Chương 394: Anh muốn em hôn anh
Chương 394: Anh muốn em hôn anhChương 394: Anh muốn em hôn anh
Khương Y Thanh hoàn toàn không hiểu ý của Lâm Phong.
Cô chớp mắt, nhìn Lâm Phong đang cười nhưng không nói gì, cô càng thêm tò mò: Anh muốn gì?"
Cô nàng không ý thức được úc này mình đang gặp nguy hiểm, tò mò hỏi.
Lâm Phong luôn cho cô cảm giác là anh ấy vô dục vô cầu, anh vẫn luôn ở bên cạnh cô, luôn quan tâm chăm sóc cô, bây giờ anh ấy có thứ anh ấy muốn, Khương Y Thanh đương nhiên muốn thỏa mãn anh ấy.
Lâm Phong tự nhiên cảm thấy tội lỗi vô cùng.
Ban đầu anh chỉ tùy tiện nói thôi, nhưng không ngờ Khương Y Thanh lại nghiêm túc như vậy.
Anh có cảm giác mình là sói lớn xấu xa xuất hiện dụ dỗ con thỏ trắng nhỏ, quan trọng là con thỏ nhỏ đã cắn câu.
"Lại đây anh sẽ nói cho em biết."
Lâm Phong mỉm cười nhìn Khương Y Thanh chăm chú.
Lúc này Khương Y Thanh theo bản năng cảm nhận được sự nguy hiểm, tuy nhiên nhìn ánh mắt ngậm ý cười của Lâm Phong, trái tim cô vô thức lỡ một nhịp.
Ánh mắt của Lâm Phong...
"Em sao thế?"
Khương Y Thanh ngoan ngoãn gật đầu, đi vê phía Lâm Phong, đứng trước mặt anh, nhìn Lâm Phong bằng đôi mắt to tròn.
Lâm Phong nghiêng người hỏi: "Em thật sự muốn cảm ơn anh à?"
"Đương nhiên rồi!". Cô nói xong tựa như sợ Lâm Phong không tin, Khương Y Thanh giơ ba ngón tay, nhìn Lâm Phong nói: "Em thề."
Hành động giơ ba ngón tay thề, kết hợp với vẻ ngoài nhỏ nhắn dễ thương của ngay lập tức khiến Lâm Phong bật cười.
Có trời mới biết, ngày thường Khương Y Thanh có một khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng, tựa như đang ở xa ngàn dặm, không thể chạm tới.
Điều này cũng khiến Lâm Phong mỗi lân muốn làm cái gì đều có cảm giác áy náy.
Hiện giờ Khương Y Thanh vừa mới tắm rửa xong, tự mình sấy tóc, tóc mềm mại rũ xuống trên vai, cả người cô tràn ngập mùi vị đáng thương, nhìn vừa đáng thương vừa đáng yêu.
Lâm Phong bỗng dưng thấy rung động.
Anh nhìn Khương Y Thanh, rồi nói từng chữ một: "Anh tin em."
"Thế nên dù anh có đưa ra yêu cầu gì đi chăng nữa, em chắc chắn sẽ làm được, đúng không?”
Con sói lớn xấu xa bắt đầu đào một cái hố, con thỏ trắng nhỏ mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng sau khi suy nghĩ lại, mình bỏ ra cho Lâm Phong rất ít, bây giờ cuối cùng anh ấy cũng đưa ra yêu cầu, làm sao mình có thể không biết xấu hổ phản bác được cơ chứ?
"Đúng."
Khương Y Thanh nghiêm túc gật đầu, đôi mắt đen láy chớp chớp, tựa như một lớp ánh sáng ấm áp màu cam vỡ tung ra, tỏa sáng rực rỡ.
Trái tim của Lâm Phong bắt đầu đập cuồng loạn không thể nhận ra, anh nhìn Khương Y Thanh chăm chú, giọng nói vừa dịu dàng vừa nghiêm túc, hơi có ý trêu chọc khó thấy.
"Anh muốn em hôn anh." Lâm Phong mở miệng nói.
Khương Y Thanh thậm chí còn tưởng rằng mình nghe nhầm.
Đôi mắt của Khương Y Thanh trợn to, cô nhìn Lâm Phong chằm chằm, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lập tức nhuộm đỏ, thậm chí cả tai cũng hồng hồng.
Anh ấy, anh ấy, anh ấy!
Anh ấy rõ ràng đang chơi trò lưu manh trắng trợn!
"Lâm Phong, anh thật quá đáng!"
Giọng nói của Khương Y Thanh rất nhẹ nhàng, giọng nói lạnh lùng ngày xưa giờ có hơi run rẩy, nêm mại như tiếng mèo con kêu.
Có trời mới biết, trái tim của Lâm Phong đập điên cuồng thế nào, nếu không phải anh lo lắng Thiến Thiến còn ở đó, anh đã cùng với Khương Y Thanh chưa nhận được quyển sổ đỏ, tiến hành giao lưu sâu sắc rồi.
"Hy..."
Đau đầu thật đấy, Lâm Phong thở dài một hơi.
"Được rồi, anh không trêu em nữa, đi ngủ đi."
Vốn dĩ Lâm Phong cũng không có bao nhiêu tự tin, dù sao anh và Khương Y Thanh ở bên nhau lâu như vậy, anh cũng hiểu rõ tính cách của Khương Y Thanh.
Mình chủ động trêu chọc cô nàng thì không sao, nhưng muốn cô ấy đáp lại mình thì cơ bản là không thể.
Lâm Phong có hơi chán nản, anh rầu rĩ nói.
Dù sao thì anh cũng là một người đàn ông bình thường mà đúng kho6ngn?
Lâm Phong nói xong thì xoay người đi ngủ.
Khương Y Thanh nhận ra hình như tâm trạng của Lâm Phong có gì đó không ổn, cô nhíu mày, hơi do dự và bối rối liếc nhìn Lâm Phong. Có phải mình làm gì quá đáng rồi không?
Hai người hiện tại rõ ràng đang hẹn hò, Lâm Phong vẫn luôn tuân thủ điểm mấu chốt của cô, luôn cố gắng tận tâm chăm sóc côi
Cô nhóc cũng luôn xem mình là mẹ ruột của con bé!
Nhưng mà bây giờ...
Bây giờ Thiến Thiến cuối cùng cũng đã ngủ, Lâm Phong muốn mình hôn anh ấy, mình không đồng ý...
Chắc hẳn anh ấy rất thất vọng về mình lắm nhỉ?
Nhiều cảm xúc khác nhau đan xen trong cô, trái tim của Khương Y Thanh bắt đầu đập điên cuồng.
Thành thật mà nói, không phải cô không muốn mà là cô đã độc thân nhiều năm như vậy, cô hoàn toàn không biết nói chuyện yêu đương thế nào.
Thấy Lâm Phong hiện đang có vẻ không vui, Khương Y Thanh cảm thấy rất bối rối.
Mình phải làm sao đây? Hình như mình làm sai gì đó rồi...
Thấy Lâm Phong đã trở lại giường, không nhìn cô nữa, Khương Y Thanh cắn môi đi về phía Lâm Phong.
Đôi môi nhỏ ẩm ướt bỗng như được phủ thêm một lớp nước trong suốt.
Trái tim của Khương Y Thanh đập thình thịch.
Vừa rồi mình đã hạ quyết tâm, có lẽ đôi lúc mình nên dũng cảm bước thêm một bước để thay đổi mới được.
Cô cẩn thận đi đến bên cạnh Lâm Phong, Khương Y Thanh khẽ gọi.
Cô lúc này có hơi lo lắng, hai tay cô đặt lên ngực, vô thức nghịch quần áo của mình. Lâm Phong đang định đi ngủ thì bỗng nghe thấy Khương Y Thanh gọi, anh hơi nghỉ ngờ quay đầu nhìn cô.
"Sao thế em?”".
Lâm Phong dừng một chốc rồi hỏi tiếp: "Em không muốn đi ngủ à? Sao giờ còn chưa đi ngủ? Đã khuya lắm rồi."
"Em..."
Khương Y Thanh dừng lại, thận trọng ngẩng đầu lên nhìn Lâm Phong.
Cô muốn nói điều gì đó, nhưng lại cảm thấy đủ loại ngôn từ như nghẹn lại trong cổ họng, một chữ cũng không nói ra được...
Thật là xấu hổ quá đi.
Chẳng lẽ phải tự mình nói với Lâm Phong rằng vừa rồi em quá căng thẳng nên từ chối, nhưng bây giờ em đã suy nghĩ lại rồi ư?
Hu hu.
Làm sao bây giờ đây? Càng nghĩ càng thấy xấu hổ.
Ngay khi Khương Y Thanh cắn mối quyết định quay người đi ngủ, Lâm Phong dường như cuối cùng cũng nhìn ra ý định của cô.
"Em đến là để cảm ơn anh à?"
Lâm Phong cố nhịn, cười hỏi cô.
Nói thật, lúc này Lâm Phong đúng thật là có hơi kinh ngạc.
Suy cho cùng, dựa theo tính cách của Khương Y Thanh, việc cô ấy thực hiện bước này đã rất khó khăn rồi.
Lâm Phong quyết định không trêu chọc Khương Y Thanh nữa mà vẫy tay với cô.
"Em đến đây."
Lâm Phong thì thâm, nhìn cô bằng ánh mắt ngập ý cười.