Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 330 - Chương 330: Đàm Phán

Chương 330: Đàm phán Chương 330: Đàm phánChương 330: Đàm phán

Lâm Phong im lặng một lúc, sắp xếp lại suy nghĩ của mình, sau đó mở miệng: "Tôi đoán, hiện tại nguyên nhân mật ong của Ngưng Huy Đường xảy ra vấn đề rất đơn giản, chắc là do môi trường có vấn đề."

Lâm Phong nói ra quan điểm của mình.

"Gần đây thường xuyên xảy ra vấn đề môi trường, nhất là mấy trăm năm qua, bất kể là môi trường là thực vật... đều xảy ra thay đổi rất lớn so với trước kia."

Lâm Phong nhìn chằm chằm hai người nói: 'Cho nên, tới một mức độ nào đó, chắc điều này cũng sẽ ảnh hưởng mật chất lượng, không phải sao?"

Lâm Phong nói xong, Diệp Quảng Sinh cùng Diệp Trường Phong hai người cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó gật đầu.

"Đúng, trên thực tế, từ mấy năm trước chúng ta đã phát hiện ảnh hưởng này."

Diệp Quảng Sinh nghiêm túc nói: "Thế nhưng, điểm chết người là chính là cho dù chúng ta phát hiện ra nguyên nhân này, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp giải quyết, hơn nữa át chủ bài của Ngưng Huy Đường chúng tôi đúng là mật ong thiên nhiên tinh khiết, cho nên, chúng ta duy nhất dựa vào ỷ lại chính là hoàn cảnh."

Nói đến đây, Diệp Trường Phong cũng thở dài nặng nề.

Nếu có biện pháp giải quyết thì thôi đi, nhưng hiện giờ, điểm chết người là chính là biến đối môi trường là một xu thế lớn, những công ty môi trường để sinh tôn bọn họ không có bất kỳ biện pháp nào có thể xoay chuyển!

Cũng có ý nghĩa, nếu như bọn họ còn không tìm được bất kỳ biện pháp nào để giải quyết, thì tương đương với ngồi chờ chết!

Lời ít mà ý nhiều.

Chờ chết! Lâm Phong nghe lời của hai người, mặt mày thâm trầm gật đầu.

Đúng là như thế.

"Cho nên, chúng ta rất tò mò vì sao mật ong của Lâm tiên sinh ngài lại không có chịu chút ảnh hưởng nào, ngược lại còn có một hương vị đặc thừ?”"

Diệp Trường Phong rất khó hiểu.

"Chúng tôi rất chú trọng đến chất lượng mật ong trong cuộc thi mật ong, dù là mật ong tự nuôi hay mật ong hỗn hợp có phụ gia, mùi vị thay đổi ít nhiều bị ảnh hưởng bởi môi trường nhưng riêng mật ong của bạn thì không! Quá kỳ lạ!"

Diệp Trường Phong nhìn chằm chằm Lâm Phong hỏi.

Lâm Phong đương nhiên biết đây là bởi vì không gian trong cơ thể mình!

Thế nhưng lúc này nói gì cũng không thể bại lộ không gian trong cơ thể của mình.

Anh cười cười, sau đó nói: "Có lẽ là bởi vì tôi dùng thực vật tương đối đặc biệt để nuôi mật."

Trong đầu của Lâm Phong lúc này đã nghĩ xong một lý do đơn giản.

"Quê cũ của tôi chính là ở Vân Nam, chỗ kia, có thể nói thế này, chính là một khối Niết bàn cuối cùng trên cái thế giới này, nơi đó thực vật trăm ngàn năm qua phát sinh thay đổi cũng rất ít, lần trước mật ong của tôi lấy từ Vân Nam đó."

Lâm Phong nói dối không chớp mắt, thậm chí khuôn mặt cũng không đỏ một chút nào!

Nói xong lời này, Diệp Trường Phong cùng Diệp Quảng Sinh tuy luôn thấy xạo ke, nhưng cũng không tiện nói ra "mày xạo ke dữ vậy”.

Dù sao dù biết là xạo ke, nhưng họ không tin thì làm được gì!

" Lâm tiên sinh ngài cho rằng có cách nào đáng tin cậy hơn để giải quyết vấn đề mật ong không? Chẳng lẽ phải để cho tổng công ty Ngưng Huy Đường chúng tôi chuyển đến Vân Nam?"

Diệp Quảng Sinh vừa nói xong liên nhíu mày.

Điều này thật sự là quá xạo kel

Dù sao Ngưng Huy Đường bọn họ lựa chọn ở Thượng Hải lập tổng công ty của mình đã có mấy trăm năm lịch sử.

Và dây chuyền sản xuất, bao gồm tất cả các ngành công nghiệp nhẹ và nặng khác đều có ở đây.

Nơi này chính là gốc rễ của họI

Hiện tại nếu thật phải đi, hơn nữa bây giờ thị trường cạnh tranh lại kịch liệt như vậy.

Điều này không khác gì trực tiếp tuyên bố tử hình bọn họ!

Chuyện này tuyệt đối không được!

Diệp Quảng Sinh nghĩ tới, Diệp Trường Phong được nhiên cũng nghĩ đến.

Lâm Phong thấy vẻ mặt cực kỳ bi ai của hai người, lập tức biết bọn họ nhất định là hiểu lầm.

Lâm Phong vội vàng nói: "Phương pháp mà tôi nghĩ ra không phải như hai người nghĩ, không cần dời tổng công ty, đơn giản mà nói, thậm chí cũng không cần dời khỏi Thượng Hải, trông biển hoa riêng cho công ty của mình, nói như vậy, đối với sản lượng cùng chất lượng mật không phải đều có bảo đảm sao?"

Lâm Phong nói lời này là có suy tính.

Suy tính cụ thể chính là một nghìn mẫu đất mà Trân Phát Đầu To biếu tặng cho mình.

Trên thực tế, lúc này đây trở lại, Lâm Phong chỉ lên mạng kiểm tra một nghìn mẫu đất một lát.

Nếu vị trí địa lý này thực sự được tính toán nghiêm ngặt, thì nó phải thuộc về giải đất giáp ranh Thượng Hải.

Ở nơi này, thật sự khó có thể bán được nghìn mẫu đất này với giá tốt.

Hơn nữa...

Nói lời thật, Lâm Phong cũng không muốn bán đất.

Xã hội hiện nay, đất đai là nguồn tài nguyên khan hiếm.

Một ngàn mẫu đất này hiện tại ở vị trí địa lý không tốt, thế nhưng ai cũng không nói chắc được, mười năm sau hai mươi năm sau nó sẽ biến thành cái dạng gì.

Vậy nên nếu giờ đất đã bán đất thì ai có thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra sau này?

Huống hồ, đây là quà mà Trần Phát tặng cho mình,

Trong lòng của Lâm Phong mơ hồ hiện ra một cái kế hoạch.

"Tôi có thể từ bên Vân Nam tìm người đi sâu vào núi tìm giống hoa, tốt nhất là hoa dại, trực tiếp mang đất đến, sau đó tìm một nơi ở Thượng Hải để trồng, sau đó nuôi ong thuần hoá tốt ở trong này, nói như vậy, trên cơ bản chất lượng mật sẽ có một bảo đảm."

Lâm Phong nói.

Mà sau khi Lâm Phong nói xong, Diệp Trường Phong cùng Diệp Quảng Sinh nhìn nhau, phát hiện đây chính là một biện pháp tốt.

Thế nhưng lại có vấn đề phát sinh.

Diệp Quảng Sinh nhíu mày, tìm được mấu chốt của vấn đề.

"Mặc dù ý tưởng của anh có thể giải quyết vấn đề chất lượng mật ong, nhưng thật là ngây thơ khi muốn tìm một nơi ở Thượng Hải chỉ riêng để trông hoa và cung cấp mật ong."

Diệp Quảng Sinh vừa nói vừa lắc đầu. Quả nhiên.

Cách những người không biết kinh doanh nghĩ giải quyết vấn đề vẫn còn quá đơn giản.

Cái ý nghĩ này tuy tốt, thế nhưng ở chỗ như Thượng Hải tìm một chỗ trồng hoa, hơn nữa còn là loại có thể cung ứng mật.

Đây không phải là ý nghĩ hoang tưởng thì là cái gì? !

Diệp Trường Phong mặc dù biết phương pháp này khả thi, thế nhưng cũng hiểu, thật sự không dễ tiến hành.

Diệp Trường Phong nhìn Lâm Phong, cân nhắc một lát mới mở miệng: "Lâm tiên sinh, đừng trách con trai tôi nói quá đáng, thế nhưng nó nói xác thực không sai, ý tưởng này của ngài, khả năng có thể thực hiện được thật sự là không cao, tôi vừa rồi tính sơ một chút, nếu như muốn thực hiện ý tưởng này của ngài, ruộng hoa này ít nhất phải có hơn 500 mẫu, hơn nữa chỉ có thể cung ứng một phần năm."

Lúc này Lâm Phong chỉ cười xoà.

Đến khi hai người đều xụ mặt lại nhìn mình, Lâm Phong lúc này mới lên tiếng tiếp theo: "Nếu như tôi nói, trong tay tôi có một nghìn mẫu đất thì sao?"

Vừa nói xong, Diệp Quảng Sinh cùng Diệp Trường Phong đều sửng sốt.

"Ngài nói là ở Vân Nam sao?"

Một lát, Diệp Quảng Sinh kinh ngạc mở miệng hỏi.

Một nghìn mẫu đất.

Con số khổng lồ này xuất hiện ở bất kỳ địa phương nào, đều là một khoản tài sản không thể khinh thường.

Bọn họ vốn còn tưởng rằng chỉ cần bỏ tiền là có thể làm cho Lâm Phong nói ra mật bí mật, nhưng giờ xem ra, người ta không thiếu tiền, bọn họ đã mất đi con bài mặc cả.
Bình Luận (0)
Comment