Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 334 - Chương 334: Giải Thích

Chương 334: Giải thích Chương 334: Giải thíchChương 334: Giải thích

Lâm Phong nhíu mày, sau đó nhanh chóng nói với nhân viên: "Anh nhìn thấy không? Camera hướng đó có nhìn thấy được không?"

Nhân viên công tác vốn đang nhìn chăm chú vào camera trước mặt, nhưng khi nghe Lâm Phong hỏi thì lập tức nhìn theo hướng Lâm Phong chỉ.

"Đây là camera số 19, đối diện với chỗ này hẳn là phòng chờ của chúng ta, ở đây có cameral"

Nhân viên nói xong, mở một màn hình giám sát khác.

"Ở đây chắc là có thể nhìn thấy."

Lâm Phong và Lâm Thiến Thiến gần như đều đồng loạt nhìn về phía đó!

Ba cặp mắt, nhìn chăm chú vào hình ảnh trên màn hình giám sát.

Trên màn hình giám sát, theo khoảng thời gian kéo đến cảnh vừa rồi không hiển thị trên màn hình giám sát.

Quả nhiên, bóng dáng của Khương Y Thanh xuất hiện.

Cùng lúc đó, một nhân vật bất ngờ cũng xuất hiện trong camera giám sát.

Lâm Phong sửng sốt.

Nhìn người phụ nữ trung niên trên màn hình giám sát, thấy bà ta hơi quen quen.

Nhưng góc camera lúc ấy hơi cao.

Cộng thêm người phụ nữ trung niên kia luôn cúi xuống, dường như cố ý cúi người xuống, khiến cho camera không nhìn rõ được mặt của bà ta.

Điều Lâm Phong có thể nhìn thấy chính là Khương Y Thanh đi về phía người phụ nữ trung niên, sau đó cúi người xuống nói chuyện với người phụ nữ trung niên.

Cuối cùng cô vươn tay, đỡ người phụ nữ trung niên đi vào trong phòng chờ. Phần còn lại không còn hình ảnh nữa.

"Sau đó thì sao? Sau đó tại sao không nhìn thấy người nào cả?"

Lâm Phong nhíu mày hỏi.

Nhân viên công tác hơi xấu hổ, anh ta nhìn Lâm Phong nói: "Camera bên kia không có, dù gì nơi đó cũng là phòng vệ sinh, nếu lắp camera thì thật là vô nhân đạo."

Lâm Phong sửng sốt.

"Ý của anh là nếu như họ không đi ra bằng lối này, hoặc là vẫn còn trong phòng chờ, hoặc là họ đã đi ra từ phía bên kia?"

Nhân viên công tác gật đầu.

"Về lý thuyết là như vậy."

Lâm Phong lâm vào trầm tư.

Có cái gì đó không đúng.

Mọi thứ đều không ổn.

Dựa theo tính cách của Khương Y Thanh, nếu thật sự có chuyện gì chậm trễ, cô nhất định sẽ gọi điện đến giải thích rõ tình huống, thay vì biến mất mờ mịt như thế này!

"Người phụ nữ này là ai? Có phải là nhân viên quản lý bất động sản không?"

Lâm Phong nhanh chóng suy nghĩ.

Cho đến bây giờ, nếu muốn tìm hiểu rõ mọi chuyện thì tất cả đều bắt đầu từ người phụ nữ trung niên trên camera giám sát này!

Nhân viên công tác nghe Lâm Phong hỏi liền lập tức tiến lại gân quan sát kỹ hơn: "Cụ thể thế nào tôi cũng không rõ, nhưng trước giờ tôi chưa từng gặp nhân viên này, thế này đi, tôi gọi điện thoại hỏi quản lý." Nhân viên công tác bấm điện thoại, mười phút sau, quản lý vội vàng xuất hiện.

"Chào anh, tôi đã xem xét kỹ người này và xác minh cẩn thận, Nhân viên dọn vệ sinh trong khu là một chú khoảng năm mươi tuổi, không phải người trên màn hình, thưa anh, người này không phải là nhân viên của chúng tôi."

Sau khi tiến hành đối chiếu với hình ảnh qua camera giám sát, quản lý nghiêm túc giải thích với Lâm Phong.

"Chuyện này khó thoát khỏi quan hệ với dịch vụ quản lý bất động sản bên các anh."

Lâm Phong tức giận vô cùng.

"Trên tay bà ta câm chổi và ki hốt rác của bên quả lý bất động sản của các anh, các anh giải thích thế nào đây?"

Lâm Phong lạnh lùng nói.

Nhìn sắc mặt hơi đáng sợ.

Đương nhiên quản lý cũng biết chuyện này có liên quan rất lớn đến văn phòng quản lý bất động sản, cái khác không nói, chỉ riêng việc để người ngoài vào thì chuyện này đã rất phiên phức rồi.

Họ phải chịu trách nhiệm!

Nghe Lâm Phong nói, sắc mặt của quản lý trở nên tái nhợt.

"Thưa anh, chuyện này chúng tôi đúng thật phải chịu trách nhiệm, nên tôi đã gọi ông chú đó đến đây, ông ấy đã nhìn thấy người phụ nữ đó, anh có thể hỏi rõ với ông ấy"

Quản lý nói xong vây tay ra bên ngoài.

Một lát sau, một ông chú cầm cây chổi và ki hốt rác bước vào phòng.

Lâm Phong liếc mắt nhìn thấy ông chú cầm cây chổi và ki hốt rác trong tay.

Chính xác giống như trên màn hình giám sát! "Thưa, thưa anh, chuyện này thật sự không phải tôi cố ý, tôi cũng không biết sao lại xảy ra chuyện như thế này..."

Ông chú sợ hãi đến mức co rúm người lại, hoảng sợ trợn to mắt, nhìn Lâm Phong.

Vội vàng kể lại mọi chuyện đã xảy ra với mình cho mọi người nghe.

Lâm Phong cuối cùng cũng biết chuyện gì xảy ra! Hóa ra không lâu sau khi Khương Y Thanh và Lâm Thiến Thiến bước vào, người phụ nữ trung niên đã đi theo họ.

Người phụ nữ trung niên đến xin làm công việc dọn dẹp.

Bà ta lo lắng cầu xin, nói với ông chú rằng trong nhà đang thiếu tiền, bà ta rất cần việc làm, bà ta chỉ xin làm nhân viên quét dọn.

Ông chú tuy không có khả năng quyết định nhưng vẫn đưa bà ta vào.

Đáng tiếc quản lý tuyển dụng không có ở đây, ông chú tạm thời cũng không tìm được người.

Vì thế để cho người phụ nữ trung niên này ở trong khu chung cư chờ, còn bản thân mình thì đi làm công việc.

Khi quản lý tuyển dụng đến, ông gọi bà ta lại.

Nhưng người phụ nữ trung niên lại ngăn ông lại, nói là mình ở lại cũng chỉ ngây người thôi, chi bằng bà giúp ông quét dọn vệ sinh.

Ông chú suy nghĩ thấy mình cũng vừa lúc có hơi buồn ngủ, tiện thể kiểm tra năng lực nghiệp vụ của người phụ nữ trung niên này.

Vì thế ông đưa cây chổi và cái ki hốt rác trên tay cho bà ta.

Nhưng không ngờ rằng người phụ nữ trung niên lại dám làm ra chuyện như thết

"Thưa anh, tôi thật sự không biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này, tôi cũng không biết người phụ nữ trung niên đó lại chính là một kẻ buôn người!" Ông chú lo lắng nói, hai mắt đỏ hoel

Ai biết được chỉ là người xin làm nhân viên quét dọn thôi mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy!

Bọn buôn người cũng quá táo bạo rồi!

Lúc này Lâm Phong vẫn luôn suy nghĩ về người phụ nữ trung niên.

Trông bà ta rất quen.

Có cảm giác đã nhìn thấy ở đâu đó rồi.

Hơn nữa, nếu nói là bọn buôn người thì cũng không đúng.

Phải biết rằng, khu biệt thự ở viện Lâm Giang số một này là khu nhà giàu.

Có kẻ buôn người nào mang ý tưởng đến khu nhà giàu bắt cóc cơ chứ?

Hơn nữa đối phương vừa tới liền đi thẳng đến chỗ của Khương Y Thanh.

Rõ ràng là có mục đích.

Mục đích không gì khác hơn là nhắm vào Khương Y Thanh.

Nhưng khu chung cư này là nơi mình ở mà, nếu Khương Y Thanh bị nhắm vào, địa điểm này có phải có quá trùng hợp không?

Nếu như muốn bắt cóc thì phải thực hiện ở nơi không có camera giám sát mới đúng, tại sao lại chọn một nơi đông đúc như khu chung cư?

Lâm Phong nghĩ mãi mà không hiểu.

Đầu tiên anh chọn báo cảnh sát.

Sau đó anh hít một hơi thật sâu, đỡ Lâm Thiến Thiến ngồi xuống chiếc ghế nhỏ bên cạnh, cẩn thận xem xét lại những hình ảnh vừa nhìn thấy và những gì được nghe thấy một lần nữa.

Chuyện này càng nghĩ càng thấy không thích hợp.

Lâm Thiến Thiến lúc này hai mắt đã đỏ hoe, nhưng cô bé không còn khóc nữa. Cô bé rất ngoan ngoãn. Tuy rằng áy náy, nhưng thấy Lâm Phong cau mày, cô bé vẫn cẩn thận đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm vào trán Lâm Phong.
Bình Luận (0)
Comment