Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 396 - Chương 396: Thiến Thiến Là Con Của Em

Chương 396: Thiến Thiến là con của em Chương 396: Thiến Thiến là con của emChương 396: Thiến Thiến là con của em

Chú ngựa con dường như rất thân thiết với Lâm Phong, vừa nghe được giọng của Lâm Phong là nó chật vật đứng dậy từ trong chuồng ngựa, đi về phía Lâm Phong.

Chú ngựa con lần nữa kêu lên, nó dụi đầu vào tay Lâm Phong, trông rất quyến luyến.

Lâm Phong xoa đầu nói, sau đó quay sang hỏi A Man: "Hai ngày nữa tôi sẽ về, có thể mang con ngựa này theo không?”

"Nếu anh đồng ý tôi sẽ gửi anh số tiên nhất định."

Lâm Phong vội vàng bổ sung.

A Man mỉm cười chân thành xua tay: "Sao anh lại nói thế, lúc đầu anh cứu mạng con ngựa này và mẹ của nó, tôi đã nói là sẽ tặng con ngựa này cho anh, vì thế nó là cửa anh, chỉ cần anh có cách đưa nó đi, tùy ở anh thôi!"

A Man cười ha ha.

Hiện tại lễ hội Đông Trùng Hạ Thảo đã kết thúc, bên Ngưng Huy Đường cũng đang hối thúc, Lâm Phong đã có ý định quay về, hơn nữa, hiện tại điều anh muốn làm nhất chính là chữa khỏi bệnh cho Khương Y Thanh.

Đã đến lúc phải đưa ra quyết định chuyện giữa anh và Khương Y Thanh rồi.

Lâm Phong lại xoa đầu ngựa con, đút cho ngựa con ăn chút đồ ăn, sau đó lấy trong túi ra bình nước suối linh tuyền đổ vào chậu sữa của ngựa con.

Nước này sẽ giúp cơ thể của nó càng ngày càng tốt, mình dự định là ngày mốt sẽ trở về, đến lúc đó có thể đón ngựa con đi theo rồi.

Sau khi Lâm Phong trở về, Khương Y Thanh và Thiến Thiến cũng đã thức dậy.

Sau khi thu dọn đồ đạc, cô nhóc chạy ra ngoài chơi với Đức Mã và A Địch Lạp. "Tiểu Thanh, lại đây, anh có chuyện muốn nói với em."

Lâm Phong mỉm cười vẫy tay gọi Khương Y Thanh.

Khương Y Thanh đang định đi giặt quần áo thay ra của ngày hôm qua, nghe Lâm Phong gọi nên cô thả quần áo trong tay xuống, đi đến chỗ Lâm Phong.

"Có chuyện gì vậy Lâm Phong?”

Khương Y Thanh ngồi bên cạnh Lâm Phong, nhìn vẻ mặt do dự của anh, nghỉ ngờ hỏi.

"Có chuyện này anh muốn nói với em, em đừng kích động nhé."

Lâm Phong suy nghĩ một lúc rồi quyết định nói với Khương Y Thanh chuyện Thiến Thiến là con của cô.

Thật ra anh cảm thấy với sự thông minh của Khương Y Thanh, ngay cả khi anh không nói gì, chắc cô cũng hoặc ít hoặc nhiều nhận ra có điều gì đó không ổn.

Suy cho cùng, giác quan thứ sáu của trẻ con rất nhạy cảm.

Lâm Phong không biết liệu đó có phải mình nhìn lầm hay không, nhưng anh luôn cảm thấy mối quan hệ giữa Khương Y Thanh và Thiến Thiến có chút hay đổi vi diệu.

"Anh nói đi, em nghe đây."

Khương Y Thanh mỉm cười nói.

Cô không nghĩ quá nhiều, nghĩ rằng chắc chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Cũng có thể là Lâm Phong đang định trêu chọc mình cũng nên!

Ngay lúc này Khương Y Thanh nhìn Lâm Phong với nụ cười trên môi, chờ anh nói với mình.

"Ừm, em có từng nghĩ đến em và Thiến Thiến... có quan hệ huyết thống không?"

Lâm Phong nói từng chữ một. Anh vừa nói xong thì Khương Y Thanh đã thấy choáng váng.

Mặc dù có hàng vạn khả năng lóe lên trong đầu, nhưng Khương Y Thanh chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này.

Cô mấp máy môi, một lúc sau mới cố gắng nặn ra một nụ cười.

"Lâm Phong, anh cxa1c định anh không trêu đùa em đấy chứ?"

Tuy rằng cô rất thích Thiến Thiến, nhưng tự nhiên có người nói với cô rằng có một đứa con, không phải ai đều có thể tiếp nhận ngay được.

Điều quan trọng nhất là trong đầu cô không có ký ức gì vê chuyện này, bây giờ đột nhiên nghe Lâm Phong nói ra, Khương Y Thanh cảm thấy ngạc nhiên vô cùng.

"Thật ra trước kia anh luôn quan sát hành vi của em, và anh đã phát hiện ra rất có thể em có hai nhân cách."

Lâm Phong chăm chú nhìn cô, thấy sắc mặt của Khương Y Thanh càng ngày càng tái nhợt, anh bỗng cảm thấy đau lòng, anh nói: "Em nghe anh này, anh nói chuyện này ra không phải để em nghĩ ngợi nhiều rồi nghi ngờ, suy đoán lung tung vê bản thân mình, anh chỉ muốn em biết mối quan hệ thực sự giữa em với anh và Thiến Thiến mà thôi."

"Lần này trở vê chúng ta sẽ đi khám bệnh, sau đó em có thể nhớ lại chuyện trước đây của anh và em."

Lâm Phong mỉm cười nói.

Khương Y Thanh nhất thời cảm thấy tay chân mình lạnh lão, đầu cô đau ong ong, nhưng cô không hề bài xích cảm giác này.

Dường như huyết thống của mình thực sự có mối liên hệ không thể diễn đạt thành lời, giờ đây đang dần dần được thức tỉnh.

Ngoài ra, trước đây cô đã đến bệnh viện khám bệnh, bác sĩ cũng nói cô mắc bệnh này. Có lễ...

Có lẽ những gì Lâm Phong nói là sự thật.

Tim cô lúc này bắt đầu đập loạn xạ, Khương Y Thanh gần như vô thức nhìn Lâm Phong.

Lâm Phong dễ dàng nhận được tín hiệu từ ánh mắt của Khương Y Thanh.

Anh đứng dậy và sải bước đến bên cạnh Khương Y Thanh, ôm cô vào lòng.

Vào lúc này không có hành động nào tốt hơn là mạnh mẽ ôm cô ấy vào lòng.

Trái tim hai người ngăn cách bởi lớp quần áo, nhiệt độ ấm áp đan xen nhau.

Tay chân vốn đang lạnh buốt của cô cuối cùng cũng hồi phục lại.

Những cảm xúc bị kìm nén và che giấu trước đó cuối cùng cũng bộc phát, Khương Y Thanh bật khóc gần như không thể kiêm chế được.

Cô nói bằng giọng nghẹn ngào: "Hai ngày trước em đã đi khám bác sĩ. Tuy bác sĩ không chẩn đoán chính xác em bị bệnh gì, nhưng có lẽ em cũng đoán ra được."

Khương Y Thanh ngẩng đầu nhìn Lâm Phong nói: "Anh sẽ luôn ở bên cạnh em chứ?”

Cô vô cùng sợ hãi.

Lúc đầu cô chỉ nghĩ mình kém may mắn vì xuất thân gia đình của mình, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ xuất thân gia đình lại ảnh hưởng đến mức độ này.

Khi cô gặp Lâm Phong và Thiến Thiến, cô cũng không biết rốt cuộc là may mắn hay vận rủi.

"Anh đương nhiên sẽ luôn ở bên cạnh em, Thiến Thiến cũng vậy."

Lâm Phong cười nói.

Thật ra tối hôm qua anh cứ suy nghĩ mãi về tương lai của anh và Khương Y Thanh, anh cảm thấy chuyện này không thể giấu cô mãi được, muốn có được sức khỏe và hạnh phúc thực sự thì điều quan trọng nhất phải làm là đối mặt với khó khăn, dũng cảm đối diện để vượt qua.

Khương Y Thanh tựa đầu vào ngực Lâm Phong, không nói gì, tuy nhiên, sau khi nghe Lâm Phong nói, cô dụi mạnh đầu vào ngực Lâm Phong.

Tảng đá lớn đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được thả lỏng.

"Vậy khi nào chúng ta trở vê?

Khương Y Thanh nằm trong lòng Lâm Phong râu rĩ hỏi.

"Ngày mốt về."

Mình đã mua hạt giống hoa của Vân Nam trong hai ngày qua, điểm đến tiếp theo sẽ là Khúc Bố, địa danh thuộc Tây Tạng.

Ngày mai hạt giống hoa sẽ đến, lấy được hạt giống hoa có thể đem gieo trông trong không gian, như vậy khi trở về có thể giao cho Ngưng Huy Đường.

Khương Y Thanh gật đầu, sau đó hít một hơi, ngẩng đầu lên và cẩn thận nhìn Lâm Phong.

Vừa rồi cô đang đắm chìm trong những gì Lâm Phong nói và bỏ qua một sự thật.

Nếu Thiến Thiến thật sự là con của mình, vậy có nghĩa là mình có con với Lâm Phong ư?!

Mình?! Và Lâm Phong?!
Bình Luận (0)
Comment