Chương 478: Chính là giá trên trời
Chương 478: Chính là giá trên trờiChương 478: Chính là giá trên trời
Nói xong gã không tự chủ được nhích người về phía trước, cũng sắp chạm vào khuôn mặt của Lâm Phong rồi.
"Ách, đúng vậy, còn có một chút..."
Lâm Phong nhướng mày, không có ý kiến gì, trên mặt vẫn không có chút rung động nào, ngồi tại chỗ không nhúc nhích nhìn khuôn mặt của quản lý cửa hàng.
"Có phải đều to lớn và hoàn chỉnh như thế này không?!"
Quản lý cửa hàng sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, hưng phấn cứ như đào được mỏ vàng, da thịt trên mặt hơi giãn ra.
"Thật tốt quá, quả thực là thật tốt quá!"
Gã đột nhiên ngả người ra sau dựa vào ghế, vừa lâm bầm gì đó, vừa dùng sức xoa xoa tay, ánh mắt lại nhìn trên mặt đất, giống như đang có kế hoạch gì đó.
"Ba ba, chú thật kỳ quái nha..."
Thiến Thiến bị làm cho hoảng sợ, tiến đến bên người Lâm Phong, nhỏ giọng lầm bầm.
Cô nhóc nhìn "ông chú kỳ lạ" trước mắt, lại nhìn Lâm Phong, trên khuôn mặt nhỏ viết đầy kỳ quái.
"À, chú này chỉ là yêu thích đông trùng hạ thảo của chúng ta thôi."
Lâm Phong cười cười, nhỏ giọng hướng về phía lỗ tai của Thiến Thiến nói, ánh mắt lại nhìn chằm chằm quản lý cửa hàng.
"Quản lý cửa hàng, anh xem đông trùng hạ thảo này?"
Anh hướng về phía quản lý cửa hàng nói, lại nhìn đông trùng hạ thảo trên bàn.
"Lâm tiên sinh, cây đông trùng hạ thảo kia, có thể để cho hiệu thuốc chúng ta thu mua với giá cao hay không?” Quản lý cửa hàng tỉnh táo lại, ngẩng mặt lên nhìn Lâm Phong, bắp thịt trên mặt cứ như bị căng cứng, đột nhiên thành khẩn hơn hẳn.
"Hơn nữa, sau này chỉ cần là đông trùng hạ thảo do anh đưa tới, có bao nhiêu chúng ta cũng sẽ mual"
Gã sợ Lâm Phong không đồng ý, nên nói thẳng ra có nhiêu mua nhiêu, không che giấu chút nào ham muốn đối với đông trùng hạ thảo mà Lâm Phong mang tới.
"Cái này... tôi có thể phải cân nhắc một chút..."
Lâm Phong lộ vẻ khó xử, nhíu nhíu mày, làm bộ có cái gì đó khó nói.
"Ai nha, Lâm tiên sinh, anh còn suy nghĩ gì chứ!”
Quản lý cửa hàng xem ra cũng là người nóng tính, gã vội vàng cắt đứt lời nói của Lâm Phong.
Nói xong gã đứng lên, đi tới bên cạnh bàn làm việc, cẩn thận cầm cây đông trùng hạ thảo kia lên tay.
"Lâm tiên sinh anh qua đây, tôi với anh tính toàn giá cả."
Gã thăm dò hỏi.
Lâm Phong suy nghĩ một chút, cũng đứng lên, đi qua.
Quản lý cửa hàng lúc này mới nở nụ cười vui vẻ, trên mặt lại lộ nụ cười giả tạo vụng về.
Gã lấy một chiếc cân điện tử trong tủ ra, đặt trước mặt hai người, sau khi mở cân và chỉnh về số 0 thì cho đông trùng hạ thảo lên cân.
Số đọc trọng lượng trên cân tăng vọt, sau đó ổn định.
Quản lý cửa hàng cúi đầu, gần như lồi mắt ra khi nhìn thấy số ghi.
"2 khắc, có tới 2 khắc!"
- Giải thích về đơn vị khắc; đây là đơn vị dung lượng của dân tộc Tạng ở Trung Quốc, một khắc cỡ 25 ki-lô-gam. Hết giải thích.
Anh dường như không tin vào con mắt của mình, kinh hãi kêu lên.
Lâm Phong cũng kinh hãi, lại gân hơn để nhìn.
Quả nhiên, số ghi ổn định ở tại 2 khắc.
Rất hiển nhiên, trọng lượng của cây đông trùng hạ thảo này, đã vượt qua tâm hiểu biết của hai người.
Lâm Phong nhớ rất rõ, Khúc Bố từng nói với mình, đông trùng hạ thảo bình thường đào được ở Tây Tạng, 3 đến 5 cái cộng lại, cũng mới khoảng 1 khắc.
Mà đông trùng hạ thảo mà mình mang tới, phải có trọng lượng bằng 7 đến 8 đông trùng hạ thảo cộng lại!
Quản lý cửa hàng không để ý đến Lâm Phong, trông gã càng thêm hưng phấn, cầm lên máy tính trên bàn, ép ngón tay đến trên bàn gỡ, rồi lại ngừng lại, đột nhiên quay đầu nhìn vê phía Lâm Phong.
"Lâm tiên sinh, đông trùng hạ thảo bình thường giá cao nhất là 300 tệ mỗi khắc, mà loại đông trùng hạ thảo hiếm thấy, giá cả chí ít đắt gấp đôi, tôi sẵn lòng ra giá 6001"
Anh kích động báo lên giá cả, nước bọt cũng sắp bay ra.
600 tệ mỗi khắc? Lâm Phong ngẩn người, nhất thời cũng á khẩu không trả lời được, ngơ ngác nhìn quản lý cửa hàng nói không ra lời.
Quản lý cửa hàng hướng về phía anh gật đầu, nhìn thấu sự bàng hoàng của Lâm Phong.
Lúc này gã ta mới tính toán cẩn thận trên máy tính.
"1200 tệ, cây đông trùng hạ thảo này, tôi trả 1200 tệ!"
Quản lý cửa hàng coi xong, đột nhiên nhìn về phía Lâm Phong, nặng nê ép máy tính lên trên bàn làm việc. "Lâm tiên sinh, thế nào? Đây chính là giá trên trời!"
"Hơn nữa, có bao nhiêu tôi đều sẵn lòng mual"
Anh đột nhiên nghẹn đỏ mặt, nghiêm túc nhìn Lâm Phong, lớn tiếng lập lại điều kiện đã nói vừa rồi.
Cây đông trùng hạ thảo này lại có giá tới 1200 tệ sao?
Lâm Phong lúc này đầu óc hỗn loạn,'Ong ong” lên, không hề nghe rõ những lời phía sau của quản lý cửa hàng, chỉ nhớ rõ giá cả quản lý cửa hàng vừa rồi hô lên.
Anh nhìn thẳng quản lý cửa hàng, trong chốc lát không biết trả lời như thế nào.
Lâm tiên sinh, Lâm tiên sinh?”
Quản lý cửa hàng võ vỗ cánh tay của Lâm Phong, cười rất tươi, nghiêm túc nhìn anh.
"Nếu như anh không hài lòng với cái giá tiền này..."
"Chúng ta còn có thể ngồi xuống bàn bạc!"
Gã cho rằng Lâm Phong cảm thấy giá cả thấp nên có chút do dự, cho nên muốn bàn bạc tăng giá.
"Ừ, có thể, giá cả coi như công bằng."
Lâm Phong cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
"Nhưng cây đông trùng hạ thảo này, tôi lấy về trước."
Anh đột nhiên đổi đề tài, nhìn trời đông trùng hạ thảo trong bình.
"Cái này... anh có muốn suy nghĩ thêm hay không?”
"Giá cả thực sự còn có thể bàn lại..."
Quản lý cửa hàng nghe xong, sắc mặt càng thêm nghẹn đỏ, vẻ mặt lo lắng nhìn Lâm Phong, giọng nói sắp giống như đang năn nỉ rồi.
"Ha ha, quản lý cửa hàng ngài hiểu lầm!" Lâm Phong hít sâu một hơi, gãi gãi cái ót phá lên cười, đầu óc hoàn toàn tỉnh táo lại.
"Tôi muốn xem chỗ tôi còn bao nhiêu hàng, muốn đóng gói một thể bán cho anh"
Anh cười giải thích, giọng điệu cũng ôn hòa hơn so với vừa rồi không ít, nhìn quản lý cửa hàng trước mắt, sự khó chịu vừa nãy dường như cũng bị quét sạch.
"À à, thì ra là vậy, vậy tôi an tâm rồi!"
Quản lý cửa hàng cứ như trút được gánh nặng, lại nở nụ cười cục mịch.
Lâm Phong gật đầu, lấy đông trùng hạ thảo trên cân điện tử rồi bỏ vào trong túi áo khoác.
"Ngày khác, tôi nhất định sẽ tới nhà để chào anh!"
Nói xong anh đưa tay phải ra, nhìn quản lý cửa hàng trông khá thất vọng.
"Nếu không ngài để lại điện thoại, chúng tối đến lấy thì sao?"
Quản lý cửa hàng cũng đưa tay ra bắt tay Lâm Phong, dò hỏi.
"Không cần không cần! Chuyện tôi đã đồng ý với anh, nhất định sẽ thực hiện!"
"Đấn lúc đó anh đừng trách tôi mang tới đông trùng hạ thảo quá nhiều là được!"
Lâm Phong nửa đùa nửa thật đáp, từ chối thỉnh cầu của quản lý cửa hàng.
Anh biết rõ, chuyện tự trồng đông trùng hạ thảo, càng ít người biết càng tốt.
Một khi để lại phương thức liên lạc, chuyện trong tay mình có cực phẩm đông trùng hạ thảo, ắt sẽ truyền đi mọi người đều biết.
Là một người bán thần bí, mới là phương thức ổn thỏa nhất để làm chuyện này.
"Sẽ không sẽ không! Dựa vào thực lực của hiệu thuốc Dân Sinh chúng tôi, cho dù anh đem ra 10000 cây, chúng tôi cũng sẽ thu hết toàn bội"
Quản lý cửa hàng buông tay của Lâm Phong, thoải mái khoe khoang. "Vậy chúng ta hẹn ngày khác gặp lại!"
Lâm Phong lộ ra nụ cười thành thật đặc trưng của mình, lúc này cũng tràn đầy thành ý.
Anh nhìn quản lý cửa hàng, đột nhiên càng nhìn càng thấy gã dễ thương, vì vậy cũng buông xuống đề phòng, cũng mong chờ sự hợp tác sau này.
Quản lý cửa hàng gật đầu, muốn nói lại thôi, dường như còn muốn giữ lại.
"Ba ba, di động của ba ba kêu kìal"