Chương 74: Không yên tĩnh
“Lư thị, việc này ngươi cho nhiều người làm như vậy, vì sao không thể cho ta? Dù sao thì ta cũng là nhị tẩu ngươi! Ngươi có phải là người không, khuỷu tay luôn trỏ ra bên ngoài!” Lý thị chỉ vào Lư thị mà mắng.
“Nhị tẩu, gần đây ngươi vẫn luôn ở nhà mẹ đẻ trên trấn, ta cũng không biết hôm nay ngươi sẽ trở về.”
“Vậy bây giờ ngươi đã biết, bây giờ ngươi cho ta một chút đi!”
“Đây không phải là ta muốn cho là cho, những việc đó bây giờ đã đủ người, bây giờ ngươi lại đây đòi ta cũng không có đồ cho ngươi!” Lư thị khó xử mà mở miệng.
“Ta không biết, ta phải làm, ngươi đưa cho ta phần của ngươi là được!” Lý thị nói chuyện ngang ngược vô lý.
Lư thị bị lời nói của Lý thị làm tức giận mà bật cười, “Nhị tẩu, lần trước con trai ngươi làm vị Thượng Quan công tử kia bị bỏng, ngươi xác định ngươi còn muốn làm? Bây giờ Chí Nhi còn chưa được thả ra đâu!”
“Lư thị ngươi nói cái gì vậy, ngươi uy hiếp ta à?” Lý thị tức giận hai tay chống nạnh! Phản rồi, lúc trước chưa phân gia Lư thị đâu có dám nói với mình như vậy!
Không ngờ lúc trước chưa phân gia, người ta vì hòa khí, mới nhịn nàng!
“Tứ tẩu, việc này là Thượng Quan công tử cho ngươi làm à? Thượng Quan công tử bây giờ đang ở đâu?” Thẩm Ngọc Châu nghe xong, hai mắt sáng lên.
Lư thị choáng váng, này hai người này đúng là dây dưa không dứt! Nàng còn phải nắm bắt thời gian làm việc kiếm tiền! Làm ít đi mười lăm phút sẽ ít đi một văn tiền!
“Không phải, ta cũng chưa được gặp Thượng Quan công tử, đây là người ở cửa hàng của hắn phân việc.”
“Vậy cửa hàng của hắn ở đâu?” Nàng muốn đến cửa hàng kia nằm vùng có lẽ sẽ gặp được Thượng Quan công tử.
“Ta không biết, đây là người ta đưa vào trong thôn!”
“Ngươi tại sao không hỏi một chút, cái gì cũng không biết!” Thẩm Ngọc Châu không nhịn được dậm chân!
Lư thị trong lòng thấy phiền, nàng không muốn gả cho Thượng Quan công tử, hỏi nhiều như vậy làm gì!
“Tứ thẩm, cháu cũng muốn nhận chút việc làm, có thể không?” Thẩm Bảo Nhi ôn nhu noi, nàng muốn làm tốt việc này, sau đó làm cho Thượng Quan công tử chú ý.
“Đây……” Lư thị có chút khó xử, tay nghề may vá của Thẩm Bảo Nhi rất tốt, nhưng tất cả đồ đều đã phân phát đi, còn lại chỉ đủ cho nàng làm.
“Cháu cũng nhàn không có việc gì muốn tìm chút việc để làm, cháu tới giúp tứ thẩm là được, không cần tính tiền công cũng được!” Thẩm Bảo Nhi thấy Lư thị do dự lập tức sửa miệng.
“Vậy thì không được, sao có thể chiếm tiện nghi của cháu gái.” Lư thị lắc đầu.
Thẩm Bảo Nhi cho rằng ai cũng thích chiếm tiện nghi, làm gì có ai nghe thấy miễn phí hỗ trợ lại cự tuyệt, nàng cho rằng Lư thị đang nói khách sáo.
“Không có việc gì, dù sao cháu cũng nhàn rỗi!”
“Không cần, cháu gái có thời gian vẫn là nên thêu thêm chút của hồi môn đi!”
“Cũng chưa có người hỏi muốn, lấy đâu ra thêu của hồi môn……” Thẩm Bảo Nhi cúi đầu, giả bộ thấp giọng nói.
“Lư thị, ngươi cái đồ độc ác, phụ nhân ác độc khuỷu tay trỏ ra ngoài, có việc tốt như vậy cũng không cho người trong nhà, đúng là đồ bạch nhãn lang!” Thẩm Trang thị vội vàng đi đến.
“Nương, con nhận chút để làm mà Lư thị cũng không cho đâu!”
“Nương, đây là việc Thượng Quan công tử giao, chờ có người tới thu hồi mấy cái này, chúng ta có thể hỏi tin tức của Thượng Quan công tử. Đến lúc đó nương có thể phái người đi nghị hôn!”
“Cái đồ khốn nạn, một văn mười cái. Việc tốt như vậy, ngươi không để cho người trong nhà làm, tất cả đều phân cho người ngoài, ngươi họ gì, ngươi gả cho nhà ai, hay những người đó đều là thân thiết với ngươi, ngươi mới để cho người ta kiếm tiền? Tẩu tử và muội tử ngươi cũng không quan tâm, Thẩm gia ta tại sao lại cưới một đứa bạch nhãn lang như vậy!” Mấy lão bà tử trong thôn đang thảo luận, nàng cũng không biết xảy ra chuyện gì! Còn có người hỏi, “Vợ lão tứ nhà ngươi chia công việc như thế nào mà ngươi lại giống như không biết chuyện gì vậy?”.
“Nương nói cái gì vậy, quan hệ cái gì, đều là chút việc phụ nhân, hơn nữa con cũng là theo yêu cầu của người khác để tìm người.”
“Yêu cầu của người khác là cái gì, ngươi nói!”
“Tay nghề may vá tốt, tính cách tốt!” Lư thị không nghĩ nhiều, nói thẳng.
“Lời này là có ý gì, ngươi nói ai tay nghề may vá không tốt, ai nhân phẩm không tốt? Ta à? Trời ơi, sao không giáng sấm sét xuống giết chết đứa con dâu đại nghịch bất đạo này đi! Ông nghe xem nàng nói cái gì……”
“Con không nói nương, con nghĩ nương lớn tuổi, lo lắng nương làm việc này mệt! Mới không để nương làm.”
“Lư thị, nhân phẩm của ta chỗ nào không tốt? Ngươi nói rõ ràng cho ta!” Lý thị nghe xong càng nổi giận, đây là nói phân cho người tay nghề may vá tốt, nhân phẩm tốt? Vậy các nàng không được phân, nghĩa là tay nghề may vá không được, nhân phẩm cũng không được!
“Không có, ta cũng không phải nói nhị tẩu.” Lư thị choáng váng, các ngươi tìm tới cửa là biểu hiện của nhân phẩm tốt sao? Thật là không biết xấu hổ!
“Nếu như vậy, tại sao ngươi không để lại việc cho người trong nhà? Chẳng lẽ trong lòng ngươi người ngoài mới là người tốt?”
Lư thị không biết trả lời như thế nào.
“Bà nội, tuy việc này nhìn qua rất dễ kiếm, nhưng nếu làm không tốt, làm sai, đánh mất, làm bẩn hoặc thiếu đều phải một cái bồi thường mười cái. Hơn nữa việc này phải hoàn thành đúng hạn, không hoàn thành đúng hạn cũng phải bồi thường một lượng bạc!” Hiểu Nhi xuất hiện đúng lúc trả lời vấn đề của Thẩm Trang thị.
Lư thị thấy Hiểu Nhi trở về liền thở ra nhẹ nhõm, cuối cùng không phải một mình nàng đối mặt với nhiều người như vậy, quả thực còn mệt mỏi hơn so với làm việc nặng một ngày!
“Chúng ta cẩn thận một chút là được.” Thẩm Trang thị cảm thấy đây không phải vấn đề.
“Vậy cũng được, muốn làm việc này, trước hết cần giao một lượng bạc, đến lúc đó tránh cho mọi người chối cãi!”
“Vì sao những người khác không cần giao một lượng bạc?” Lý thị bất mãn, cho rằng Hiểu Nhi lừa nàng.
“Các nàng ký công văn, không đúng hạn giao hàng thì chặt đứt một ngón tay. Cháu nghĩ, một ngón tay dù sao cũng đáng giá hơn một lượng bạc, mới nói muốn giao một lượng bạc!”
“Ngươi lừa ai đó, lại không phải vay nặng lãi, chặt ngón tay cái gì! Thế giới này còn có vương pháp hay không!” Lý thị cười nhạo một tiếng.
“Vương pháp với người phú quý nào đó mà nói, lần trước Thẩm Cảnh Chí chỉ làm Thượng Quan công tử bị phỏng, người ta còn có thể lấy mạng hắn, chặt một tay không phải là chuyện nhỏ sao? Người ta đặt ra quy định như thế này cháu cũng không có cách, không tin thì thẩm tự đi hỏi đi!”
Nghe xong, Lý thị không dám nói nữa.
“Cái đồ phá hoại này, ngươi đừng gây hoạ cho ta! Còn có nhớ rõ tìm hiểu Thượng Quan công tử nhà ở đâu cho cháu gái ngươi chưa” Hại bà mối nàng tìm để nghị thân cũng chưa đến! Thẩm Trang thị trừng mắt Lư thị một cái rồi về thượng phòng.
Đợi mọi người đều đi hết, Lư thị thở ra nhẹ nhõm, “Vẫn là Hiểu Nhi có cách!”
Hiểu Nhi cười cười, “Đây nào có phải biện pháp gì, đúng là gây chuyện cho tứ thẩm!”
“Có thể làm việc này là được, phiền toái cái gì, chỉ là có một số người nhìn không rõ, tứ thẩm biết là được!”
“Vậy tứ thẩm nhanh chóng làm đi, thời gian là tiền bạc.”
“Đúng, đúng, thời gian là tiền bạc, nói rất đúng!” Lư thị vội ngồi lại trên giường đất bắt đầu làm việc. Trời ơi, đám người vừa nãy làm lãng phí của nàng rất nhiều tiền bạc!
“Đây là táo cháu mới mua từ trấn trên về, để lại một túi cho tứ thúc tứ thẩm và Kiệt Nhi nếm thử.” Hiểu Nhi lấy từ sọt ra một túi táo đặt lên bàn ở giường đất.
“Không cần, không cần, thứ này quá quý giá, các cháu để tự mình ăn.”
“Nhà cháu cũng mua, tứ thẩm yên tâm mà ăn, coi như là tạ lễ tứ thẩm đã giúp cháu.” Nói xong liền đi.
Lư thị nghe xong trong lòng cao hứng, đây là người với người khác nhau, chẳng trách nhân duyên người nhà tam ca ở trong thôn tốt như vậy!