Chương 64: Lại đính hôn
Minh Trị Kiệt mang gã sai vặt đi, vừa ra khỏi cửa Thẩm gia liền tìm nhà xí.
Thẩm Bảo Nhi và Lam thị giả vờ đau lòng trở về phòng, những người khác cũng ngượng ngùng tiếp tục ở đây xem náo nhiệt, đều trở về thượng phòng.
Hiểu Nhi không ngờ Thẩm Bảo Nhi thông minh như thế mà lại ngu xuẩn đến mức ra tay ngay, thông minh chính là mới vừa đính hôn không lâu đã bị từ hôn, không bị ảnh hưởng như đính hôn đã lâu, khi đính hôn bởi vì thân thể Minh Trị Kiệt cũng không tổ chức lớn, cho nên rất nhiều người không biết, một số người trong thôn biết, nhưng dù sao không bày tiệc đính hôn ở trong thôn cho nên dễ dàng bỏ qua. Ngu xuẩn chính là, nàng đặt mình ở vị trí quá cao, không tự lượng sức, thời đại này hôn nhân đa phần là nghe lờicha mẹ, mặc dù từ nhỏ nàng được nuôi dưỡng như một tiểu thư khuê các, nhưng thế giới này có rất nhiều cô nương khuê tú, thiên kim có tài mạo có gia thế chắc chắn Thượng Quan Huyền Dật gặp qua không ít, nếu muốn lựa chọn, cha mẹ hắn và hắn vì sao lại chọn tiểu thư khuê các ở thâm sơn cùng cốc.
Người đứng ở vị trí khác nhau có thể thấy phong cảnh khác nhau, thời đại này, hôn sự môn đăng hộ đối càng được trưởng bối thích, bởi vì gia thế tương đương, mọi người nhìn thấy phong cảnh giống nhau, như vậy sẽ giảm đi rất nhiều phiền toái, cao gả thấp cưới cũng phải trong cùng vòng mà nói.
Thẩm Ni Nhuế nhịn không được rơi lệ, nàng là thiếu nữ đang đến tuổi, với phu quân tương lai, việc hôn nhân tương lai tràn ngập ảo tưởng tốt đẹp, nào ngờ lại lấy phương thức mất mặt như vậy để định hôn.
“Nha đầu đáng thương của ta!” Thôn trưởng phu nhân Bạch thị mắt đỏ hoe ôm con gái, bảo bối nàng nâng niu trong lòng bàn tay, mới vừa định nghiêm túc tìm cho nàng một mối hôn nhân tốt đẹp, đã bị ép phải gả cho một người yếu đuối mong manh. Với nàng mà nói, làm trượng phu quan trọng nhất là thân thể tốt, không có thân thể tốt thì làm sao có có tinh lực chiếu cố gia đình, bảo vệ thê nhi! Nàng nghe con trai có nhắc tới, hắn tuy luôn nghỉ ốm, nhưng học vấn vẫn rất tốt. Nhưng thân thể không tốt, học vấn lại tốt nàng cũng chướng mắt, không may con gái gả qua đó phải thủ tiết sớm thì làm sao bây giờ!
“Nhuế Nhi, Trị Kiệt huynh cũng là người tốt, tính tình đức hạnh đều tốt, học vấn cũng rất tốt, gia thế cũng tốt, muội cũng rất xứng đôi với hắn.” Thẩm Tử Hiên sờ đầu Thẩm Ni Nhuế an ủi nói.
“Hắn có tốt cũng không phải là người trong lòng ta!” Gả cho một người không thích mình, có gì mà hạnh phúc! Cha mẹ nàng ân ái, nàng cũng muốn tìm tướng công yêu nàng, sống cuộc sống ân ái giống cha mẹ.
Nghe xong Thẩm Tử Hiên không nói gì, người sáng suốt liếc mắt một cái liền nhìn ra Minh Trị Kiệt một lòng với Thẩm Bảo Nhi.
“Tử Hiên ca, ta vừa thấy sắc mặt Minh công tử hơi trắng bệch, ngươi tốt nhất đi ngăn cản hắn, dẫn hắn đi chỗ La đại phu xem trước.”
Nghe xong, Thẩm Tử Hiên cũng không yên tâm, thân thể người bạn cùng trường này quả thực yếu ớt, “Cha, nương, con đi xem Trị Kiệt huynh!”
Thôn trưởng gật đầu.
Bạch thị trong lòng càng không muốn có cuộc hôn nhân này, không thì phải lo lắng cả đời!
“Cha đứa nhỏ, chúng ta không thể kết thân! Thân thể hắn yếu đuối như vậy, đây là để cho con gái gả qua đi thủ tiết sao?”
“Ngươi nói cái gì vậy, thân thể yếu đuối có thể điều trị, lại nói bây giờ, còn có người trong sạch naog dám cưới Nhuế Nhi. Gả xa, không ở dưới mí mắt mình, ngươi yên tâm sao?”
Nghe xong Bạch thị không nói nữa, nàng không nỡ, nhưng lại không cam lòng.
Lúc này bụng Thẩm Ni Nhuế lại đau, nàng lại ôm bụng chạy vào nhà xí.
“Nhuế Nhi là ăn nhầm đồ sao?” Bạch thị thấy vậy cũng không lăn lộn chuyện này nữa, lo lắng thân thể con gái.
“Chờ Ni Nhuế tỷ tỷ ra, dẫn nàng đi La đại phu nhìn xem chẳng phải sẽ biết.” Chỉ cần hai người đều khám ra là bị hạ thuốc xổ, vậy thì tình cảm của Minh Trị Kiệt đối với Thẩm Bảo Nhi chắc chắn sẽ suy giảm, đối với hôn nhân hai người về sau chắc chắn sẽ có chỗ lợi.
Sau khi Minh Trị Kiệt đi ra cũng nghĩ đến chuyện này có gì đó không ổn, hắn cũng chưa ăn đồ ăn trên bàn, chỉ uống chén canh gà, bởi vì canh gà này là Thẩm Bảo Nhi bưng cho hắn mới uống hết, nhưng vừa mới uống canh xong không lâu, bụng hắn liền đau! Đúng lúc đi nhà xí lại gặp Lam thị. Nếu không phải lời nói của Lam thị, hắn cũng không trực tiếp đẩy cửa.
Lam thị tại sao cố ý ám chỉ cho hắn nhà xí không có ai, hắn là con rể tương lai của nàng, hại hắn như vậy có chỗ tốt gì? Chắc là Lam thị không cố ý hại hắn, Minh Trị Kiệt lắc đầu, cuối cùng thì là ai?
“Trị Kiệt huynh, ta dẫn ngươi đi đại phu trong thôn nhìn xem đi, sắc mặt ngươi hơi kém.” Thẩm Tử Hiên đi ra ngoài tìm một hồi thấy Minh Trị Kiệt còn chưa đi, trong lòng thở ra nhẹ nhõm.
Trong lòng Minh Trị Kiệt có nghi vấn, liền đồng ý.
———
Mấy người từ trong nhà La đại phu ra, Minh Trị Kiệt đen mặt, hắn không rõ vì sao Thẩm Bảo Nhi lại làm như vậy, nàng không muốn gả cho mình, lúc hắn phái bà mối qua cầu hôn trực tiếp cự tuyệt là được, vì sao đồng ý rồi bây giờ lại muốn thiết kế mình và một người phụ nữ khác, nàng không biết danh tiết với phụ nữ là rất quan trọng sao? Tổn thương một người vô tội, trong lòng nàng làm sao lại thấy thoải mái. Uổng công ngày xưa hắn thấy nàng yêu quý động vật như vậy, còn tưởng nàng là một cô nương rất lương thiện.
“Ta nhớ ra rồi, lúc ăn cơm, Thẩm Bối Nhi và ta đã đổi chén canh gà!”
“Nàng tại sao lại muốn đổi canh gà với ngươi?” Bạch thị cảm thấy kỳ quái.
“Chén canh gà của ta có miếng đùi gà, nàng nói nàng thích ăn đùi gà.”
Bạch thị: …… Thẩm Bối Nhi đúng là giống y hệt Lý thị, đáng giận chính là tính tình ham món lợi nhỏ gián tiếp hại con gái nàng!
Minh Trị Kiệt nghe xong trong lòng càng thất vọng, đây là cô nương mà hắn coi trọng, vì từ hôn, liền hại cả muội muội của mình, hại không được lại liên luỵ người khác! Mắt hắn đúng là bị mù rồi!
“Thẩm bá phụ, Thẩm bá mẫu, ngày mai ta liền sai người tới nghị thân, nhất định sẽ không ủy khuất Thẩm cô nương, vãn bối cáo từ trước.” Nói xong lại hành lễ với Thẩm Ni Nhuế, “Thẩm cô nương, xin lỗi, vừa rồi mạo phạm.”
Hôm sau Minh Trị Kiệt quyết đoán hủy hôn với Thẩm Bảo Nhi, lại phái bà mối đến nhà thôn trưởng nghị thân, mấy ngày sau là ngày hoàng đạo, nhà Huyện thừa đã đưa tới sính lễ rất dày nặng đến nhà thôn trưởng, làm vô số người trong thôn ghen tị, ngày thành thân của Thẩm Ni Nhuế cũng quyết định, là sau kỳ thi mùa xuân năm sau không lâu.
Thẩm Bảo Nhi biết Minh Trị Kiệt đưa sính lễ cho Thẩm Ni Nhuế còn nhiều hơn của nàng, trong lòng tức giận, đồng thời lại càng cảm thấy từ hôn là quyết định chính xác.
Lưu thị từ khi biết chuyện của Thẩm Ni Nhuế có liên quan đến đại phòng, trong lòng càng thêm đề phòng với người nhà đại phòng, càng cảm thấy Vận Nhi mất tích nhất định là bọn họ cố ý. Thẩm Thừa Diệu không nói gì, nhưng gần đây hắn thường chạy vào trong huyện để nghe ngóng có cửa hàng nào tốt đang rao bán trong huyện, thứ hai là đến nha môn hỏi thăm chuyện của Vận Nhi.
Trong khoảng thời gian này, những bình rượu mà Hiểu Nhi đặt cũng được đưa tới đây, đúng lúc rượu nho cần tiến hành lọc và lên men lần thứ hai, lên men lần thứ hai cần khoảng hai đến ba tuần, lên men xong rượu sẽ trở nên trong, dưới đáy sẽ lắng cặn, lại đem rượu lọc đến một cái bình khác sau đó đậy kín, lọc cặn đọng dưới đáy bỏ đi, rượu nho coi như hoàn thành.
Rượu kim anh tử cũng lên men xong, nhưng ủ rượu kim anh tử phiền toái hơn nhiều, trong thời gian phải cho thêm nước đường, nước chanh và men, sau khi lên men kết thúc lại phải tách lấy nước cốt, điều phối thành phần, lại phải tiến hành đông lạnh, dán, lọc, cuối cùng còn phải dùng cồn lên bề mặt chất lỏng trước khi bước vào giai đoạn bảo quản, thời gian ít nhất cần một năm trở lên, như vậy rượu mới thơm nồng, chua ngọt vừa phải, hương quả và rượu hương phối hợp với nhau.