Chương 77: Đoạn tuyệt quan hệ
Hơn một tháng sau, nhà mới của gia đình Hiểu Nhi cuối cùng cũng xây xong, bây giờ đang xây tường. Hiểu Nhi định làm hàng rào xung quanh đất hoang và núi hoang, người trong thôn biết việc này đều cảm thấy nhà Hiểu Nhi điên rồi, rào một mảnh đất lớn như vậy thì tiền đủ cho bọn họ xây vài căn nhà.
Hiểu Nhi không quan tâm người khác nói cái gì, nhờ Thẩm Thừa Tổ hỗ trợ thuê hai mươi nam đinh có danh tiếng tốt hỗ trợ sửa, hai mươi lăm văn một ngày, không bao cơm, thôn dân khác nghe thấy đều tranh nhau tới báo danh, Thẩm Thừa Tổ chọn một số người cần mẫn thành thật, tổng cộng thuê bốn mươi tám người.
Nàng định đào thêm mấy cái hồ nước trên đất hoang, đến lúc đó nuôi cá tôm cua và trai, để tiện về sau lấy cá và ngọc trai trong không gian ra bán. Còn hai đỉnh núi hoang, một cái trong đó dùng để trồng thảo dược, một cái khác dùng để trồng trái cây, mục đích cũng là để tiện lấy dược liệu và trái cây trong không gian ra.
Nàng còn thỉnh Lương đốc công xây nhà đơn giản một trước một sau ở chân hai đỉnh núi, hai phòng một sảnh một bếp một vệ sinh, bố cục là nhà ở hiện đại, đều là nhà ngói, chỉ có một tầng, về sau dùng để cho người thu hoạch trên núi ở.
Lúc chạng vạng ba huynh muội Hiểu Nhi về đến nhà, lập tức bị gọi vào thượng phòng.
“Các ngươi ba đứa tại sao lại thuê người xây tường viện xung quanh tất cả đất hoang?” Thẩm lão gia tử vừa thấy ba người đi vào, ngồi cũng không cho bọn họ ngồi, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Như vậy sẽ càng an toàn, không cần lo lắng người khác lén vào nhà chúng ta trộm đồ!”
“Hỗn trướng! Nhà ngươi có thứ gì để người ta trộm! Những chỗ đất hoang đó có thể trồng ra cái gì hay không cũng không biết! Các ngươi có biết hay không, tường viện kia xây cũng phải dùng bạc, đủ xây một căn nhà, mặt mũi ta hôm nay đều bị người ta cười chê rồi!” Thẩm lão gia tử tức giận đến mức râu vểnh lên.
“CÒn không phải sao, trên đời này ruộng tốt nhà địa chủ còn chưa có xây tường bao đâu, ruộng tốt nhà người ta chẳng lẽ trồng không ra đồ tốt hơn so với đất hoang nhà ngươi? Ngươi coi mắt ăn trộm bị mù à!” Lý thị ở bên cạnh thêm mắm dặm muối.
“Đồ phá của, nương ngươi dạy ngươi như thế nào vậy, nhận lúc cha ngươi không ở nhà, ngươi muốn làm bại liệt Thẩm gia chúng ta sao? Ta nói cho ngươi biết, đến lúc đó không còn tiền, đừng có đòi ta, chúng ta đã phân gia, chuyện nhà các ngươi dù thế nào cũng là của nhà các ngươi.” Hôm nay Thẩm Trang thị nghe nói Lương đốc công vẫn chưa nhận được tiền công.
“Tuy lần này ta đi phía nam kiếm lời chút bạc về, nhưng ta cũng định mua đất xây nhà, cho Cảnh Hoa cưới người vợ tốt, còn đưa Cảnh Nghiệp, Cảnh Chí đi học, như vậy, tiền không đủ dùng, các ngươi cũng đừng có hỏi mượn ta, tránh cho đến lúc đó ta khó xử.” Thẩm Thừa Tông nói, đúng là kiêu ngạo!
“Tam đệ và tam đệ muội không ở nhà, để lại cửa nhà cho mấy đứa nhỏ làm chủ, ở đâu ra chuyện trẻ con có thể làm chủ, tam đệ cũng quá lỗ mãng! Quá nuông chiều con cái. Nếu ta là nương làm chủ gia đình chắc chắn sẽ không như vậy! Cần kiệm quản gia là quan trọng nhất.” Lam thị lắc đầu.
Thẩm Trang thị nghe xong thẳng eo, “Bây giờ đã phân gia, các ngươi cũng biết ta quan trọng, làm chủ gia đình không phải ai cũng có thể làm!”
Ba huynh muội đi vào, chỉ nói một câu, đã bị mấy người tấn công.
“Bà nội, nhị bá yên tâm, nhà chúng ta dù hỏi mượn ai cũng không hỏi mượn các ngươi.” Cảnh Duệ nổi giận nói!
Còn đúng là muốn vay tiền!
“Vậy thì tốt, đến lúc đó đừng đổi ý, các ngươi có cầu xin ta như thế nào ta cũng không cho vay!” Thẩm Thừa Tông nói liên tục.
“Ta nuôi các ngươi lớn như vậy, không có đạo lý già rồi còn phải cho các ngươi tiền!” Thế nào cũng phải là các ngươi nuôi ta, đưa tiền cho ta dùng!
“Tiền công xây nhà đã trẻ hết chưa?” Thẩm lão gia tử hỏi Cảnh Duệ.
“Chưa ạ, chờ cha về nhà lại trả.”
“Tiền nguyên liệu xây nhà đã thanh toán chưa?”
“Có một số cái đã trả hết rồi. Còn cửa sổ thủy tinh, hệ thống sưởi chưa trả.” Nghe thấy cửa sổ thủy tinh, người trong phòng đều hít một hơi, thủy tinh, vậy phải hết bao nhiêu tiền!
“Tiền gạch xây tường viện đã thanh toán chưa?” Thẩm lão gia tử cũng cảm thấy không ổn.
Cảnh Duệ lắc đầu, “Mới trả tiền đặt cọc.”
“Hỗn trướng, nhiều tiền như vậy chưa trả, còn dám xây tường viện, ngày mai lập tức cho tứ thúc ngươi khuyên những người đó trở về, không xây tường viện!”
“Nhưng không xây, chúng ta mất càng nhiều tiền!”
“Các ngươi dùng thủy tinh làm cửa sổ? Làm bao nhiêu tấm?” Trong lòng Lam thị dâng lên nỗi bất an.
“Toàn bộ cửa sổ đều làm bằng thủy tinh, đã đặt rồi, hai ngày tới sẽ đưa lại đây!” Hiểu Nhi sắp bị sức tưởng tượng của những người này làm cho cười chết, nàng cảm thấy nàng nhịn đến nội thương!
Nàng chưa từng thấy có người giải quyết mọi chuyện mà chỉ dựa vào suy đoán!
“Các ngươi biết giá cả thủy tinh à? Một cái cửa sổ thủy tinh bao nhiêu bạc?”
Ba người đều lắc đầu, cửa hàng thủy tinh còn chưa khai trương, giá cả cụ thể còn chưa quyết định, bọn họ làm sao mà biết, nhưng phí tổn rất thấp!
“Cha, nương, con từng thấy ở trong nhà huyện thừa một cái ly thủy tinh, cái ly kia huyện thừa phu nhân tốn hai mươi lượng mua ở trân phẩm các!”
Thẩm Trang thị nghe xong mặt mũi trắng bệch, một cái ly mà hai mươi lượng, nhà mới của lão tam, cửa sổ rất lớn, lại còn nhiều cửa sổ. Vậy phải bao nhiêu thủy tinh mới làm ra được, hết bao nhiêu tiền, một trăm lượng, không, một trăm lượng một cái cửa sổ cũng không đủ! Mấy trăm lượng một cái cửa sổ, vậy không phải là thủy tinh vạn lượng. Trời ơi! Ở đâu ra mà nhiều bạc như vậy.
Chỉ với những cái đồ chơi đó, nàng không tin có thể kiếm vạn lượng bạc, chỉ có thể vay nặng lãi, nghĩ đến kết cục của rất nhiều người vay nặng lãi, nàng sợ tới mức xanh mặt!
Người ở đây đều nghĩ đến nó, trong lòng cảm thấy khủng hoảng. Đây là toàn bộ Thẩm gia đều bồi thường vào đó cũng không có nhiều bạc như vậy cho người ta!
Không đúng, bọn họ đã sớm phân gia, vì sao lại kéo bọn họ xuống nước cùng! Nhưng xây nhà cũng không phải bọn họ ở!
“Lão gia tử, cha mẹ và huynh đã đệ phân gia có cần trả nợ cho con trai hay huynh đệ hay không.”
“Nương, phân gia vẫn là cha mẹ huynh đệ mà! Chắc chắn không thoát được quan hệ!” Lam thị vô tình nói.
Không thoát được quan hệ? Đoạn tuyệt quan hệ chẳng phải là được sao! Lý thị nghe xong đầu óc chuyển động, vỗ tay một cái, lớn tiếng nói: “Nhà ta muốn đoạn tuyệt quan hệ với nhà lão tam, nhà ta trên có già, dưới có trẻ, không thể bồi tính mạng vào đó!”
Thẩm Trang thị nghe xong, mắt sáng lên, đúng, đoạn tuyệt quan hệ. “Đúng vậy, nhà ta cũng đoạn tuyệt quan hệ với nhà các ngươi, về sau chuyện nhà các ngươi không liên quan đến nhà chúng ta!”
Lam thị không nói gì, hai lão đi theo đại phòng, Thẩm Trang thị nói nhà chúng ta là bao gồm cả nàng, không cần thiết lên tiếng làm người xấu.
Thẩm Thừa Tổ nghe xong rất lo lắng: “Nương, ngươi làm gì vậy, nhị ca sao có thể đoạn tuyệt quan hệ với tam ca? Cha cũng không quan tâm à!”
“Lão tam, ngươi không đoạn tuyệt, không ai nói ngươi, ngươi đồng ý giúp lão tam trả nợ vay nặng lãi, ta không muốn, đến lúc đó đừng liên lụy ta, ngươi không thể hại chúng ta biết không, ta còn muốn sống thêm mấy năm!”
Thẩm lão gia tử nhăn mày: “Đoạn tuyệt quan hệ cũng quá……”
“Lão gia tử, lúc này ngươi đừng xảy ra sai lầm, đây chính là chuyện táng gia bại sản! Một người làm không tốt chúng ta đều có khả năng trở thành nô tì!”
“Trước kia thấy tam đệ kiên định chịu khó nhất, không ngờ vừa phân gia lại không biết nặng nhẹ như vậy, không biết lựa khả năng mà làm! Cả nhà chúng ta thêm vào cũng không đủ một cái cửa sổ thủy tinh thì giúp như thế nào? Đây cũng không phải chuyện một hai lượng bạc. Nhiều bạc như vậy trả tới khi nào, chẳng lẽ đời đời con cháu đều phải trả nợ cho căn nhà kia sao?” Lam thị thở dài một tiếng.
Thẩm lão gia tử nghe xong, trầm mặc, đoạn tuyệt quan hệ, hắn cảm thấy không nỡ, nhưng nếu không đoạn tuyệt, liên luỵ Văn Nhi đi học, không được làm quan, vậy mất nhiều hơn được.
Cảnh Duệ vừa định mở miệng nói chuyện, Hiểu Nhi nhẹ nhàng kéo ống tay áo hắn, dùng ánh mắt bảo hắn đừng lên tiếng, nàng muốn nhìn xem sức tưởng tượng của bọn họ có bao nhiêu phong phú, muốn nhìn xem chuyện này kết thúc sẽ thế nào!
“Bảo Nhi, ngươi đi gọi ca ngươi viết hai phần công văn ra đây, nhanh lên!” Thẩm Trang thị lo lắng Thẩm lão gia tử đổi ý, quyết định dao sắc chặt đay rối.
Hai phần công văn đoạn tuyệt quan hệ viết xong, Thẩm Trang thị và Thẩm Thừa Tông gấp không chờ nổi mà ấn dấu tay, sau đó đưa cho Cảnh Duệ, “Cha ngươi không có ở đây thì ngươi tới ấn đi!”
Cảnh Duệ cảm thấy như vậy có hơi quá đáng, “Ông nội, có thể không ấn sao?”
Chuyện này tại sao lại đến mức nhà bọn họ bị đuổi ra khỏi nhà?
“Không được, mau ấn!” Thẩm Trang thị nghe xong, vội cự tuyệt, thậm chí đến trước mặt Cảnh Duệ, ấn dấu tay hắn lên.
Cuối cùng trong lòng Hiểu Nhi cũng không biết là tư vị gì, cảm thấy nực cười vì những người ngu xuẩn này, lại cảm thấy đau xót cho Thẩm Thừa Diệu!