Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 353 - Chương 353: Chiếc Nhãn Hoàn Thành

Chương 353: Chiếc nhãn hoàn thành Chương 353: Chiếc nhãn hoàn thànhChương 353: Chiếc nhãn hoàn thành

Mặc dù từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ nhận được bất kỳ tình yêu thương nào từ người cha Khương Thiên Lâu của mình, nhưng từ lần tận mắt chứng kiến ba cô vượt quá giới hạn kia, trạng thái tinh thân của mẹ cô không được ổn lắm.

Bà ấy thường xuyên giấu sẵn một cây trúc nhỏ.

Mỗi lần bị kích thích sẽ luôn đánh cô.

Ông ngoại bà ngoại từ nhỏ đến lớn đã cho mẹ cô nền giáo dục danh viện.

Đè nén, bắt ép ra lệnh cho bà ấy nhất định phải trở thành thục nữ, ưu nhã hào phóng, biết đại thể.

Điều này khiến mẹ cô cho tới khi có cô rồi vẫn luôn thể hiện ra một mặt như thế.

Nhưng mà cũng chỉ có một mình Khương Y Thanh biết, dáng vẻ mỗi lần phát điên của mẹ cô là như thế nào.

Là một dáng vẻ khiến cô cực kỳ khiếp sợ.

Ngay từ đầu, mẹ cô đã tự mình hại mình.

Trong miệng luôn lẩm bẩm là mình không tốt, là mình không làm tốt, lúc này mới dẫn đến chuyện ba cô vượt quá giới hạn.

Tuy nhiên, thời gian trôi qua, tình trạng của bà ấy bắt đầu trở nên tôi tệ hơn.

Thậm chí còn ra tay với Khương Y Thanh.

Khương Y Thanh còn nhỏ chỉ có thể nhẫn nhịn.

Mỗi lần mẹ cô đánh cô xong, lúc tỉnh táo lại, sẽ ôm cô khóc rống xin lỗi.

Khi đó Khương Y Thanh còn nhỏ, không hiểu, nhưng cho dù mẹ cô làm ra chuyện này với cô, cô cũng đều có thể che giấu giúp mẹ.

Phải đến khi lớn lên, Khương Y Thanh mới dần hiểu ra được, càng thêm thương mẹ hơn.

Cho nên, Khương Y Thanh đã giấu giếm tất cả mọi người, dẫn mẹ đi tới gặp bác sĩ tâm lý.

Đi khám bác sĩ rất hiệu quả.

Tâm trạng của mẹ cô ổn định hơn sau khi uống thuốc.

Về sau hai mẹ con cũng coi như là nghĩ thoáng.

Mẹ cô mang cô đi tới nơi khác sinh sống, cố gắng tránh xa Khương Thiên Lâu và Hoàng Tế Liên.

Mọi chuyện sau đó không có quá nhiều biến cố.

Trừ việc ...

Mẹ cô đã chết ngay trước mắt cô.

Bây giờ, khi nghĩ đến cảnh tượng đó, toàn thân Khương Y Thanh không nhịn được mà run lên.

Sợ hãi, hối hận và thậm chí có cảm giác thôi thúc mạnh mẽ muốn tự mình hại mình.

Lúc trước, nếu như không phải là do cô, sao mẹ cô lại có thể chết trước mặt cô như vậy!

Vì sao người chết không phải là cô?!

Đủ loại suy nghĩ hiện lên trong đầu cô.

Khương Y Thanh ngẩng đầu nhìn bác sĩ tâm lý, tiếp tục nói: "Bác sĩ không thể nói cho tôi nghe một chút được sao? Tôi đến cùng là bị sao vậy?"

Bác sĩ tâm lý tựa hồ có chút do dự.

Một lúc lâu sau, mới mở miệng nói: "Chuyện này, còn cách chẩn đoán cuối cùng một bước nữa, nhưng tôi có thể nói cho cô nghe, trạng thái tâm lý của cô rất tệ, có vấn đề rất nghiêm trọng, thậm chí có khả năng mắc bệnh tâm thần mà ngay cả cô cũng không biết."

Nhất thời, gương mặt của Khương Y Thanh trở nên hết sức khó coi.

Bác sĩ tâm lý tiếp tục nói: "Nhưng cô cũng không cần phải lo lắng, hiện tại mọi chuyện đang diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp. Bệnh tâm thần của cô dường như đang dần chuyển biến tốt hơn. Đây là một dấu hiệu cực kỳ tốt."

Nghe được lời này của bác sĩ tâm lý Khương Y Thanh mới bình tĩnh lại được.

Nếu chẩn đoán này được đưa ra ở thời điểm một năm trước, có lẽ Khương Y Thanh đã trực tiếp lựa chọn rời khỏi thế giới này.

Nhưng hiện tại ...

Đã khác.

Cô đã có một người mà bản thân muốn quan tâm.

Có một người yêu cô rất nhiều.

Cô muốn sống thật tốt.

Tiếp theo, bác sĩ tâm lý lại tiếp tục trò chuyện lung tung thêm một lúc nữa với Khương Y Thanh.

Việc chẩn đoán bệnh lý này kéo dài đến chiều.

Không thể không nói sau lần chẩn đoán này, Khương Y Thanh chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới nhẹ nhõm thoải mái hơn bao giờ hết!

Hôm nay là ngày chuẩn bị xuất phát đi cao nguyên.

Lâm Thiến Thiến chính thức được nghỉ.

Trước khi đón Thiến Thiến trở vê, Lâm Phong xem qua trạng thái tinh thân của Từ Mạn LỆ.

Tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của anh. Mặc dù cả người thoạt nhìn vẫn rất mệt mỏi, nhưng dù sao trên mặt cũng đã xuất hiện lại ý cười.

Đưa Thiến Thiến lên xe xong, Lâm Phong bấm điện thoại gọi cho Khương Y Thanh.

"Alo, Tiểu Thanh, tan làm chưa?"

Khương Y Thanh vừa mới hoàn thành toàn bộ thiết kế, lại hoàn thành đủ loại công tác chuẩn bị, nghe thấy giọng nói của Lâm Phong, trong lòng không khỏi ấm áp.

"Xong rồi."

Cô cười nói: 'ÐĐến đón em đi, em có bất ngờ dành cho anh đấy!"

Khương Y Thanh đang vuốt ve chiếc nhẫn trong lòng bàn tay.

Chiếc nhãn phỉ thúy đế vương lục này là thứ mà cô đã làm cật lực mấy ngày vừa qua.

Đối với dạng bảo ngọc này.

Bất luận là thiết kế nào cũng đều là dệt hoa trên gấm.

Cho nên, thường thường chỉ cần thiết kế đơn giản nhất, làm nổi bật lên vẻ đẹp của đế vương lục là được.

Lâm Phong cũng có chút tò mò cái gọi là bất ngờ này, lập tức lái xe về phía phòng làm việc của Khương Y Thanh.

Mười lăm phút sau.

Lâm Phong và Thiến Thiến cuối cùng cũng có mặt tại cửa phòng làm việc.

Thiến Thiến rất nhớ Khương Y Thanh, khi trông thấy Khương Y Thanh, lập tức toét miệng cười lao đến chỗ cô!

"Ma mal" Cô nhóc nóng lòng nhào vào lòng Khương Y Thanh, chớp chớp đôi mắt to đen láy, tò mò ngẩng đầu nhỏ lên nhìn Khương Y Thanh hỏi: 'Ma ma, ma ma nói chuẩn bị bất ngờ cho ba ba, là bất ngờ gì vậy? Ba ba tò mò lắm đói!"

Nghe Thiến Thiến nói vậy, Khương Y Thanh lập tức không nhịn được mà bật cười!

"Mẹ thấy là con tò mò mới đúng?"

Khương Y Thanh mỉm cười vạch trần Thiến Thiến.

Lâm Thiến Thiến lập tức xấu hổ che mắt lại.

Lúc này Lâm Phong cũng đi vào, nhìn Khương Y Thanh một lượt, chân thành nói: "Lần này Thiến Thiến nói đúng đó, anh thật sự rất tò mò, cho anh coi đi, em đến cùng là chuẩn bị bất ngờ gì cho anh thế?"

Khương Y Thanh không có ý định giấu giếm, mỉm cười đưa chiếc nhẫn trong tay ra.

Lúc chiếc nhẫn xuất hiện, dù Lâm Phong đã chuẩn bị kỹ càng, trong chớp mắt vẫn không tự chủ được bị nó hấp dẫn!

Đều nói đế vương lục là cực phẩm trong phỉ thúy, hiện tại xem ra quả nhiên không giải!

Viên phỉ thúy đế vương lục trên tay Khương Y Thanh quả thực xứng đáng với danh xưng đỉnh cao của sự hoàn mỹ!

Dù là viên đế vương lục hay là chiếc nhẫn đỡ lấy đế vương lục, đều mang đến cho Lâm Phong vẻ đẹp cực kỳ đơn giản lại bàng bạc uy nghiêm.

Cách xuất hiện vô cùng đơn giản nhưng lại có thể dễ dàng đánh cắp sự chú ý của mọi người!

Lâm Phong nhìn thấy chiếc nhẫn xong, phản ứng đầu tiên là kinh diễm, phản ứng còn lại thì là kinh ngạc! Anh nhớ chiếc nhẫn này đã giao cho tiệm ngọc của Tiền lão tam chế tạo cơ mà nhỉ?

Làm sao lại đến trên tay Khương Y Thanh thế này?

"Anh giao cho tiệm ngọc của Tiền lão tam chế tạo, nhưng phòng làm việc của bọn em cũng có quan hệ gia công với tiệm ngọc của Tiền lão tam, rất nhiều thiết kế trong cửa hàng đó đều do bọn em sản xuất."

Khương Y Thanh tươi cười giải thích: "Chiếc nhẫn phỉ thúy đế vương lục này của anh, một mình Tiền lão tam không làm được, vì vậy ông ấy tìm tới rất nhiều phòng thiết kế, thiết kế rất nhiều lần bản thảo, cuối cùng chọn trúng ta."

"Đế vương lục này của anh, em nhìn một chút là có thể nhận ra được."

Khương Y Thanh đắc ý cười.

Lâm Phong hơi bất ngờ.

Đúng lúc này, điện thoại di động vang lên.

Anh lấy điện thoại di động ra xem, là cuộc gọi từ bên Vân Nam.
Bình Luận (0)
Comment