Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 393 - Chương 393: Sấy Tóc

Chương 393: Sấy tóc Chương 393: Sấy tócChương 393: Sấy tóc

Sáng sớm ngày mai, anh sẽ mang rau quả và lúa mạch ra sau, hiện tại lách mình ra khỏi không gian, thấy cửa phòng tắm vẫn đóng chặt, Lâm Phong lập tức lấy điện thoại di động ra xem thời gian.

May mắn thay, mặc dù anh ở trong không gian rất lâu, nhưng khi đi ra, lại phát hiện ở thế giới hiện thực chỉ mới trôi qua có vài phút đồng hồ.

Lâm Phong trước tiên đun chút nước, pha một tách trà, chậm rãi uống, chưa được bao lâu đã nghe thấy cửa phòng tắm mở ra.

Khương Y Thanh và Thiến Thiến đã tắm xong, khi ra ngoài chỉ mặc bộ quần áo rất mỏng.

Lâm Phong thấy vậy thì nhướng mày, nhanh chóng đứng dậy, đi tìm trong vali hai chiếc áo khoác bông lớn ném cho hai người.

"Mau mặc vào, đừng để bị lạnh."

"Không lạnh, không lạnh chút nào. Tắm xong thoải mái sảng khoái lắm ạI"

Thiến Thiến nhìn Lâm Phong, cười đến mặt mày cong cong nói.

Khương Y Thanh cầm khăn mặt lau tóc ướt trên đầu, liếc mắt nhìn Lâm Phong dịu dàng cười nói: "Ngâm tắm dễ chịu thật, anh thế nào? Có muốn đi tắm không?"

Lâm Phong nghe vậy lập tức cười.

"Sao, chẳng nhẽ để anh dùng lại nước em đã tắm rồi ư?"

Đương nhiên lời này của Lâm Phong chỉ là nói đùa, nhưng rơi vào trong tai Khương Y Thanh lại cho là thật.

Khương Y Thanh nhanh chóng ngừng lau tóc, sau đó vội vàng nhìn Lâm Phong, khuôn mặt đỏ sắp nhỏ máu ra.

"Ý của em không phải là thế này, anh đang nghĩ cái gì vậy?1" Khương Y Thanh không biết lúc này bản thân là đang xấu hổ hay là như thế nào nữa, chỉ biết mặt mũi đỏ ửng lên, vội vội vàng vàng muốn giải thích.

Vừa mới nói xong ngẩng đầu lên, lại phát hiện Lâm Phong một mặt ý cười đang nhìn mình.

Rõ ràng tên này lại đang trêu mình!

"Lâm Phong!"

Khương Y Thanh trừng mắt nhìn Lâm Phong, sau đó đưa tay ra dùng khăn tắm quấn mái tóc ướt lại.

"Đi, chúng ta đi ngủ đi."

Khương Y Thanh không quan tâm đến Lâm Phong nữa, quay người kéo tay Thiến Thiến đi vê phía giường.

Thiến Thiến không hiểu chuyện gì xảy ra, lập tức chớp mắt to hiếu kỳ nhìn Khương Y Thanh lại quay sang nhìn Lâm Phong.

"Ma ma, chúng ta không đi sấy tóc sao?"

Thiến Thiến ngây thơ tò mò hỏi.

"Ba ba nói không sấy tóc sẽ đau đầu, chúng ta vẫn nên sấy khô tóc rồi mới đi ngủ!"

Cô nhóc chân thành nói.

Lâm Phong suýt chút nữa bị Lâm Thiến Thiến chọc cho bật cười.

Không hổ danh là trợ công nhỏ của anh.

Nghe Thiến Thiến nói xong, Lâm Phong đi về phía của hai người.

"Để anh sấy tóc cho hai mẹ con."

Nói xong, anh không chút giải thích cầm lấy máy sấy tóc, đầu tiên bật máy sấy sấy tóc cho Thiến Thiến, sấy xong xoa đầu cô nhóc, nhẹ giọng nói: "Con đi ngủ trước đi, lát nữa ba mẹ sẽ ngủ sau."

Thiến Thiến biết được quan hệ giữa hai người lúc này có hơi căng thẳng, nghe Lâm Phong nói xong, cô nhóc quan sát một hồi nhẹ gật đầu, sấy tóc xong, nhanh chóng bò lên trên giường.

"Chúc ba mẹ ngủ ngon, Thiến Thiến đi ngủ trước đây!"

Cô bé nói xong, lập tức chui cả người vào trong chăn.

Khương Y Thanh trông thấy một màn này, vừa bực mình vừa buồn cười, nhanh chóng đi về phía Thiến Thiến, giúp Thiến Thiến lộ đầu ra ngoài.

"Không được ngủ che đầu, không tốt cho sức khỏe."

Nghe Khương Y Thanh căn dặn, Thiến Thiến ngoan ngoãn gật đầu.

"Vâng, Thiến Thiến nghe ma ma tất."

Thiến Thiến nói xong còn nháy mắt với Khương Y Thanh, hoạt bát nói: "Ma ma ngủ ngon nhé, Thiến Thiến đi ngủ trước đây, lát nữa ma ma và ba ba phải ngủ chung với nhau đói!"

Những lời này rõ ràng không có mang hàm nghĩa gì, nhưng lại khiến Khương Y Thanh sửng sốt đỏ mặt.

Chỉ trách cô suy nghĩ quá nhiều.

Làm sao cô có thể ngủ chung một chỗ với Lâm Phong được?

Trong đầu không tự chủ được liền hiện ra cảnh tượng ấy, làm Khương Y Thanh cảm thấy bản thân thật sự điên rồi.

"Mẹ ngủ với Thiến Thiến!"

Khương Y Thanh đỏ mặt, cúi đầu, không dám nhìn ánh mắt của Lâm Phong, vội vàng muốn quay người bò lên trên giường.

Cứ tưởng bản thân đã nhanh nhưng Lâm Phong còn nhanh hơn. Lâm Phong vươn cánh tay dài của mình ra và bắt lấy Khương Y Thanh đang muốn chạy trốn.

"Sấy khô tóc trước đãi"

Lâm Phong ôn nhu nói.

Sau đó gần như là dùng sức kéo Khương Y Thanh lại gần, thật trùng hợp, có một chiếc ghế đẩu được đặt trước mặt Lâm Phong, lúc này, hai người gân nhau đến mức thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ truyên đến từ người đối phương.

"Để anh sấy tóc giúp em, nếu cảm thấy nhiệt độ quá nóng hoặc quá lạnh thì cứ nói với anh."

Lâm Phong dịu dàng nói.

Nói xong, anh bật máy sấy tóc lên, bởi vì Thiến Thiến đã đi ngủ, nên Lâm Phong đặt ở chế độ gió nhẹ, không quá ồn, nhiệt độ vừa phải.

Một tay anh câm máy sấy, tay còn lại nhẹ nhàng câm tóc Khương Y Thanh lên.

"Nhiệt độ có vừa phải không?"

Lâm Phong nhẹ nhàng hỏi.

Có trời mới biết, trái tim nhỏ bé của Khương Y Thanh lúc này đang muốn nhảy tung ra khỏi cổ họng!

Mặc dù hai người đã làm những việc thân mật hơn nhưng lúc này vẫn luôn cảm thấy xấu hổ.

Dù sao hiện tại hai người bọn họ vẫn chỉ đang trong mối quan hệ yêu đương trong sáng chứ chưa phải là loại quan hệ không thể lộ ra ngoài ánh sáng kia.

"Vừa rồi."

Khương Y Thanh hít một hơi thật sâu, nhỏ giọng đáp.

Cô cúi đầu, tùy ý để tay Lâm Phong luồn vào trong tóc mình. Khi bầu không khí đột nhiên trở nên im lặng, đó thường là lúc các giác quan khắp cơ thể được khuếch đại đến cực điểm.

Khương Y Thanh chỉ cảm thấy bàn tay của Lâm Phong vừa dịu dàng lại mang theo mạnh mẽ, như thể có một dòng điện nhỏ ở đầu ngón tay, khoảnh khắc chạm vào làn da của cô, khiến cô không tự chủ được mà run lên.

"Sao vậy? Không thoải mái sao?"

Tựa hồ là phát hiện ra sự không thích hợp của Khương Y Thanh, Lâm Phong dừng động tác, cúi xuống hỏi.

Thanh âm của Lâm Phong rất nhẹ rất ôn nhu, vừa vang lên đã khiến cho Khương Y Thanh nhận ra suy nghĩ của mình thật xấu hổi

Lâm Phong rõ ràng đang nghiêm túc sấy tóc cho cô, còn cô thì thế nào, suốt ngày đều suy nghĩ cái gì không biết!

"Không có, rất dễ chịu, cám ơn anh!"

Khương Y Thanh nghiêm túc hít một hơi thật sâu, quay sang nói với Lâm Phong.

Trong lúc nhất thời hai người đều không nói gì, Lâm Phong nhanh chóng dùng máy sấy sấy tóc cho Khương Y Thanh.

Dù sao buổi tối trên cao nguyên rất rét lạnh, mới gội đầu xong mà không sấy khô tóc, hơi nước sẽ ngưng tụ ở trên đầu, rất có hại cho sức khỏe.

"Được rồi."

Lâm Phong mỉm cười, tắt máy sấy tóc cất đi.

"Cám ơn anh."

Khương Y Thanh nhanh chóng tìm kẹp tóc búi sơ tóc lên, quay người nói cảm ơn với Lâm Phong.

"Mau đi ngủ thôi. Hiện tại đã muộn lắm rồi, sáng mai còn phải dậy làm bữa sáng nữal" Khương Y Thanh nói rồi định leo lên giường. Tuy nhiên, lần này Lâm Phong lại không buông tha cho cô như những lần trước. "Muốn cảm ơn cũng không thể nói suông thế này được." Lâm Phong nín cười nói. "Hả?" Khương Y Thanh không hiểu, theo bản năng đáp lại. "Vậy anh muốn thế nào?"
Bình Luận (0)
Comment