Chương 1205: Tỷ Tỷ Xinh Đẹp, Tỷ Đừng Tin Bà Ta
Chương 1205: Tỷ Tỷ Xinh Đẹp, Tỷ Đừng Tin Bà TaChương 1205: Tỷ Tỷ Xinh Đẹp, Tỷ Đừng Tin Bà Ta
Vợ Đại Xuân nhận lấy xâu tiền, nhưng sao trong lòng lại cảm thấy không thoải mái nhỉ?
Bị bà ta nói như vậy, bà ấy cảm giác chính mình chỉ nhận tiền chứ không nhận người, dùng đôi mắt danh lợi với người cùng thôn, giống như không có một chút tình người nào vậy.
Bà ấy không khỏi lên tiếng giải thích: "Ta thu nhiều tiền của ngươi hơn là vì trong nồi thịt gà còn có nấm và những thứ khác! Hơn nữa ta thật sự định đưa cho vợ thôn trưởng một trăm văn tiên gà."
"Đúng rồi, đúng rồi, ta biết ngươi sẽ đưa cho vợ thôn trưởng một trăm văn tiên gà, nhưng vợ thôn trưởng sẽ nhận sao? Nếu như không phải, ngươi có thể mỗi lần đều đến nhà bà ấy mua đồ vật sao? Thôi được rồi, cùng ở một thôn, ta cũng không so đo với ngươi! Đúng rồi, Hổ Tử nhà ta vẫn còn nhỏ, chỉ mới bốn năm tuổi, cái gì cũng không biết, nhổ nước miếng vào nồi thịt gà nhà ngươi thật sự là nó không đúng! Nhà các ngươi hiện tại còn muốn đón khách nữa! Bây giờ không có đồ ăn phải không? Tới, tới, đi nhà ta ăn! Coi như là ta nhận lỗi!"
Nói xong, vợ Đại Ngưu lại nói với Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên: "Hai vị quý nhân, thật sự xin lỗi vì đứa nhỏ quá thất lễ! Là do ta không dạy bảo tốt! Về sau nhất định sẽ dạy dỗ cẩn thận! Làm hại hai vị không kịp thời ăn cơm, thật sự rất xin lỗi! Vì bồi tội, ta mời hai vị đến nhà ta ăn! Ta đã nấu xong hết cả rồi! Vừa lúc hôm nay Đại Ngưu nhà ta có đi Túy Hương Lâu ở trấn trên mua một con vịt nướng cùng thịt heo kho tàu trở vê! Đi thôi! Đại Xuân, vợ Đại Xuân, các ngươi cũng đi cùng đi! Đều đi đến nhà ta ăn cơm!"
Vợ Đại Ngưu ra vẻ như rất hào phóng nói!
Hừ, bà ta hào phóng như vậy, đối lập với nhau không phải là mình rộng lượng, mà là nhà Đại Xuân bun xin lại tham lam, ích kỷ lại thích so đo sao?
Quý nhân còn có thể nhìn trúng nhà Đại Xuân mới là lại
Đại Xuân đỏ bừng mặt, nếu như ông ấy còn không hiểu rõ ý của vợ Đại Ngưu thì xem như ông ấy sống quá uổng phí!
Thím Phùng cũng hiểu rõ, bà ấy nhìn thoáng qua Ôn Noãn một cái, trong lòng có chút bất an.
Phùng Tử Đồng tức giận, cô bé không khỏi nói: "Rõ ràng ngươi được lợi từ nhà ta, cha mẹ của ta bán rẻ cho ngươi, sao ngươi lại nói giống như nhà ta được lợi từ nhà ngươi, không so đo với chúng tal Giả vờ hào phóng cái gì chứ, ngày thường ngươi chiếm rừng trúc của nhà người ta, đoạt hồ cá, nhà ai có khách cũng kêu Hổ Tử đi cọ cơm, ngươi đã làm những việc này rất nhiều lần!"
Phùng Tử Đồng quay đầu lại nói với Ôn Noãn: "Tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ đừng tin bà ta!"
Vợ Đại Ngưu nghe Phùng Tử Đồng nói như vậy thì thầm mắng trong lòng, nhưng ngoài mặt lại vội giải thích:
"Ai u, ta đâu có chiếm tiện nghi của nhà ngươi, con gà này là ta nghe vợ thôn trưởng nói bán cho mẹ ngươi 50 văn, ta là người thành thật, có một là một! Ai nha, thôi được rồi, thôi, ta cũng không so đo với đứa nhỏ như ngươil Coi như là đại nương ta được lợi từ nhà các ngươi, đại nương xin lỗi các ngươi, tới, đều đi nhà ta ăn cơm! Đi, cùng nhau, cùng nhau qua đi! Cả cô nương xinh đẹp như tiên này, vị này"
Khi vợ Đại Ngưu nhìn gương mặt lạnh lùng của Nạp Lan Cẩn Niên, bà ta sợ tới mức quên câu nói tiếp theo, dừng lại một chút mới nhanh chóng thu hồi tâm mắt: "Hai vị khách quý, đều đi đến nhà ta ăn cơm đi, xem như là con ta làm hỏng hứng thú của các vị, ta phải bồi tội! Thức ăn ở nhà Đại Xuân đều bị đứa nhỏ làm bẩn thật sự xin lỗi! Các ngươi cho ta một cơ hội bồi tội được không!"
Ôn Noãn lạnh nhạt nói: "Vi đại nương này, không cần, chúng ta ở đây ăn là được. Thím Phùng, thím đưa nồi thịt gà kia cho vị đại thẩm này đi! Một trăm văn tuy rằng các ngươi thiệt thòi, nhưng ta biết các ngươi xem ở tình cảm cùng thôn, coi như nửa đưa nửa bán đi!"
Sắc mặt vợ Đại Ngưu cứng đờ.
"Ta đi ngay!" Trong lòng thím Phùng thả lỏng, lập tức xoay người chạy vào nhà lấy nồi thịt gà kia mang ra.