Chương 67: Toàn bộ đều bán hết
Hôm nay là phiên chợ ở huyện thành, sáng sớm trên đường phố có rất nhiều người lui tới.
Cửa hàng đồ chơi khai trương, cũng không theo phương pháp truyền thống, đốt pháo để hấp dẫn người, mà ở trước cửa cửa hàng dựng một cái sân khấu.
Trên sân khấu có một cái đĩa quay rất lớn, đĩa quay có một cái hồng tâm, phân thành nhiều ô, mỗi ô đều có chữ, có tên món đồ chơi như: Thỏ trắng cỡ lớn, rùa đen cỡ vừa, sâu lông cỡ nhỏ, v.v., đương nhiên cũng có thân thể khỏe mạnh, hay ăn chóng lớn, quay lại lượt nữa, v.v…
Một trận gióng trống khua chiêng hấp dẫn người đi ngang qua, Phúc bá đảm nhận vị trí chủ trì đứng ở trên sân khấu.
“Các vị hương thân, đi ngang qua đừng bỏ lỡ, bổn tiệm ‘Vòng Bằng Hữu’ hôm nay khai trương, quyết định khai trương đại hạ giá, tất cả đồ chơi bên trong giảm giá mười phần trăm ưu đãi, khu vực công viên trò chơi giảm nửa giá, tất cả tích điểm tiêu phí gấp đôi, hơn nữa cứ mua bất cứ món đồ gì ở cửa hàng ta đều có thể bắn phi tiêu một lần, cứ may mắn phi tiêu trúng đồ chơi được viết trên đĩa quay đều miễn phí tặng cho mọi người, số lượng hữu hạn, trúng trước được trước!”
“Chưởng quầy, tích điểm gì cái là? Tích điểm có ích lợi gì?”
“Chưởng quầy, thật sự bắn trúng cái gì là có thể tặng cái đó sao?”
“Nếu hôm nay ngươi mua mười lượng bạc món đồ chơi ở ‘Vòng Bằng Hữu’, vậy ngươi được mười điểm tích lũy, ngày mai lại mua năm lượng, vậy ngươi liền có mười lăm điểm tích lũy. Một lượng bạc tích một điểm, mỗi lần mua sắm cộng lại có bao nhiêu lượng thì có bấy nhiêu điểm tích lũy.”
“Điểm tích lũy có thể đổi lễ vật, một trăm điểm tích lũy có thể đổi một đôi tay áo hoạt hình, một cái túi tiền, v.v., một nghìn điểm tích lũy có thể đổi một con hươu cao cổ cỡ nhỏ, v.v... Cửa hàng có sổ tay tích điểm, có hứng thú có thể đi vào hỏi tiểu nhị chúng ta lấy xem.”
“Đúng vậy, cứ mua bất cứ món đồ gì ở cửa hàng ta đều có thể có cơ hội bắn phi tiêu một lần, bắn trúng cái gì liền tặng cái đó, nhưng trúng thân thể khỏe mạnh, hay ăn chóng lớn, …… Là những từ an ủi, không tặng đồ.”
“Nương, con muốn bắn phi tiêu!”
“Chúng ta mau đi vào mua đồ rẻ nhất, sau đó ra bắn phi tiêu!”
Tất nhiên rất nhiều người đi vào đều trợn tròn mắt, hỏi giá cả cái này một chút, mười lượng, hỏi giá cả cái kia một chút hai mươi lượng, thậm chí bốn năm chục lượng, rẻ nhất cũng phải một lượng. Rất nhiều người chùn bước, nhưng người có tiền trong thành rất nhiều, đồ chơi trong cửa hàng đã được bày biện lập tức bị cướp sạch, bọn tiểu nhị vội vàng đến kho hàng chuyển hàng ra.
Mà ngoài cửa chỗ bắn phi tiêu cũng thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng hoan hô và tiếng kêu thất vọng.
“Vị công tử này bắn trúng một con thỏ lưu manh cỡ lớn, công tử mời lên đài lãnh thưởng.”
“Vị này phu nhân bắn trúng thân thể khỏe mạnh, chúc phu nhân thân thể khỏe mạnh, không nhận được món đồ chơi cũng không sao, lần tới lại đến.”
“Vị tiểu cô nương này bắn trúng con hổ……”
……
Chưa đến buổi trưa, tất cả hàng dự trữ của cửa hàng đều bán hết.
Chỉ còn tiếng cười trong công viên trò chơi.
Tiểu nhị cửa hàng bị người ta lôi kéo hỏi khi nào có hàng, vì sao mới vừa khai trương lại hết hàng.
Địch Triệu Duy đi tới đi lui ở phòng thu chi: “Phúc bá, hàng hóa của cửa hàng khi nào có thể bổ sung sớm nhất?”
Hắn không ngờ buôn bán lại tốt như vậy, mỗi loại đồ chơi đều chuẩn bị một hai trăm cái dự trữ, nhưng đều bán hết, cửa hàng mới vừa khai trương nửa ngày liền đóng cửa, quả thực là chuyện xưa nay chưa từng có!
“Chỉ sợ phải mất bảy tám ngày!” Tú nương bên kia đang làm thỏ lưu manh, nhưng mà chỉ có thỏ lưu manh cũng không thể mở cửa.
“Bảy tám ngày quá dài!”
“Nếu không đem hàng hóa ở đế đô vận chuyển lại đây trước ……” Cách ‘Vòng Bằng Hữu’ ở đế đô khai trương còn hơn mười ngày.
“Không được, phải chuẩn bị hàng ở đế đô càng nhiều mới được.” Đế đô là nơi tập trung của người phú quý, một cửa hàng ở đế đô có thể so sánh với vài cửa hàng ở những huyện nhỏ này.
“Đúng vậy, thiếu chút nữa đã quên, Phúc bá, nhanh để bồ câu đưa thư đến đế đô nói cho bọn họ tình huống khai trương ở đây.” Nếu cửa hàng ở đế đô khai trương liền bán hết sạch hàng, cần đóng cửa mấy ngày, vậy thì về sau hắn và Thượng Quan Huyền Dật nhất định bị người khác cười đến xanh mặt!
Hiện tại hắn mới biết kinh doanh quá tốt cũng là phiền não!
“Địch đại ca, ngươi phụ trách sản xuất không tốt nha.”
“Là kinh doanh quá tốt!”
“Ồ ~ kinh doanh quá tốt cũng sai sao!”
Địch Triệu Duy ai oán mà nhìn Hiểu Nhi, “Nha đầu ngươi không phúc hậu, cười Địch đại ca như vậy, cũng không thèm nghĩ cách!”
“Trong thành người có tiền mua những thứ này cũng chỉ có một ít, hôm nay đều đã mua gần hết, nhưng sau đó sẽ có thêm những người ở huyện khác nghe ngóng được mà đến, trước vận chuyển một chút hàng hóa ở đế đô lại đây khẩn cấp, sau đó bên này chúng ta nhanh chóng thuê thêm người tăng ca, bên đế đô đội ngũ sản xuất cũng cần mở rộng và tăng ca. Ta trở về trong thôn cũng nhờ mấy người thành thạo việc may vá hỗ trợ làm tốt linh kiện, ba ngày sau có thể cho ra năm trăm cái.” Nàng ở trong không gian gia công linh kiện cả đêm chắc có thể làm ra rất nhiều.
“Cho người trong thôn làm, có thể làm lộ thiết kế đồ chơi ra ngoài hay không?”
“Đồ chơi đã bán ra, muốn trộm người khác chắc chắn có thể trộm được, bây giờ chúng ta phải nhanh hơn so với những người kia lại làm ra một loạt mới, đừng bởi vì thiếu hàng lâu mà làm mất đi khách hàng tiềm năng, sau đó sản phẩm mới cũng cần chuẩn bị đưa ra thị trường, còn phải tăng gia sản xuất! Đừng lặp lại tình huống ngày hôm nay.”
Phúc bá nghe xong lập tức đi sắp xếp.
Cửa hàng khai trương, Địch Triệu Duy mở tiệc ở Phẩm Vị Hiên, vốn dĩ muốn giới thiệu một ít quan lớn quyền quý cho Hiểu Nhi quen biết, nhưng Hiểu Nhi có việc chạy về nhà liền từ bỏ, dù sao về sau có rất nhiều cơ hội.
Hiểu Nhi đi cửa hàng nội thất trước, cả gian hàng đang trang trí, Lưu Mẫn Hồng cũng và mấy tiểu nhị đang không ngừng đẩy nhanh tốc độ làm đồ nội thất.
Hiểu Nhi và mấy người công nhân nói chuyện về các vấn đề còn tồn tại khi trang trí trước, sau đó lại đi hậu viện chào hỏi Lưu Mẫn Hồng, gọi hai huynh đệ Cảnh Duệ về nhà, nàng còn phải chạy đến chỗ Diêu chưởng quầy đặt làm một ít chậu hoa, một bộ gia cụ tốt nên xứng với một ít đồ trang trí tốt càng hấp dẫn mắt người xem và ham muốn mua sắm.
“Cữu cữu vẫn đang bận à?” Hiểu Nhi thấy Lưu Mẫn Hồng và mấy người làm rất chăm chú, ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi.
“Hiểu Nhi đã trở lại, tạm thời vẫn tốt, nhưng ta muốn thuê thêm một người, hắn gọi là Thạch Đại Lâm, lúc trước cũng làm tại cửa hàng này với ta, tay nghề rất hảo, chỉ là về sau mắc bệnh lạ, vừa đến tối liền không nhìn thấy đồ, ban ngày thì không có việc gì, mẫu thân sư phụ lo lắng mắc bệnh truyền nhiễm, hắn cũng lo lắng sẽ lây bệnh cho người khác liền thôi việc về nhà, bệnh vẫn không tốt lên, nhưng người bên cạnh hắn cũng không bị lây bệnh, người này cần mẫn, thành thật, đáng giá để thuê!”
Hiểu Nhi nghe xong liền gật đầu, “Cữu cữu làm chủ là được, đã làm việc cùng nhau, vậy chắc chắn hiểu biết nhân phẩm của hắn, cửa hàng chúng ta phải thuê người phẩm hạnh tốt, còn bệnh của hắn ……”
“Chắc chắn là không lây bệnh, yên tâm đi, ta thường xuyên đi thăm hắn, hắn cũng không sao, cha mẹ hắn ở cùng với hắn một nhà cũng không có việc gì.” Lưu Mẫn Hồng ngắt lời Hiểu Nhi nói bảo đảm.
Hiểu Nhi bật cười, “Cữu cữu đừng nóng vội, cháu biết sẽ không lây bệnh, cháu cũng đã đoán được hắn mắc bệnh gì, gọi hắn tới làm đi, có lẽ cháu có thể giúp hắn chữa khỏi bệnh này cũng nên.”