Chương 69: Đó là cái giống gì
Chương 69: Đó là cái giống gìChương 69: Đó là cái giống gì
Trong không gian, anh tìm chùm nho to nhất trong đám dây leo dày đặc của mình, sau đó cẩn thận cắt xuống, để vào thùng xốp, lại rải chút nước linh tuyên ở phía trên để giữ ẩm, sau đó mới lắc mình ra khỏi không gian.
May mắn thùng xốp này cũng đủ lớn, bằng không chùm nho mẫu đơn này chưa chắc có thể bỏ lọtI
Liếc nhìn thời gian, chỉ còn nửa giờ nữa là bắt đầu triển lãm nông nghiệp.
Lâm Phong vội đưa tay ngoắc một chiếc xe taxi, bảo tài xế lái thẳng đến Trung tâm Triển lãm và Hội nghị Thể thao.
Hôm nay, Trung tâm Triển lãm và Hội nghị Thể thao thành phố Thượng Hải đông nghịt người.
Ngoại trừ các phóng viên của đài chương trình nông nghiệp đang phỏng vấn ở đây, không ai trong số họ mang theo máy ảnh.
Dù sao, có bao nhiêu thật sự quan tâm đến tin tức nông nghiệp ?
Đều là người trong nghề mới quen biết nhau, còn chuyện đi đưa tin, đối với những người làm nông như bọn họ thật sự không quan trọng.
Ngay cả khi khuôn mặt của người qua đường này xuất hiện trong máy ảnh, bạn quét qua, tiếp theo bạn lại đi xem, tuyệt đối vẫn cảm thấy lạ lẫm.
Anh lấy thẻ dự thi ra, treo ở trên người, liếc nhìn dãy số, số giống với gian hàng của anh, là số 26.
Lâm Phong vội vã vượt qua phóng viên đang phỏng vấn Lý Triệu Phong, chạy vào trung tâm hội trường.
Nơi đây quá nhiều người.
Hành lang chật ních người. Đi vào tham quan thì không cần bất cứ chứng minh gì, chỉ cần đăng ký thẻ căn cước, quét mã, liền có thể đi vào tham quan quả nho.
Vì vậy vẫn có không ít người tới nơi này giúp vui, thậm chí mang theo một nhà già trẻ, không có chuyện gì đi ra ngoài dạo một chút cũng tốt.
Tất nhiên, những người có thể bỏ phiếu là những ông trùm trong ngành dự định mua nho.
Sau khi đánh giá triển lãm này kết thúc, sẽ có một cuộc đấu giá nhỏ vào thời điểm đó, nhưng nó sẽ chỉ có những người trong ngành tham dự, những thứ này đều nói sau.
Lâm Phong rốt cục cũng bước vào gian hàng triển lãm của mình.
Lúc này, hai gian hàng triển lãm bên cạnh đã trưng bày những vật trưng bày của riêng họ, đang thu hút rất nhiều người đến tham quan!
Nhân viên đã chờ ở gian hàng triển lãm rất lâu, nhìn Lâm Phong mang theo thẻ làm việc đi qua đây, nhân viên lập tức hướng về phía Lâm Phong tươi cười.
"Chào ngài, em là trợ lý trang bị ở giang hàng số 26, ngài gọi em Tiểu Trương là được!"
Lâm Phong cười gật đầu, đặt chiếc hộp xốp lớn của mình lên bàn.
Anh xoa xoa mồ hôi trên trán, cười vươn tay bắt tay Tiểu Trương.
"Xin hỏi Lâm tiên sinh, quả nho của ngài đâu?"
Tiểu Trương nhìn quanh hỏi.
Những người đến đây tham gia triển lãm về cơ bản sẽ bọc nho của mình bằng ba lớp màng bọc thực phẩm, cho vào tủ lạnh và đông lạnh, sau đó vận chuyển cẩn thận.
Nhưng Lâm tiên sinh này lại mang một thùng xốp trông giống như một chiếc ghế, chẳng lẽ... Không thể nào?
Chẳng lẽ thật sự có người trực tiếp đóng gói nho trong thùng xốp, còn không thực hiện bất kỳ biện pháp giữ tươi nào!?
Phải biết rằng quả nho đặt ở trong thùng xốp, thời gian lâu nhưng là bị hư nha!
Ở dưới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Tiểu Trương, Lâm Phong vươn tay, chỉ về phía thùng xốp, anh nói: "Ở trong này, hình như nghe nói bên cậu phải ghi âm số liệu gì gì đó, tự cậu xem đi, làm xong giúp anh bỏ vào trong lông thuỷ tinh là được."
Tiểu Trương có chút bối rối, nhưng sự chuyên nghiệp rèn luyện hàng ngày giúp cậu lập tức nhếch môi, lộ ra nụ cười rạng rỡ, hướng về phía Lâm Phong gật đầu.
"Tiên sinh, bên em ghi lại số liệu cơ bản xong, sẽ lập tức giúp ngài bắt đầu triển lãm, xin ngài yên tâm.”
Nói xong, Tiểu Trương lập tức cầm nhặt một thước dây chuyên nghiệp, mở hộp xốp.
Mà ngay giây phút này, lúc chùm nho hoàn chỉnh xuất hiện ở trước mắt mình, Tiểu Trương kinh hãi toàn thân đều cứng đời
Cái này, đây là nho sao?
Một chùm nho loại cực lớn lẳng lặng nằm bọt ở đáy thùng xốp, trên chùm nho còn đọng một lớp sương muối mờ ảo, đẹp đến nao lòng!
Từng quả nho một, có kích thước bằng một quả bóng bàn!
Chen chúc mọc cùng một chỗ, quả thực bùng nổ rồi!
Lúc này cộng thêm ánh sáng đặc biệt trong nhà trưng bày, những quả nho trở nên tròn và trong như pha lê ngay khi ánh sáng chiếu vào chúng, những quả nho màu trắng hơi xanh giống như những viên ngọc lục bảo xanh, long lanh hấp dẫn!
Tiểu Trương há hốc mồm, sau đó lại quay đầu nhìn Lâm Phong, một lát sau mới mở miệng hỏi: 'Lâm tiên sinh, đây là nho của ngài sao?" "Ân, làm sao vậy, có chuyện sao?"
Lâm Phong còn tưởng rằng là xảy ra chuyện gì, không ngờ Tiểu Trương vội lắc đầu, nở một nụ cười chuyên nghiệp, cẩn thận cầm chùm nho lên, chuẩn bị đo lường số liệu.
"Không sao cả, chỉ là em lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy quả nho lớn như vậy!"
Tiểu Trương cười nói.
Trọng lượng ban đầu là cực kỳ nặng.
Cậu làm nhân viên ghi chép số liệu cũng đã mấy năm, chừng này, ít nhất hơn mười cân!
Trời ơi
Đây rốt cuộc là giống nho gì? !
Mang theo nghi vấn, Tiểu Trương cẩn thận, tỉ mỉ ghi lại số liệu của nho mẫu đơn vào một cuốn sổ tay chuyên nghiệ.
Sau đó, nội tâm càng thêm kinh ngạc!
Dữ liệu này hoàn toàn độc đáo!
Dài bốn mươi ba xăng-ti-mét, chiêu rộng hai mươi sáu xăng-ti-mét, một cái quả nho lớn nhất đường kính đạt được bốn xăng-ti-mét I
Số liệu này quả thực quá dọa người!
Dài 43 xăng-ti-mét và rộng 25 xăng-ti-mét, đường kính tối đa của một quả nho đạt tới 4 xăng-ti-mét.
Tiểu Trương cẩn thận đặt nho của Lâm Phong ở trong lồng thuỷ tỉnh, sau đó dùng sức hít sâu vài cái, bình phục lại kích động trong lòng.
Cậu nhìn Lâm Phong hỏi: "Xin hỏi quả nho này có phải do ngài trông không ạ? Em thấy ngài báo là giống nho mẫu đơn, nhưng loại này lớn hơn nhiều nho mẫu đơn đúng không ạ !?"
Lâm Phong gật đầu cười, đi tới trước lông thuỷ tinh, quan sát quả nho của mình.
"Ừm, do anh tự trồng, nho mẫu đơn, có lẽ thổ nhưỡng nhiệt độ cùng mọi thứ đều thích hợp, nên nó rất lớn."
Tiểu Trương nghe vậy, lập tức cảm khái, thì ra quả nho trồng thật tốt, thật có thể trông ra giống siêu cấp!
Nếu như hương vị cũng không kém gì nho mẫu đơn, vậy vua quả nho năm nay, nhất định là nó!
Trung tâm Triển lãm hiện đã đông nghịt người.
Không bao lâu đã có người đến trước gian hàng của Lâm Phong.
Trên lồng thủy tỉnh có ánh sáng, quả nho của Lâm Phong lại lớn đến mức đáng sợ, lúc này ngọn đèn chiếu rọi xuống, gần như ánh mắt đầu tiên đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
"Mụ mụ, đây cũng là quả nho sao? Sao lại lớn như vậy?"
Cô bé tóc ghim búi tròn, ăn kem cây, tò mò đánh giá quả nho trong lồng thuỷ tinh.
Mẹ cô bé đang nắm chặt tay của cô bé, nghe cô bé hỏi như vậy, nghiêng đầu nhìn ghi chú trên lồng thuỷ tinh, mặt trên viết giới thiệu là nho mẫu đơn.
"Đúng nha! Chính là nho mẫu đơn lần trước Tỷ Tỷ ăn, Tỷ Tỷ quên rồi sao?"
Tỷ Tỷ nheo nheo hai hàng chân mày dễ thương.
"Nhưng lần trước Tỷ Tỷ ăn không lớn như vậy nha! Quả nho này trông rất ngon, Tỷ Tỷ có thể ăn một quả không?"
Cô bé không muốn ăn kem cây nữa, làm nũng, mè nheo đòi ăn nho.
Mẹ của cô bé cảm thấy xấu hổ, vội ôm chặt con khuyên nhủ. Ồn ào ở bên này khiến cho không ít người chú ý, rất nhiều người vốn chỉ định đến xem náo nhiệt, lại không nghĩ rằng liếc mắt liên nhìn thấy quả nho lớn đến kinh người!
"Đó là cái giống gì?"