Chương 74: Bắt đầu tiến hành đánh giá
Chương 74: Bắt đầu tiến hành đánh giáChương 74: Bắt đầu tiến hành đánh giá
Ngày hôm sau.
Lúc đưa Thiến Thiến đến trường mẫu giáo, Từ Mạn Lệ rõ ràng hơi xấu hổ, cô ấp úng vặn vẹo tay, muốn giải thích nhưng Lâm Phong xua tay ra hiệu tỏ ý mình đã hiểu.
"Đều là người làm cha mẹ, không sao đâu."
Anh nói xong vẫy tay với Thiến Thiến, hôn lên đầu cô nhóc, sau đó dặn dò: "Ba ba phải bận việc rồi, chiều tối ba đến đón con, con nhất định phải nghe lời, biết không?”
"Dạ, con biết rồi ạ."
Thiến Thiến vẫy tay với Lâm Phong rồi tung tăng chạy vào lớp.
Nhìn bóng lưng Lâm Phong rời đi, Từ Mạn Lệ cắn môi, trong lòng vô cùng mất mát.
Anh ấy là... đang giận mình sao?
Nhưng dù thế nào Từ Quế Phân cũng là mẹ của mình, cô không đành lòng cãi lại làm tổn thương mẹ.
Từ Mạn Lệ mang theo rối rắm quay vào lớp.
Trung tâm triển lãm thể thao Thượng Hải.
Hôm nay là ngày thứ hai của triển lãm nho, cũng là lúc bắt đầu tiến hành đánh giá.
Đại hội đồng sẽ cử ba chuyên gia đến kiểm tra nho một cách công bằng vê mọi mặt.
Kết quả kiểm tra sẽ trở thành hạng mục đánh giá quan trọng nhất cho vị trí thứ nhất trong cuộc thi, vì vậy lượng người đến trong hôm nay đông chưa từng có. Lâm Phong xếp hàng đợi khoảng nửa giờ mới vào được bên trong hội trường.
Anh đi về phía gian hàng số 26 của mình, kết quả làm anh ngạc nhiên và bất ngờ là ngay lúc này khu vực xung quanh gian hàng của anh đã đông nghịt người!
"Nhường đường! Phiền mọi người nhường đường!"
Lâm Phong hô lên với những người xung quanh, cuối cùng cũng tìm được thời cơ thích hợp để chen vào gian hàng của mình!
"Phùi"
Anh thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Trương nhìn thấy Lâm Phong đi tới, vội vàng nói: "Cuối cùng anh cũng tới, cuộc thi bình chọn sắp bắt đầu! Nho mẫu đơn của anh nếu giành được vị trí đứng nhất, anh sẽ được đưa tin đấy!"
Lâm Phong lau mồ hôi, vào ngày nắng nóng thế này, thêm đông người nữa, máy điều hòa có mở cũng chẳng có tác dụng gì.
Anh lo lắng hỏi: "Thời tiết thế này sẽ không ảnh hưởng đến chất lượng của nho chứ? Hôm qua mang đến nên hôm nay chắc là thiếu nước, với lại để trong tủ kính như vậy có ảnh hưởng đến kết quả kiểm tra không?"
Tiểu Trương mỉm cười trả lời: "Anh hoàn toàn không cần lo lắng, nho anh mang tới ngày hôm qua đã đo lường xong, họ cũng hái một quả mang đến trung tâm giám định bảo quản lạnh rồi, tất cả nho tham gia triển lãm đều như vậy, cho nên kết quả đo lường tuyệt đối công bằng, xin anh hãy yên tâm!"
Lúc này Lâm Phong mới thở phào nhẹ nhõm.
Đối với giám sát số liệu, miễn là công bằng chính trực, anh tin rằng những thứ được trồng trong không gian của mình, nhất định sẽ giành được giải nhất!
"Anh chính là chủ của loại nho này? Anh trồng nho ở đồn điền nào? Sao chưa từng nghe nói qua?”
Một người đàn ông khuôn mặt khá to nhìn quả nho của Lâm Phong, vẻ mặt thản nhiên hỏi. Có thể trồng ra những trái nho đẹp như vậy, bất kể về đầu tư kỹ thuật hay môi trường, hẳn là nên nổi tiếng trong ngành mới phải.
Chỉ là chưa từng nghe qua về loại nho này?
Lâm Phong nghe anh ta hỏi vậy, trái tim đập thình thịch, vẻ mặt bình tĩnh nhìn tấm thẻ đeo trên người đàn ông.
Người phụ trách Bạch Quả Viên. Hóa ra là đến tham gia cuộc thi lần này.
Lâm Phong mỉm cười: "Trái cây của tôi có thương hiệu, gọi là vườn trái cây Phong Thiến, đồn điền không ở Thượng Hải, mà là ở Vân Nam, mấy ngày nay tôi định chuyển đến Thượng Hải, đồn điền vẫn còn đang xây dựng, chắc vài ngày nữa sẽ hoàn thành, đến lúc đó có thể cung cấp trực tiếp trái cây cho Thượng Hải, hơn nữa còn là loại tươi mới nhất."
Tạ Triệu Khôn sờ sờ cằm. Hóa ra là vậy, đồn điền bên Vân Nam cách Thượng Hải khá xa.
Nhưng nếu đồn điền chuyển đến vùng phụ cận của Thượng Hải, như vậy vê sau có thể cân nhắc mua những loại trái cây tươi ngon nhất từ anh ta, có thể bán được giá caol
Lâm Phong đã có một kế hoạch trong đầu.
Trái cây của mình hiện tại ít người biết còn được, nhưng nếu sau này có nhiều người hơn, tỷ lệ tiếp xúc sẽ tăng lên, trước sau gì cũng sẽ bị người ta theo dõi.
Tốt hơn hết là thuê một trang trại, xây dựng một đồn điền, mang cây trồng trong không gian ra tìm cách trồng ở bên ngoài, như vậy sẽ danh chính ngôn thuận hơn.
Sau khi hạ quyết tâm, Lâm Phong cũng bắt đầu suy nghĩ về khả năng của chuyện này.
Mãi cho đến khi tiếng chiêng trống vang lên, Lâm Phong mới ngẩng đầu nhìn về phía sân khấu được dựng tạm thời. Sân khấu này được dựng lên vài ngày trước, dùng để công bố kết quả kiểm tra.
Lúc này chắc hẳn là đã có kết quả, cô gái mặc một chiếc váy duyên dáng và xinh đẹp bước ra sân khấu.
Lớp người phía dưới vây quanh sân khấu, chật như nêm cối.
Thậm chí có người đang thảo luận lần này ai mới là người đạt giải nhất!
Gian hàng số 1 của Lý Triệu Phong cách sân khấu gần nhất, lúc này có rất nhiều người vây quanh khen ngợi anh ta.
"Theo tôi, người đạt giải nhất lân này nhất định là anh! Ai mà không biết anh nghiên cứu nho mâu đơn này đã ba năm! Nho của thằng nhãi kia to thì có ích gì? Thành phần dinh dưỡng quan trọng nhất! Thằng đó còn non lắm!" một người nào đó vội vàng cười rồi nói.
"Đúng đó! Nho của anh hình như có hàm lượng đường cao! Chẳng phải anh nói là áp đặc biệt áp dụng các kỹ thuật trồng trọt mới hay sao? Hơn nữa, đồn điền của anh có nhà kính không thay đổi, ai có thể so sánh được chứ? Đừng lo lắng, giải nhất chắc chắn là của anh!" Một người khác cũng lên tiếng khen Lý Triệu Phong.
Lý Triệu Phong không nói gì, y nhíu mày nhìn chùm nho trong tủ kính trưng bày, nhất thời cảm thấy trong lặng nặng nề như đeo đá.
Họ nói rất đúng, kỹ thuật trông trọt là y bỏ ra số tiền lớn mua bản quyền từ nước ngoài về, hơn nữa đồn điền của y từ nhà kính nhiệt độ không thay đổi, đến hệ thống tưới nước điều khiển thông minh, đều là tiến tiến nhất trong nước.
Hắn chỉ là một nông dân thôn dã, dựa vào chùm nho đẹp mắt hơn mà muốn chiếm hạng nhất ư?
Tuy nhiên, y cũng không biết tại sao, luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Có lẽ chùm nho đó thật sự quá tuyệt vời.
Ngoại hình và cân nặng này có thể nói đã đạt đến mức độc nhất vô nhị. Lý Triệu Phong lắc đầu, gạt bỏ hết những suy nghĩ lộn xộn trong đầu, sau đó nhíu mày nghiêm túc nhìn lên sân khấu, chờ kết quả cuối cùng được công bố.
Ngược lại Lâm Phong đang rối rắm tìm địa điểm làm đồn điền, anh thậm chí còn lấy điện thoại di động ra, tìm kiếm khu vực xung quanh Thượng Hải xem có đồn điền lớn nào cho thuê hay không.
Ngay khi anh đang lướt mạng tìm thông tin cho thuê, người dẫn chương trình đã bật micro trên sân khấu.
"Chúng tôi rất vui vì tất cả mọi người có thể tham gia Triển lãm Nông sản Nho Thượng Hải lần này! Hôm nay tất cả mọi người đều là người trong ngành nên tôi sẽ không nói nhiều, tiếp theo chúng tôi sẽ công bố vị trí thứ bal"
Người dẫn chương trình dừng lại một chút, sau đó một cô gái ở phía sau mang lên lên một cái đĩa màu đỏ, phía trên phủ một tấm vải đỏ.
"Bây giờ, mời chủ tịch Hiệp hội sức khỏe thực phẩm Thượng Hải, lên công bố kết quả cuối cùng giúp chúng tôi!"
Hình La Vũ mỉm cười bước lên sân khấu, vẫy tay chào mọi người, sau đó lấy tấm vải đỏ raI
"Đạt giải ba là vườn cây ăn quả của địa phương ở Thượng Hải, giống nho Kyoho do cơ sở trồng trọt Thường Xuân sản xuất ra! Nho này có vị thơm, thịt dày, da mỏng vô cùng, hàm lượng đường đạt đến..."