Nông Nữ Khuynh Thành (Dịch)

Chương 120 - Chương 120 - Giúp Nàng Đi Xa Hơn!

Chương 120 - Giúp nàng đi xa hơn!
Chương 120 - Giúp nàng đi xa hơn!

Chương 120: Giúp nàng đi xa hơn!

Lắp đặt xong ống xe chuyển lên cao xong, sau khi Thượng Quan Huyền Dật tận mắt chứng kiến ống xe này có thể vận chuyển nước lên đỉnh núi, liền rời đi.

Hắn rời đi, tất nhiên là gia đình Hiểu Nhi muốn đi theo.

“Đem thiết kế của hai cái ống xe này vẽ cho ta một phần, và một bản chi tiết về thiết kế ống xe, sử dụng, cách lựa chọn nơi lắp đặt, những vấn đề cần chú ý, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ viết kỹ càng tỉ mỉ cho ta!” Thượng Quan Huyền Dật vừa đi vừa nói:

“Tiểu Phúc Tử, ngươi dạy bọn họ cách viết loại thiệp này!”

Nghe xong lời này, trong lòng Hiểu Nhi giật giật.

“Nha đầu, chuẩn bị gian nhà ở cho ta.” Sau đó Thượng Quan Huyền Dật lại không chút khách khí mà mở miệng phân phó.

Hiểu Nhi sắp xếp cho Thượng Quan Huyền Dật ở một gian tốt nhất trong phòng khách tiền viện, trong phòng có phòng tắm nhà vệ sinh và đầy đủ mọi thiết bị rửa mặt, nàng sai vợ Tiền Trung Tiền thị chuẩn bị tốt nước ấm.

Sau đó nàng liền về phòng đóng cửa cho kỹ, vào không gian, vẽ lại một phần bàn thiết kế ống xe, cũng một bản chi tiết về thiết kế ống xe, sử dụng, cách lựa chọn nơi lắp đặt, những vấn đề cần chú ý đều nhất nhất viết ra, sau đó ra khỏi không gian, giao cho Tiểu Phúc Tử đang dạy Thẩm Thừa Diệu viết thiệp như thế nào.

Sau đó nàng đến phòng bếp tự mình làm một ít thức ăn, nghĩ đến Thượng Quan Huyền Dật ngày đêm lên đường, liền làm mấy đồ ăn thanh đạm ngon miệng khai vị, sai Tiểu Phúc Tử đưa vào.

Thượng Quan Huyền Dật vào phòng, liền đi tới bàn, bắt đầu múa bút thành văn, chờ hắn viết xong, rửa mặt xong, khi hắn thay xong một bộ quần áo sạch sẽ ra ngoài, Tiểu Phúc Tử vừa lúc đem đồ ăn đưa vào.

“Chủ tử, đồ ăn đã chuẩn bị tốt, đây là Hiểu Nhi cô nương đích thân làm.” Tiểu Phúc Tử bày xong đồ ăn, lắm miệng mà nói thêm một câu, sau đó lấy ngân châm ra thử độc, Thượng Quan Huyền Dật cũng mặc kệ hắn thử hay không thử, trực tiếp cầm chiếc đũa ăn.

Món ăn rất dân dã, canh tôm bóc vỏ bí đao, cá hấp, rau trộn, cà chua xào trứng, măng khô xào nấm đầu khỉ, năm món, lượng thức ăn đều không quá nhiều, nhưng cũng đủ một người ăn no.

Những món ăn này, ngon hơn cả hắn tưởng tượng! Rất nhanh hắn đã ăn hết toàn bộ số thức ăn trên bàn! Những món ăn này tuy rất bình thường, nhưng lại ngon hơn cả đồ ăn mà ngự trù trong cung làm!

Ăn cơm xong, Thượng Quan Huyền Dật cảm thấy tất cả mệt mỏi do đi đường nhiều ngày liền đều biến mất.

“Thiệp đã viết xong chưa?” Thượng Quan Huyền Dật cầm chén trà uống một ngụm trà sau đó mới mở miệng hỏi.

“Đã viết xong, mời chủ tử xem qua!” Hai tay Tiểu Phúc Tử cung kính mà dâng lên bản thiết kế ống xe và thiệp mà Thẩm Thừa Diệu viết.

Thượng Quan Huyền Dật tiếp nhận, nghiêm túc nhìn một lần, sau đó lại đưa thư tín mà lúc nãy hắn tự mình viết xong đưa cho Tiểu Phúc Tử: “Tin gấp tám trăm dặm, đưa về trong cung!”

Nghe xong lời này, trong lòng Tiểu Phúc Tử run run, vội đồng ý, đi xuống sắp xếp người.

Thượng Quan Huyền Dật đi đến phía trước cửa sổ, nhìn về phương hướng nào đó, nha đầu, ngươi thật sự cho ta quá nhiều ngoài ý muốn, quá nhiều kinh hỉ, mà nàng như vậy, xứng đáng có được một phần vinh quang, giúp nàng đi xa hơn!

Hai cỗ xe chở nước của nhà Hiểu Nhi, oanh động toàn bộ thôn, hầu như mỗi người đều chạy tới xem xét vài lần, suýt chút nữa đạp đổ cả tường rào vây xung quanh đất hoang!

Lúc trước ai cũng nói Thẩm Thừa Diệu là ngốc, mua nhiều đất hoang như vậy, chỉ gánh nước tưới cây cũng có thể làm hắn ngốc, hiện tại bọn họ cảm thấy bản thân mới là kẻ ngốc, người ta dám mua nhiều đất hoang như vậy, trong lòng chắc chắn đã sớm có tính toán, Thẩm Thừa Diệu lần này nhất định kiếm lớn, có nước tưới vậy thì những phiến đất hoang biến thành ruộng tốt, sắp rồi!

Không mấy ngày, toàn bộ đất hoang trong huyện có thể lợi dụng địa thế lắp đặt ống xe đều bị tranh mua hết, người đi cửa hàng đồ dùng đặt làm ống xe càng nhiều không kể xiết.

Không lâu sau đó toàn bộ quốc gia, toàn bộ quốc gia nổi lên phong trào khai hoang lớn chưa từng có.

Chính vì một cỗ ống xe đơn giản như vậy, vài năm sau, toàn bộ Mẫn Trạch quốc không ngừng nhiều thêm vạn mẫu ruộng tốt!

Thẩm lão gia tử gần đây cũng kích động, ai thấy hắn cũng đều khen không dứt miệng, mặt mũi hắn cũng tăng gấp bội! Đồng thời hắn lại hối hận không thôi, sớm biết như vậy hắn phải mua thêm chút đất hoang, lão tam đúng là che giấu thật kỹ.

Thẩm Trang thị gọi Thẩm Thừa Diệu tới nhà cũ.

“Lão tam, Thượng Quan công tử tới nhà ngươi?” Thẩm Trang thị vừa thấy Thẩm Thừa Diệu đi vào, nhanh chóng đi thẳng vào chủ đề.

“Đúng vậy, đang ở tạm tiền viện nhà ta.” Thẩm Thừa Diệu cũng không giấu giếm, cũng không giấu giếm được, người trong thôn đều đã biết.

“Lão tam, lần này ngươi nhất định phải giúp muội muội ngươi, ngươi cũng chỉ có một đứa muội muội như vậy, ngươi không thể không giúp!”

Nghe xong lời này, hắn còn không rõ nguyên nhân lần này Thẩm Trang thị gọi hắn tới thượng phòng, hắn liền sống uổng phí bao nhiêu năm.

Hắn nhớ tới Cảnh Hạo nói mỗi lần thượng phòng gọi cả gia đình mình về nhà cũ một chuyến đều sẽ nói thêm một câu, “Toàn là chuyện không tốt!”

Hiện tại trong lòng Thẩm Thừa Diệu cũng có cảm giác như vậy.

“Mẫu thân, nếu chuyện liên quan đến Thượng Quan công tử, ta đây thật sự không giúp được, Thượng Quan công tử không cho phép người ngoài quấy rầy.”

“Muội muội ngươi, sao lại gọi là người ngoài, hắn ở nhà ngươi, ngươi nói chuyện với hắn mấy câu cũng không được sao? Ngươi mau đi tìm Thượng Quan công tử nói chuyện của muội muội ngươi đi.”

“Nương, Thượng Quan công tử, nhất định là từ gia tộc giàu có mà ra, người như vậy, sao có thể nhìn trúng cô nương nhà chúng ta như vậy.”

“Ngọc Châu là một cô nương tốt như vậy, hắn vì sao lại chướng mắt? Nhất định là hắn còn không biết được sự tốt đẹp của Ngọc Châu, ta mặc kệ, ngươi để Ngọc Châu đến nhà ngươi ở đi!”

“Cái gì, đến nhà ta ở? Nương, như vậy thật sự không được.” Muội muội nhà mình là người như thế nào hắn quá hiểu biết, Thẩm Ngọc Châu qua đó ở, mỗi ngày mặt dày đi quấn lấy Thượng Quan công tử, đắc tội với Thượng Quan công tử thì làm sao bây giờ.

“Lão tam, việc này, ngươi thật nên giúp cháu gái ngươi và Ngọc Châu, ngươi để hai người các nàng vào nhà ngươi ở, bất kể về sau hai người các nàng ai thành chuyện tốt với Thượng Quan công tử, quan hệ của Thượng Quan công tử và nhà ngươi không phải càng gần sao? Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, với lại nhà ngươi cũng không có cô nương có độ tuổi phù hợp, ngươi tại sao luôn không muốn giúp đỡ huynh đệ? Khai hoang là một chuyện, Thượng Quan công tử cũng vậy!” Trong lòng Lam thị cực kỳ bất mãn với gia đình Thẩm Thừa Diệu.

Biết làm ống xe cũng không nói cho người trong nhà, sớm biết vậy bọn họ cũng mua đất hoang nhiều một chút, hiện tại muốn mua cũng không mua được!

“Nương, đại tẩu, việc này thật sự không được! Thượng Quan công tử thích yên tĩnh, không thích có người quấy rầy.” Nếu bởi vì việc này chọc phải quan gia tức giận, càng không thể được!

“Các nàng sẽ không đi quấy rầy hắn, chỉ muốn nhìn hắn một chút từ xa!” Đi vào ở, đến lúc đó dùng mưu kế, đem gạo nấu thành cơm, liền không tồn tại vấn đề xứng hay không xứng, Lam thị nghĩ thầm.

Thẩm Thừa Diệu lắc đầu, “Nương, đại tẩu, ngạch cửa của nhà Thượng Quan công tử quá cao, không phải người bình thường như chúng ta có thể trèo cao, Ngọc Châu và Bảo Nhi tuổi tác cũng không nhỏ, vẫn là nhanh chân tìm gia đình nhà nông giàu có nào đó đính hôn thì tốt hơn!”

Thẩm Thừa Diệu là cảm thấy nên như vậy, với tính cách hai người các nàng hắn cũng thấy không thích hợp gả vào nhà cao cửa rộng. Cho nên mới mở miệng khuyên bảo, đáng tiếc không ai cảm kích!

“Ngươi không giúp thì thôi, đừng ở chỗ này nói những lời làm bẩn thanh danh con gái của ta! Gia đình nhà nông làm sao có thể xứng với Bảo Nhi nhà ta. Ngươi làm thúc thúc nghĩ như thế nào vậy, còn muốn để cháu gái của mình gả cho người nông dân chân đất!”

Thẩm Thừa Diệu lắc đầu, “Ta thật sự không giúp được chuyện này.” Nói xong liền trở về.

Bình Luận (0)
Comment