Chương 400: Thịt ngựa sấy khô
Chương 400: Thịt ngựa sấy khôChương 400: Thịt ngựa sấy khô
"Được rồi! Chuyện vừa rồi ba ba để mụ mụ dọn dẹp hành lý sự con không truy cứu nữal"
Thiến Thiến nghễnh đầu nhỏ, vừa ngửi hương hoa vừa lầm bầm nói.
Nghe hai người khích lệ, Lâm Phong cảm thấy hạnh phúc, càng thêm chắc canh hợp tác cùng Ngưng Huy Đường nhất định sẽ thành công.
Hạt giống mua được nếu như trải qua không gian tiến hành lần cải tạo thứ hai, lại trông ra đời sau, nhất định hương nồng hơn nhiều so với đời thứ nhất!
"Hai vị tiểu công chúa không cần khách sáo, vì nhị vị ngài phục vụ, là vinh hạnh vô thượng của tai"
Lâm Phong cúi chào nho nhã, theo kiểu quý tộc châu Âu để đáp lại.
Lúc này anh đang có tâm trạng tốt, niềm vui bất ngờ từ hoa dại dường như đã hòa tan không ít không vui chuyện đông trùng hạ thảo biến mất.
"Ba ba, bó hoa tươi này con cũng muốn mang vê!"
"Thế nhưng ba ba xem, vali hành lý con cùng mụ mụ dọn dẹp, dường như đã không chứa nổi thêm nữa rồi!"
Thiến Thiến cầm hoa từ trong tay của Khương Y Thanh, chỉ chỉ chông chất bao lớn bao nhỏ giữa nhà.
Lâm Phong nghe xong mới để ý, nhìn vào trong, lập tức cười khổ.
Chỉ thấy trên mặt đất, bên giường, trên bàn cơm chất đầy mười mấy bọc lớn nhỏ, hai vali hành lý của Khương Y Thanh cùng Thiến Thiến chắc chắn nhét không lọt.
"Ha ha, hai mẹ con bao lớn bao nhỏ, là định mang toàn bộ Tây Tạng về sao?"
Lâm Phong buồn cười, suýt chút nữa cười ra tiếng. Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh không để ý đến anh, lại đi tới đống hành lý chất thành ngọn núi nhỏ, đương nhiên bận rộn.
Lâm Phong lắc đầu, dọn dẹp hành lý thì anh không thạo, muốn giúp cũng không biết giúp từ đâu, với lại còn phải chuẩn bị mang rau dưa từ không gian ra ngoài đưa cho hai con ngựa mới sinh nhà A Man nữa.
Mới vừa nhấc chân, phía sau truyền tới giọng nói của Thiến Thiến.
"Ba ba, ba ba xem đây là cái gì?"
Chỉ thấy Thiến Thiến từ dưới sàng lôi ra một cái bao khá nặng, bên trong căng phồng không biết chứa vật gì, cô nhóc đang vất vả kéo ra ngoài.
Lâm Phong thấy thế, không thể làm gì khác hơn là thả để rau dưa trong tay xuống, đi qua, hỗ trợ kéo bao bố đi ra, đặt ở trên bàn cơm.
"Ân, mùi thịt thật là thơm, nhất định là thịt!"
Thiến Thiến có cái mũi rất linh, đột nhiên kinh ngạc kêu lên.
Lâm Phong nghe vậy mới nhớ ra, bố trong bao chứa thịt ngựa sấy khô cùng ruột ngựa, là A Man cùng ma ma vì cảm ơn mình cứu Nguyệt Lượng cùng Tiểu Mã câu sinh khó ánh, nên tặng cho mình.
"Thiến Thiến con mèo nhỏ thèm con đó, mũi thật linh, đây là thịt ngựa sấy khô."
"Xem của cái đầu bố đi! Làm sao lại quên vật trân quý như thết"
Lâm Phong áo não võ vỗ ót của mình, tự trách mình.
"Cái gì là thịt ngựa sấy khô? Ba ba, có thể ăn không?"
Thiến Thiến nghẹo đầu nhỏ, vội vã tò mò xông tới, chăm chú nhìn bao bố, cứ như rất sợ nó chạy mất.
"Đương nhiên, thịt sấy khô là đặc sắc của dân tộc Tạng, nhất là thịt ngựa sấy khô này, càng là hương vị đặc biệt, chỉ có vị khách cao quý mới có cơ hội hưởng dụng!" Lâm Phong nuốt một ngụm nước bọt, vừa giải thích, vừa lấy ra dao nhỏ, cắt bao.
Đột nhiên, mấy khối thịt cùng ruột có màu sắc vàng óng ánh mê người búng ra, một mùi thịt khô thơm nức đập vào mặt, trong nháy mắt hương thơm toả khắp nhà.
"Oa, nước bọt của con sắp chảy ra rồi... Thiến Thiến vừa nuốt nước bọt, vừa nhìn chằm chằm thịt khô trên bàn.
Khương Y Thanh cũng bị mùi thịt hấp dẫn qua đây, sớm đã quên hình tượng thục nữ gì gì đó, tò mò nằm ở trên bàn.
"Lâm Phong, thịt sấy khô ngon như vậy, anh lấy từ đâu ra vậy?"
Cô lên tiếng hỏi, ánh mắt lại không hề rời đi thịt khô nửa bước.
"Ai nha mụ mụ, mặc kệ lấy được từ nơi nào, dù sao con phải mang đi!"
Không đợi Lâm Phong trả lời, Thiến Thiến lập tức giành nói trước, con mắt mở lớn hơn.
Nói xong cô nhóc còn nhịn không được vươn tay sờ sờ trên miếng thịt khô, lại đưa đến bên lỗ mũi ngửi ngửi, trông có vẻ rất say mê.
“Thịt ngựa, thì ra lại thơm như vậy...
Lâm Phong cùng Khương Y Thanh bị biểu cảm của Thiến Thiến chọc cho bật cười "Ha ha'.
"Yên tâm, thịt sấy khô này mụ mụ nhất định giúp con mang đi!"
"Hơn nữa, vì để cho hành lý chúng ta trống trải hơn chút, trước khi đi ba ba sẽ để cho con ăn thử, xem xem mùi vị thịt ngựa này, có ngon giống như khi ngửi hay không!"
"Thực sao? !" Thiến Thiến đột nhiên giơ lên đầu, đôi mắt mở to như dòng suối trong vắt trợn thật lớn. "Ba ba biết làm thịt ngựa sao?"
Khương Y Thanh cũng tò mò, cũng cùng ngoẹo đầu nhìn Lâm Phong.
"Ha ha, con đã quên ngươi ba ba là một tuyển thủ toàn năng, không có gì là ba ba không làm được!"
"Trưa nay, ta sẽ cho hai mẹ con nếm thử tay nghề siêu cao của ta!"
Nghe xong, Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh vui đến mức nhảy dựng lên, hận không thể ăn sạch thịt ngựa trước mắt.
"Sắp trưa rồi, chúng ta phân công hợp tác thế nào?"
"Thiến Thiến cùng mụ mụ phụ trách rửa sạch, ba ba phụ trách chuẩn bị đồ ăn kèm và nấu nướng!"
Lâm Phong cầm lấy một miếng thịt trên bàn đề nghị, trông đầy hào hứng.
"Vậy ba ba cứ giao cho mẹ con con đi !!"
Thiến Thiến đã nôn ăn nãy giờ, chợt giành lại cục thịt từ trên tay của Lâm Phong, bỏ lại vào trong bao.
Khương Y Thanh cũng bị Thiến Thiến chọc cho nở nụ cười "Khanh khách", vui đến mức cười run rẩy hết cả người.
Mấy người bắt đầu chia việc, trong lúc Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh rửa thịt ngựa, Lâm Phong đi tới ngoài cửa, dùng ý niệm lách vào không gian.
Anh lấy thùng nước, xách ra một thùng nước thanh tuyền, lại hái chút rau dưa tươi, rôi xách vào trong phòng.
Rất nhanh, thịt ngựa cùng ruột ngựa đặt ở trong chậu đã rửa xong, Thiến Thiến đang chơi đùa vui vẻ, bọt nước văng khắp mặt, cực kỳ giống như một con mèo mướp nhỏ rơi xuống nước đang giẫy giụa.
"Hai vị tiểu công chúa cực khổ rồi!"
"Chuyện kế tiếp, cứ giao cho đầu bếp Lâm nhé II" Lâm Phong đột nhiên cắt ngang hai người, vẻ mặt đắc ý.
Dứt lời, anh vén tay áo lên, lấy thớt và dao, lại lấy thịt ngựa ruột ngựa đã xong đặt ở trên thớt.
"Ba ba, ba ba dự định làm ra món ngon thịt ngựa gì nha?”
Thiến Thiến đứng lên, vẻ mặt mong đợi nằm ở trên bàn, trong mắt lại không hề rời thịt ngựa vừa rửa xong.
"Bé mèo thèm ăn, con cứ chờ ăn là được."
"Được rồi, con cùng mụ mụ tiếp tục dọn dẹp hành lý, ba ba sẽ nhanh chóng làm xongl"
Lâm Phong hướng về phía Thiến Thiến nói.
Ở quê nhà của Lâm Phong, mặc dù không có thịt ngựa để ăn, nhưng hàng năm vào mùa đông trước tết âm lịch, mọi nhà đều chỉ cần ngâm thịt lợn rồi phơi khô, toàn bộ quá trình sấy khô rất giống với thịt ngựa sấy khô của Tây Tạng.
Thông thường, có hai cách chế biến thịt lợn sấy khô, một là cắt thành từng lát mỏng để nấu chín, hai là cắt lát rồi hấp, món ăn chế biến sẵn có hương vị đậm đà và có hương vị độc đáo, được Lâm Phong vô cùng yêu thích.
Hôm nay anh định làm những lát thịt ngựa phơi khô mỏng, hái rau tươi cho vào nồi lẩu, sau đó làm món ruột ngựa hấp, chắc chắn sẽ kích thích khẩu vị của Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh và khiến họ hết lời khen ngợi.
Nửa giờ sau, bên cạnh bếp lò bốc khói, một nồi lẩu thịt ngựa đỏ rực, thịt thơm xuất hiện trước mặt Thiến Thiến cùng Khương Y Thanh, mùi thơm tràn ngập căn phòng, khiến người ta chảy nước miếng.