói.

"Thế nhưng, chúng ta cũng hết cách, dù sao hiện giờ vấn đề thực tại của Ngưng Huy Đường đã rất cấp bách."

Lão già nói, hướng về phía đám người cứ vây quanh cửa vẫy vẫy tay, ý bảo bọn họ lui xuống. Nhóm người đứng ở cửa kia mặc dù không cam tâm, thế nhưng lúc này thấy tổng tài đã lên tiếng, lập tức liếc nhìn nhau, cũng đành phải lui xuống.

Bên trong căn phòng, rốt cục hồi phục yên tĩnh.

Lâm Phong ngồi ở trên ghế, Diệp Trường Phong thở dài, rốt cục mở miệng tiếp tục nói: "Chuyện này nói cho cùng cũng là chúng ta chưa chuẩn bị đầy đủ cho trường hợp khẩn cấp. Thật kỳ lạ khi nhiều năm như vậy, vị mật ong của Ngưng Huy Đường vẫn luôn đang phát sinh thay đổi từ từ."

Diệp Trường Phong thở dài nói.

Mà lúc lão nói xong lời này, Diệp Quảng Sinh rốt cục nhịn không được nói toẹt ra: "Cha không phải không thể giải quyết, chỉ là cha vẫn không chịu mà thôi..."

Nhưng sau khi Diệp Quảng Sinh nói xong lời này, Diệp Trường Phong hung dữ trừng mắt liếc thằng conl

"Im miệng!"

Giọng của Diệp Trường Phong mang theo sự tức giận, lão nạt: 'Biện pháp của con là biện pháp chó má gì vậy? Bỏ thêm cái gì tinh đầu vào trong mật ong, cái gì thuốc giữ tươi? Những thứ này đâu phải là biện pháp? ! Đều là biện pháp không thể thực hiện được, đây đều là đang tự tìm đường chết!"

Diệp Trường Phong nói xong biểu cảm có chút kích động, dọa cho Diệp Quảng Sinh giật mình.

"Được rồi được rồi, ba! Coi như con chưa nói! Con chưa nói!"

Diệp Quảng Sinh vội vã nhận sai.

Lúc này Diệp Trường Phong mới dùng sức thở hổn hển mấy cái, xoa dịu cơn tức giận trong lòng.

"Cho dù thực sự bỏ chất phụ gia có thể duy trì vị mật, thế nhưng đây cũng là tự hủy thương hiệu! Mật của Ngưng Huy Đường chúng tôi, mấy trăm năm qua vẫn luôn là thương hiệu át chủ bài tỉnh khiết thiên nhiên không ô nhiễm, lúc này mới được nhiều khách hàng yêu chuộng như vậy!"

"Con làm như vậy, rõ ràng chính là triệt để hủy diệt sản nghiệp của gia đình!"

Diệp Trường Phong nghiêm khắc răn dạy.

Diệp Quảng Sinh lập tức ngậm mồm.

Lâm tiên sinh."

Diệp Trường Phong mắng con xong mới tiếp tục nhìn Lâm Phong nói: "Những năm gần đây, chất lượng mật của Ngưng Huy Đường vẫn tiếp tục giảm xuống, thậm chí xuất hiện đủ loại mùi vị không thể đoán trước."

Mùi vị không thể đoán trước?

Lâm Phong rùng mình.

Hiển nhiên là không nghĩ tới qua nhiều năm như vậy, thì ra mùi vị mật ong của Ngưng Huy Đường này lại luôn xảy ra thay đổi?

Lâm Phong trước giờ rất ít khi mua mật ong, thế nhưng lần trước làm củ sen mật ong hoa quế anh đã mua một lần.

Đích thật là thương hiệu Ngưng Huy Đường.

Tuy nói Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh không nếm ra, thế nhưng Lâm ít nhiều cũng phát hiện vị mật ong này quả thật là có chút không ổn.

Nói như vậy...

"Dường như đắng hơn đôi chút."

Lâm Phong ngẫm nghĩ, lại bổ sung một câu: "Còn có một chút chát."

Nghe lời này của Lâm Phong, mắt của Diệp Trường Phong nhất thời sáng ngời!

"Đúng!"

Lão vội vàng nói: "Lâm tiên sinh, ngài nói không sai, qua nhiều năm như vậy, mật ong của Ngưng Huy Đường quả thật đã xuất hiện biến hóa như vậy, trở nên có chút đắng, có chút chát, tuy cũng chỉ là biến hóa nho nhỏ, thế nhưng sự thay đổi một cách vô tri vô giác nãy đã ảnh hưởng tới chất lượng mật ong và giá trị thương hiệu của Ngưng Huy Đường chúng tôi."

Trong khi nói chuyện, ánh mắt của Diệp Trường Phong đã bắt đầu trở nên nghiêm túc.

"Hiện tại phải làm, chính là trước khi chất lượng giảm mạnh, tìm ra nguyên nhân, để hoàn toàn thay đổi chất lượng mật ong của Ngưng Huy Đường!"

Lâm Phong nhíu mày.

"Cho nên, các người bèn tìm ta?”

Lâm Phong xem như đã hiểu đại khái.

Thì ra Ngưng Huy Đường cố ý tổ chức cuộc thi này, chính là vì tìm ra mùi vị mật nguyên chất nhất, sau đó cứu vãn mật ong của mình.

Mà mật ong trồng ở không gian của mình tất nhiên là có hương vị nguyên chất nhất rồi!

"Đúng!"

Diệp Trường Phong nói, tâm tình có chút kích động, vội hướng phía Diệp Quảng Sinh mở miệng: "Lấy ral"

Diệp Quảng Sinh vẫn đang chờ thời khắc này!

Vừa nghe Diệp Trường Phong nói vậy, gã lập tức gật đầu, từ trong một hộc tủ, cầm lấy hai bình mật.

Lâm Phong chỉ là thật đơn giản quét liếc mắt liên phát hiện trong này mật phân biệt.

Trong đó một chai bình thủy tinh tử chứa, làm nhưng chính là mình.

Lâm Phong chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra là bởi vì bình thủy tỉnh này chính là bình thủy tinh mà Lâm Phong đùng để chứa đồ ăn vặt mua cho con gái. Đào đóng hộp.

Mà cái bình còn lại...

Nhìn cái bình đó, trong mắt của Lâm Phong lóe lên một vẻ kinh ngạc.

Đây là một bình thủy tỉnh trong suốt lấp lánh.

Nói chính xác thì nó không giống kết cấu thủy tỉnh.

Nó trông...

Rất giống Ngọc Hòa Điền.

Cái loại Dương chỉ ngọc, tính chất trong suốt tốt nhất.

Bên trong chứa chất lỏng màu vàng chanh, trông có vẻ sền sệt, dù là chất lỏng hay độ tinh khiết của màu sắc thì nó rất giống với chai mật ong mà anh có.

"Đây là mật ông truyền thừa hơn ba trăm năm của Ngưng Huy Đường chúng tôi."

Thấy Lâm Phong tò mò nhìn chằm chằm cái bình trên bàn, Diệp Trường Phong cười đưa bình về phía trước, rồi giới thiệu với Lâm Phong.
Bình Luận (0)
Comment