Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 65 - Chương 65: Anh Không Phải Là Kiểu Người Làm Công Việc Đó

Chương 65: Anh không phải là kiểu người làm công việc đó Chương 65: Anh không phải là kiểu người làm công việc đóChương 65: Anh không phải là kiểu người làm công việc đó

Lâm Phong lặng lẽ tìm một nơi râm mát ngồi xổm xuống, anh đợi hơn một tiếng đồng hồ, đám đông cuối cùng cũng giải tán, lúc này anh mới đứng dậy, duỗi đôi chân đã tê cứng.

Anh đi đến cửa quán ăn, trên mặt đất rất lộn xộn, Lâm Phong bước vào quán, chỉ còn lại hai ba người công nhân đang túm tụm trong góc chỗ quạt điện nghịch điện thoại di động, có người đang gọi video nói chuyện với người nhà.

Lâm Phong đi đến cửa sổ gọi món ở trong cùng: "Cho một phần ớt xanh khoai tây thái sợi."

"Xin lỗi nha, khoai tây thái sợi hết rồi, lần sau..."

Giọng nói dừng lại, sau đó là giọng vui vẻ thốt lên: "Phong tử! Là cậu à! Sao cậu đến đây?!"

Người này đương nhiên là anh Minh.

Bận rộn cả buổi trưa, cơm cũng chưa ăn, mấy khay món ăn được chuẩn bị đầy ắp giờ đã hết sạch, hiện tại thấy Lâm Phong đến, anh vội vàng mỉm cười chào hỏi, gọi chị Minh lấy nguyên liệu mới trong tủ lạnh ra rửa sạch, sau đó anh kéo Lâm Phong đến một cái bàn rồi ngồi xuống.

"Cậu đợi một chút! Anh nấu mấy món, hai anh em mình làm vài ly!"

Lâm Phong vội vàng kéo anh lại: 'Anh đừng nấu nhiều quá, em lái xe tới nên không uống rượu được, anh tùy tiện làm món gì cũng được! Hai anh em mình trò chuyện!"

"Chậc! Thằng nhóc giỏi lắm! Mua được xe hơi luôn rồi! Được! Đợi đi!"

Anh Minh mỉm cười vỗ vai Lâm Phong, chị Minh cũng đã rửa sạch nguyên liệu nấu ăn, tiếng thái rau kèm theo tiếng chiên xào vang lên, Lâm Phong bỗng nhiên cảm thấy vô cùng thoải mái. Bầu không khí như thế này là thoải mái nhất, vừa rồi ở nhà hàng Mowgli, anh luôn cảm thấy cả người không được tự nhiên.

Một lúc sau, anh Minh mang mấy món ăn lên.

Thịt xào ớt xanh, cà tím xào thịt băm, bông cải xào thịt, canh trứng rong biển.

Anh lấy một chai nước cam ướp lạnh rót cho Lâm Phong một ly, sau đó vui vẻ nói: "Thằng nhóc cậu gần đây làm ăn cũng khá nhỉ, thậm chí mua luôn xe hơi rồi, lần trước còn dẫn theo người đẹp đến, cuộc sống gia đình nhỏ rất vui vẻ nhaI"

Lâm Phong vội vàng cười nói: "Anh Minh đừng cười nhạo em, em chỉ kiếm cơm qua ngày thôi! Anh Minh thì sao? Lần trước nghe chị dâu nói nơi này sắp bị phá dỡ, anh định chuyển đi đâu?"

Anh Minh mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay, cả người đầy mồ hôi, lúc này thật vất vả mới nghỉ ngơi được, anh uống một hơi hết sạch ly nước cam có đá, sảng khoái gắp một đũa thức ăn, cảm giác như cả người được sống lại!

"Ai dà ! Cuộc sống này được ngày nào hay ngày đó, vốn muốn vất vả kiếm chút tiền, ai ngờ chỗ này bị phá dỡ chứ? Chủ nhà yêu cầu anh dọn đi vào cuối tháng này! Bây giờ anh cũng không biết đi đâu để kiếm sống nữa, đến lúc đó chắc anh làm shipper tạm một thời gian."

Lâm Phong nhíu mày. Anh vừa ăn trong đầu vừa hiện ra một ý nghĩ.

"Anh Minh, hay là anh đến làm cùng em đi được không? Em sắp mở một công ty kinh doanh hoa quả, chuyên bán hoa quả cao cấp, hiện đang thiếu người!" Lâm Phong suy nghĩ rồi đề nghị với anh Minh.

Anh luôn mong muốn xây dựng thương hiệu hoa quả của riêng mình.

Nếu anh bán nó cho người khác, dù anh có tăng giá thế nào cũng bị họ bốc lột, nếu mình tự mở công ty để kiếm tiền sẽ không phụ thuộc vào ai cả.

Lúc này sự nghiệp mới bắt đầu, thiếu người trầm trọng, anh Minh vừa lúc thất nghiệp, không bằng tới làm cùng mình! Anh Minh vừa uống thêm một ly nước cam nghe Lâm Phong nói vậy thì kinh ngạc nhướng mày, mỉm cười vỗ vỗ vai Lâm Phong nói: "Tiểu tử, giỏi lắm! Mở luôn công ty cơ đấy?"

Lâm Phong cười cười.

"Phong tử, nghe anh nói này, không phải là anh không muốn làm việc với cậu, tính tình anh Minh cậu cũng biết, bụng dạ ngay thẳng, nghĩ cái gì là nói cái đó! Quán ăn này đều là do chị dâu cậu tiếp khách vòng ngoài, anh không được đâu, ra ngoài rất dễ cãi nhau với người khác, anh ở trong bếp nấu ăn thì được, ra ngoài giao tiếp với người khác giống như lấy mạng của anh vậy!"

Anh Minh nói xong, gắp một đũa thức ăn, bắt đầu ăn ăn từng ngụm lớn.

"Cậu cố gắng làm việc, khi nào kiếm được nhiều tiền, gọi anh Minh của cậu đến làm đầu bếp! Chỉ cần trả lương cho anh! Bán hoa quả thì thôi đi, anh không phải là kiểu người làm công việc đó, sẽ gây thêm rắc rối cho cậu đấy!"

Lâm Phong im lặng không khuyên thêm nữa.

Quả thật là vậy, trước đây khi còn làm shipper, gặp phải khách hàng khó tính, anh Minh luôn là người cãi nhau với khách hàng trước.

Sau đó có nhiều khách hàng khiếu nại quá nên anh ấy luôn bị trừ tiền lương, tiền không đủ nuôi sống gia đình, vì vậy anh ấy đành xin nghỉ việc.

Trong căn bếp là thế giới nhỏ của anh ấy, anh Minh như tìm lại được chính mình, anh ấy thích nấu ăn, và vui vẻ khi nấu ăn.

Miễn cưỡng anh ấy đến bán hoa quả với mình quả thực không có ý nghĩa gì.

"Thôi được rồi, em cũng không ép anh, anh và chị dâu chuyển đến đâu thì nhớ báo với em một tiếng, lần sau có việc gì thích hợp với anh em sẽ tới tìm anhl"

Lâm Phong ngừng lại chốc lát rồi rót đầy ly cam cho anh Minh.

Hai người cùng tán gẫu vê chuyện con cái của mình. Bạn bè gặp nhau luôn có nhiều chuyện để nói. Lâm Phong cùng anh Minh ăn cơm đến ba giờ chiều mới rời đi.

Lâm Phong ngôi trong xe lấy điện thoại di động ra, mở trang web chuyên đăng thông tin thuê nhà.

Tin tức thi nhau hiện ra, Lâm Phong lựa chọn bỏ qua, sau đó nhấp vào địa chỉ đã được thiết lập sẵn, cuối cùng kiểm tra thông tin cho thuê nhà.

Trước mắt anh chỉ muốn thuê căn hộ nhỏ mà thôi.

Hoa quả mình bán chưa có danh tiếng gì đã vội mở cửa hàng, cái khác không nói, danh tiếng chưa có, mấy đại gia kinh doanh hoa quả khác chỉ cần dùng giá cả đánh vào là đã bóp chết mình rồi.

Cho dù nho của anh có ngon đến đâu, quý giá cỡ nào thì giá cũng chỉ vài trăm tệ một cân thôi.

Những ai mua rồi mới biết nó ngon, người chưa từng mua thì ai dám bỏ tiền ra ăn thử chứ?

Các đại gia kinh doanh hoa quả có nguồn vốn nhiều, tiêu thụ mạnh, một cân nho mẫu đơn với giá mười tệ, họ bán ra giá hai trăm tệ.

Nhưng phàm là người có đầu óc tốt sẽ chọn mua một cân giá mười tệ.

Trái cây tươi theo mùa, nếu để trong không gian cũng không vấn đề gì, nhưng mang ra ngoài bán thì vài ngày sau sẽ hỏng.

Tóm lại, bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để mở cửa hàng.

Nếu thật sự muốn kiếm nhiều tiền, có thể quảng bá rộng rãi thương hiệu hoa quả của Phong Thiến Viên khắp cả nước, trở thành thương hiệu hoa quả cao cấp, việc này phải chậm rãi thực hiện từng bước.

Lâm Phong lướt nhìn thông tin cho thuê nhà, vốn dĩ muốn thuê một căn gân nhà, nhưng phòng ở khu vực Bến Thượng Hải đã hết sạch, chỉ còn vài phòng nhỏ, giá cả cao đến khó tin. Lâm Phong chỉ muốn treo tấm biển mà thôi, nếu cao quá thì không có lời.

Cuối cùng Lâm Phong nhìn trúng một căn hộ nhỏ ở vòng ngoài.

Căn hộ khoảng năm mươi mét vuông, nằm ở tầng ba, giá thuê là 3800 một tháng.

Lâm Phong nhìn bức ảnh cảm thấy rất đẹp, vì thế anh nhanh chóng gọi điện liên lạc với chủ nhà.

Chủ nhà hiện tại đang bận không có thời gian, hẹn gặp anh vào chiều ngày mốt.

Làm xong tất cả mọi việc, Lâm Phong liếc nhìn thời gian, đã hơn bốn giờ chiều.

Cách thời gian Thiến Thiến tan học còn một lúc nữa, Lâm Phong quyết định đi mua thức ăn trước, sau đó đi đón Thiến Thiến.

Người bán rau ở chợ rất nhiều, Lâm Phong nghĩ cô nhóc đã lâu không ăn cá, thức ăn cho cá Koi trắng cũng hết rồi, đúng lúc đi cửa hàng cá luôn.

Không ngờ ông chủ vẫn còn nhớ tới Lâm Phong, thấy anh tới ông ta tươi cười hỏi: "Chàng trai, cá Koi kia thế nào rồi? Còn sống không?”

"Ừm, vận khí tốt, hiện giờ nó được nuôi trong bể cá ở nhà."
Bình Luận (0)
Comment