Nông Dân Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con (Dịch Full)

Chương 77 - Chương 77: Mua Tất Cả Hạt Giống

Chương 77: Mua tất cả hạt giống Chương 77: Mua tất cả hạt giốngChương 77: Mua tất cả hạt giống

"Cuối cùng chỉ còn mấy thùng hạt giống do tổ tiên cả đời tích góp được để lại, trước khi qua đời ông nội tôi tỉnh ngộ, hối hận vô cùng, nên đã bảo cha tôi dẫn tôi đi trông cây, nhưng trận lũ lớn kia đi qua, hạt giống đều bị ngấm nước, không biết là do nước hay do tổ tiên trừng phạt, tất cả hạt giống đều không nảy mầm được."

Vẻ mặt của Tề Vân Hải trông uể oải, như thể ông bị chọc và chỗ đau vậy.

"Nhưng mà người anh em à, tôi thật sự không lừa gạt cậu, hạt giống này còn sống! Nói không chừng cậu mua về trồng được thì sao!"

Tề Vân Hải nhìn Lâm Phong trong ánh mắt toát lên vẻ cầu xin.

Nhớ năm đó tổ tiên bao đời của chúng tôi đều là gia đình giàu có, họ thậm chí có thể nói chuyện trước mặt các hoàng tử và quý tộc!

Nhưng bây giờ, ông chỉ có thể lưu lạc đến nỗi bán hạt giống để kiếm sống. Không thể không nói, thật khiến người ta phải thổn thức.

"Hừ! Năm năm qua không ai có thể gieo trồng hạt giống mà ông nói! Không chừng đã bị ngấm nước hư rồi!"

Bà chủ mua một cây kem que, mở túi ra, thoải mái cắn một miếng, sau đó xoay người đi về phía cửa hàng của mình: "Ông có thể tìm một công việc đứng đắn để làm, làm việc trong công trường cũng tốt mà?"

Khóe miệng của Tề Vân Hải mấp máy, hồi lâu vẫn không nói thành lời!

Ai nói ông ta không làm việc trong công trường xây dựng chứ? Chỉ là tuổi ông càng ngày càng lớn, không ai thèm thuê ông nữa!

Nếu không ông cũng luyến tiếc không nỡ bán những hạt giống này!

Lâm Phong trâm mặc một lát, sau đó vươn tay, cầm lấy hạt giống tay Tề Vân Hải, nhẹ xoa xoa, quả nhiên ẩm ướt, thậm chí mơ hồ có thể nhìn thấy chút màu xanh nhạt. Đặt hạt giống lên chóp mũi, sẽ có một mùi thơm đặc trưng của cây con, xen lẫn với mùi thơm này là một mùi thơm cực kỳ nồng của gỗ Hoàng Hoa Lê Hải Nam.

Đó là hương thơm độc đáo của gỗ Hoàng Hoa Lê Hải Nam.

Mùi thơm này rất dễ chịu, vừa xông vào mũi liền sảng khoái tinh thần, hai mắt Lâm Phong hơi sáng lên!

Hạt giống này tuyệt đối là cực phẩm!

"Chú có bao nhiêu hạt giống loại này?" Lâm Phong mỉm cười hỏi.

Tề Vân Hải hơi nghi hoặc, ngơ ngác nhìn Lâm Phong: "Người anh em, ý cậu là?"

Lâm Phong cong môi nở nụ cười.

"Tôi mua hết tất cả hạt giống của chú, chú thấy thế nào?"

Tề Vân Hải không thể tin vào tai mình! Ông cứ tưởng là mình sẽ thất bại!

Trên thực tế, rất nhiêu người nghe nói những hạt giống này không thể nảy mầm, cũng cắn răng mua mười mấy hai mươi tệ, không bỏ cuộc mà trồng thử.

Thế nhưng hôm nay chàng trai trẻ này lại nói muốn mua hết?

Trái tim Tê Vân Hải nhất thời phấn khởi.

Ông thật sự sợ Lâm Phong hăng hái mua về, nhưng trồng không nảy mầm được, đến lúc đó tìm ông gây phiền phức, vậy chẳng phải là lợi bất cập hại hay sao?

Nếu mua vài tệ hay mười mấy tệ, tưởng mình bị lừa cũng không sao, nhưng mua hết hai túi nylon đầy ắp kia thì số tiền không phải nhỏ!

Tâm tư của Tề Vân Hải trở nên linh hoạt, ông hơi khó xử nhìn Lâm Phong: "Hay là cậu mua mười hạt hay hai mươi hạt về trông thử? Nếu trông lên được thì mua hết cũng không muộn!"

Lâm Phong mỉm cười. Nếu là người bình thường thì nhất định phải mua một ít về thử, nếu lỗ vốn thì đành chịu, nhưng mình có không gian, có nước linh tuyền, ngay cả cá Koi trắng sắp chết còn được mình cứu sống, nên anh không lo lắng tình huống không nảy mầm.

Hơn nữa, cho dù mình trồng trước một ít rồi quay trở lại mua thêm, trông ông ta cũng không thành thật lắm, đến lúc đó Tề Vân Hải đòi tăng giá thì sao, anh biết tìm ai than khóc đây.

"Không cần, tôi mua hết toàn bộ, nếu chú sợ sau này gặp phiền phức, tôi có thể viết cho chú một tờ giấy bảo đảm, chú thấy thế nào?" Lâm Phong nói.

Tề Vân Hải nghe vậy, hai mắt sáng lên, vội vàng đi đến cửa hàng nhỏ đối diện mượn giấy bút, đưa cho Lâm Phong và nói: "Đây là do cậu nói nha, cậu viết nội dung, tôi ký tên, nếu như đến lúc đó trồng không được cây nào, cậu không thể trách tôi nhat"

Lâm Phong nhận giấy bút, viết ra nội dung, đại khái là tự nguyện mua hết hạt giống của Tề Vân Hải, đến lúc đó tất cả hậu quả tự anh gánh chịu, không quay lại tìm ông ta gây phiên phức.

Cả hai cùng ký tên cam kết.

Tề Vân Hải liếc nhìn hai túi nylon lớn sau lưng mình, có chút không nỡ nói: "Đây là toàn bộ tài sản của tôi, nếu đếm từng hạt thì hơi phiền, hay là cậu nhìn rồi ước lượng?”

Lâm Phong cũng không muốn lừa ông ta, lập tức nói: "Tôi trả chú 20. 000 tệ, được không?”

Tề Vân Hải nghe thế hai mắt sáng lên!

"Được, được, được! Cám ơn cậu! Cháu trai tôi có tiền đi học rồi! Tôi thật sự cảm ơn cậu nhiều lắm!"

Tề Vân Hải kích động đến xoa xoa tay, thấy Lâm Phong trả tiền cho mình, sau đó muốn chuyển hạt giống lên chiếc Wuling Hongguang, ông lập tức nói: "Nào, nào, chuyện này để tôi làm chol"

Ông làm công việc lao động chân tay quen rồi, ông cắn răng cúi người xuống, dùng sức khiên hai bao hạt giống nặng trịch lên trên xe.

"Chàng trai trẻ, cậu đừng cho là tôi chiếm lợi của cậu! Cái này tặng cho cậu!"

Tề Vân Hải nói xong, quay người lục lọi túi vải mang theo, sau đó lấy một chiếc bào gỗ từ bên trong túi ra.

Trên chiếc bào gỗ này chỉ còn lại một miếng sắt, phía trên vẫn còn bám đầy rỉ sét.

Nếu như không phải Tê Vân Hải dùng ba tầng vải đỏ bọc lại, Lâm Phong còn tưởng rằng có người không muốn miếng sắt này!

"Đây là cái gì?" Lâm Phong tò mò hỏi.

Tề Vân Hải cười ha ha, hạt giống đã được bán hết, học phí của cháu trai cũng có, nên hiện tại tâm trạng của ông rất vui.

"Đây là bào gỗ của ông bà tôi."

Ông chạm vào chiếc bào gỗ rồi nói với Lâm Phong: "Chiếc bào gỗ này có lịch sử hơn hai trăm năm đấy, nó đã cùng ông bà tôi ra vào vương phủ, chế tạo ra biết bao nhiêu đồ nội thất tuyệt vời từ gỗ Hoàng Hoa Lê Hải Nam, may mà nó bị rỉ sét, không phải là thứ đáng giá gì, nếu không đã bị ông nội tôi bán mất rồi!"

"Đây! Chiếc bào gỗ này tặng cho cậu, hạt giống của nhà tôi đã bán hết rồi, từ nay về sau Tề gia sẽ hoàn toàn biến mất, những tuyệt kỹ kia cũng xem như hoàn toàn thất truyền!"

Tê Vân Hải đưa chiếc bào gỗ cho Tần Phong, cả người thở phào nhẹ nhõm!

Từ giờ trở đi, Tê Vân Hải, sẽ triệt để chặt đứt gốc rễ của gia tộc thợ thủ công Tề gial

Lâm Phong sờ sờ lưỡi dao của chiếc bào gỗ trong tay, trong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ dị.

Loại đồ cũ này nghe nói có linh khí gì đó, đặc biệt là loại đồ vật có bề dày lịch sử như thế này.

Nhưng Lâm Phong biết rằng đây chỉ là câu chuyện mà thôi, vì vậy anh xem nó như vật trân quý, giữ lại làm kỷ niệm là được.

Sau khi mua chai nước đông lạnh, anh chào tạm biệt Tề Vân Hải, Lâm Phong ngồi vào Wuling Hongguang, chuẩn bị vê nhà tìm hiểu các thủ tục liên quan để trồng trọt ở nông trại này.

Anh lái xe thẳng về nhà, Lâm Phong vội vàng làm tô mì, sau khi ăn xong, anh tiến vào không gian kiểm tra tình trạng của nho.

Hiệu quả bảo quản của không gian thực sự tốt, những chùm nho mẫu đơn nặng tríu treo trên cành, không khác gì lúc vừa chín.

Lâm Phong hái một chùm xuống và ngâm chúng trong linh tuyền của không gian, đợi khi Thiến Thiến và bà Hoàng trở về thì mang ra ăn.

Sau đó, anh lấy ra những dụng cụ như chậu hoa và xẻng nhỏ mà anh vừa mua qua cửa hàng hạt giống.

Hai túi lớn hạt giống Hoàng Hoa Lê Hải Nam đựng trong túi nylon hiện được chất đống bên cạnh nước linh tuyền.
Bình Luận (0)
Comment