Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 70 - Chương 70: Đăng Ký Công Ty Hoàn Thành

Chương 70: Đăng ký công ty hoàn thành Chương 70: Đăng ký công ty hoàn thànhChương 70: Đăng ký công ty hoàn thành

Một người kinh hãi kêu lên, sau đó nhanh chóng đi về phía gian hàng của Lâm Phong, hiếu kỳ trợn to mắt, tỉ mỉ nhìn chằm chằm quả nho trong lồng thuỷ tinh.

Thứ này sao lại lớn và đẹp như vậy !2

Đây là quả nho sao?

Chưa ai từng thấy nho mẫu đơn có giống này nhai

Người vây xem càng ngày càng nhiều, ngay từ đầu trên cơ bản đều tới tham gia náo nhiệt, mà sau khi thấy quả nho của Lâm Phong, ai nấy đều chấn động!

Lý Triệu Phong đang nhận phỏng vấn của phóng viên, bỗng nhiên chú ý tới số lượng người xung quanh đột nhiên tăng lên.

Y nhíu mày, âm thầm quan sát xung quanh, phát hiện nơi những người này đi đều không phải là quây hàng của mình?

Mà là một gian hàng có vị trí kém hơn ở phía sau?

Chuyện gì xảy ra?

"Được rồi, tôi nghĩ mọi người sẽ biết kết quả của cuộc thi tiếp theo, vì vậy tôi sẽ đi xem gian hàng của mình trước."

Lý Triệu nở nụ cười chuyên nghiệp tiêu chuẩn, vẫy tay với phóng viên.

Sau đó, y cau mày, theo đoàn người, đi về phía gian hàng của Lâm Phong.

Xung quanh gian hàng có rất nhiều người, tất cả mọi người hình như đến xem chuyện lạ, chen chúc nhốn nháo đi tới trước để nhìn.

Ai nấy tò mò trò chuyện với nhau.

"Anh nhìn thấy không? Quả nho lớn như vậy! Nhìn thôi cũng thấy hấp dẫn rồi, em chưa từng nhì thấy quả nho lớn như vậy!" "Đúng vậy! Coi như là Nho Kyoho cũng không lớn như vậy giống, không biết cậu kia trông như thế nào, kỹ thuật này, quả thực nghịch thiên!"

"Ha ha! Nào nào, chụp ảnh cái, đăng lên trang cá nhân, đặc sắc quá! Chắc chắn không rẻ!"

Lý Triệu Phong mày nhíu lại được càng sâu.

Lại còn có loại nho hoàn hảo hơn loại của mình?

Y cố sức chen vào, rốt cục nhìn thấy dưới ánh đèn, trong thuỷ tinh lồng, quả nho như thủy tinh phỉ thúy!

Mí mắt của Lý Triệu Phong giật giật!

Y trồng nho cả đời, còn chưa từng nhìn thấy quả nho đẹp như vậy!

"Cái này của cậu thật sự là nho mẫu đơn sao?"

Lý Triệu Phong nhịn không được ngẩng đầu, nhìn Lâm Phong hỏi: 'Hạt giống mua ở đâu? Chắc chắn không phải mua trong nước! Nếu không... không lẽ nào tôi không biết!"

Lâm Phong giật mình.

Người kia là ai?

Vừa tới liền hỏi vấn đề sắc bén như vậy?

"Lý Triệu Phong, ông hỏi vậy không đúng nha !? Lỡ như người ta là kỹ thuật trông giỏi thì sao? Sao lại thành mua hạt giống tốt? Hơn nữa, người ta cũng không phải đại gia trông nho, dù có hạt giống tốt, cũng không đến lượt hắn nha!"

Trong đám người có người cười thầm nói.

Bọn họ đều là những người trông nho đã từng thua Lý Triệu Phong trong cuộc thi, hàng năm Lý Triệu Phong đều tham dự cuộc thi trông nho, con mắt đều sắp mọc lên đến đỉnh đầu rồi!

Lúc này thấy rốt cục có người có thể vượt qua y, mọi người đương nhiên phải nói giúp người này rồi!

"Đúng vậy! Chẳng phải nho của ông cũng đã chăm sóc, cải tạo kỹ lưỡng 3 năm sao? Còn do của chàng trai này thì sao nào? Lấy ra so sánh, tôi cũng rất tò mò, nho mẫu đơn vừa to vừa đẹp như vậy, Lý Triệu Phong cậu có thể trồng ra được không?"

Một đám người lập tức cười phá lên.

Sắc mặt của Lý Triệu Phong lúc trắng lúc xanh, hầm hầm trừng mắt nhìn Lâm Phong, cuối cùng nổi giận đùng đùng rời đi.

Vẫn chưa biết ai sẽ thắng cuộc thi mài

Suy cho cùng, thứ hạng cuối cùng của nho phụ thuộc vào hàm lượng đường, hàm lượng dinh dưỡng, vân vân...

Y đã bỏ rất nhiều công sức trên phương diện này, vẻ ngoài cũng chỉ là một điều kiện bình xét mà thôi.

Y cũng không tin, nho mẫu đơn do mình đích thân gieo trông, thậm chí còn ra ngoại quốc học tập kỹ thuật trồng, lại không bằng một thằng trẻ ranh?

Nghĩ vậy, Lý Triệu Phong lại có lòng tin, trở lại gian hàng số 1 của mình.

Nơi đây, người vây xem cũng không ít, thậm chí còn có rất nhiều người đều là †rùm trong ngành.

Đây mới thật sự là ông trùm!

Lý Triệu Phong lập tức thay đổi sắc mặt tươi cười chào đón.

Cả buổi sáng trôi qua nhanh chóng.

Cuối cùng, BTC sẽ làm công tác kết quả phiếu bầu.

Nho của Lý Triệu Phong là đại gia trồng lâu năm trong ngành, có bảo lãnh, danh tiếng cao nên vẫn được bầu chọn số một.

Nhưng hạng hai, chính là nho mẫu đơn đến từ số gian hàng số 26. Lại chỉ cách hạng nhất Lý Triệu Phong có 32 phiếu!

Đây chính là chuyện chưa từng có!

Lâm Phong này là ai2

Từ đâu tới?

Nho của anh ta là thứ gì?

Trong khoảng thời gian ngắn, ba câu hỏi liên tục xuất hiện ở trong đầu của người trong nghề, mà Lâm Phong thì chụp ảnh, bảo tôn chứng cứ về nho, sau đó giao nho cho Tiểu Trương bảo quản, còn mình thì vội vàng đi ra ngoài đón xe, tiến về phía ngoại ô Thượng Hải.

Lúc nãy mình đã lên trang web thuê phòng, giờ phải nhanh chóng chạy đến nơi mới được.

Hẹn chủ cho thuê nhà vào 2 giờ rưỡi chiều, trễ chút nữa là sẽ tới muộn.

Một giờ sau, cuối cùng đã tới.

Vừa đúng lúc tắc đường, thế này còn nhanh.

Trả tiền, Lâm Phong mở điều hướng địa chỉ, rốt cục tìm được toà lâu mà mình đã chọn trong cả đống tầng lầu cao.

Chủ thuê mặc bộ đồ ngủ, cầm xâu chìa khoá, trên chân đi một đôi dép, đang ngáp đứng ở dưới lầu.

Lâm Phong đã được chủ nhà báo rằng quần áo của ông ta rất dễ nhận ra, nhưng không ngờ lại lôi thôi lếch thếch đến như vậy.

Anh vừa đi tới, lập tức nói với người kia: "Chào anh, anh là Tê Thành chủ thuê sao? Tôi là Lâm Phong."

Tề Thành vừa mới tỉnh ngủi

Cầm trong tay xâu chìa khoá phát ra âm thanh leng keng, nghe vậy ngáp một cái, lười biếng gật đầu: "Không sai, là tôi, phòng cậu muốn ở lầu ba, giờ tôi dẫn cậu đi xem."

Lâm Phong vội đi theo.

Thật ra cũng dễ hiểu thôi.

Khu vực này là ngoại ô, về cơ bản nó là những tòa nhà đã bị phá hủy và dời đi vừa được xây dựng lại trong hai năm qua.

Tề Thành một ngón kia xỏ chùm chìa khóa, cộng thêm khẩu âm đặc sệt bản địa thành phố Thượng.

"Cậu tự xem đi, hài lòng thì trả tiền, hợp đồng gì gì đó đều chuẩn bị xong, tôi còn phải vê ngủ nữa!"

Tề Thành lại ngáp một cái.

Tối hôm qua thủ dâm đến hừng đông, vừa gọi shipper mang đồ ăn tới, giờ này còn chưa ngủ đủ nữal

Lâm Phong nhìn qua căn phòng, mới xây, rất sạch sẽ, mình rất hài lòng.

Anh gật đầu, nói: "Có thể rẻ chút hay không? Tôi không dùng để ở, chỉ thuê làm phòng làm việc."

Tê Thành cái chìa khóa trong tay xuyến lại bị hắn run leng keng vang.

"Có thể, 3500 tệ, không mặc cả, giá này là rẻ nhất rồi!"

Lâm Phong lập tức vui vẻ đầu thành giao.

Kế tiếp hai người ký hợp đồng, đóng dấu, Lâm Phong trực tiếp chuyển tiền vào Alipay của Tề Thành, lại thêm WeChat của nhau, sau đó Lâm Phong chụp hình hợp đồng, bắt taxi trở vê công ty kế toán.

Sau khi tất cả các tài liệu được chuẩn bị, công ty được coi là đã đăng ký thành công.

Cô tiếp tân xinh đẹp đưa một con dấu nhỏ cho Lâm Phong, nụ cười ngọt ngào nói: "Chúc mừng ngài, đây là con dấu của vườn trái cây Phong Thiến, xin ngài cất kỹt"

Trong lòng Lâm Phong đột nhiên xuất hiện một cảm giác kỳ lạ.

Vào mấy tháng trước, mình còn sống ở tầng dưới chót nhất của đô thị sầm uất này, mỗi ngày chạy trước chạy sau, chỉ vì kiếm miếng cơm, và quần áo để mặc.
Bình Luận (0)
Comment