Chuong 165: Nha Ngoai 2
Chuong 165: Nha Ngoai 2Chuong 165: Nha Ngoai 2
Nhỏ giọng nói: "Lao đại, con đi xem Nhu nhi đã ve nhà chưa, mang mấy thứ này đến nhà em gái con cho bọn nhỏ bồi bổ thân thể."
Đại cữu Ngô Khải Hoa nhận lấy: "Được, con đã biết."
Đại cữu nương Diệp thị kéo một cái bao tải to ra ngoài đưa cho Ngô Khải Hoa: "Cha bọn nhỏ, đây là chăn bông tôi làm cho Noãn nhị, hiện tại nhiệt độ chênh lệch ngày đêm càng lớn, phòng trúc lại lọt gió, rất lạnh! Đứa nhỏ kia thân thể ốm yếu, bảo nàng buổi tối đắp chăn dày một chút, đừng để bị đông lạnh."
Ngày hôm trước Diệp thị từ nhà mẹ đẻ cầm về mười cân bông, dùng tám cân bông làm một giường chăn bông mới, Trương thị còn tưởng rằng nàng đây là làm chăn cho Mỹ nhi về sau làm của hồi môn, không ngờ tới con dâu chính là làm cho cháu ngoại, trong lòng bà cảm động vô cùng.
Con dâu cả là thật sự tốt, không giống con dâu thứ hai.
Ngô Khải Hoa nhận lấy: "Được."
Lúc này Lôi thị mới duỗi eo từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Trương thị thu dọn nhiều đồ như vậy, trong lòng trâm xuống, sắc mặt đen lại!
Lại đưa đồ cho cô em chồng! Nào là chăn bông nào là thịt!
Thịt khô này vẫn là thịt heo rừng chồng bà ta bắt được, ngày hôm qua bà ta hỏi mẹ chồng lấy mấy miếng mang về nhà mẹ đẻ nhưng mẹ chồng lại nói không có!
Người nhà Ôn Noãn vừa đi vào nhà ngoại, Ngô thị cùng Ôn Noãn xuống xe bò đi vào trước, còn Ôn Gia Thuy phải đi buộc bò.
Còn chưa đi vào, hai người liền nghe thấy nghe thấy một giọng nói sắc bén vang lên.
"Mẹ, ngày hôm qua con hỏi mẹ lấy ít thịt khô về nhà mẹ đẻ thăm người thân, mẹ không phải nói không có sao? Vậy số thịt khô này là chuyện như thế nào? Chẳng lẽ cho cô em chồng thì có, cho mẹ của con thì không có? Còn xem mẹ của con là thân thích hay không?”
Ngô thị dừng chân kéo lại Ôn Noãn.
Trong phòng, Trương thị nghe được lời này liền nổi giận, bà chính là lo lắng đứa con dâu thứ hai này biết, lại làm ầm lên nên mới cố ý bảo lão đại đi sớm một chút, nhưng không ngờ hôm nay nàng ta lại dậy sớm như vậy, ngày thường mặt trời lên cao cũng chưa thức dậy.
"Số thịt khô này vốn là ta để lại cho Yến Nương, đương nhiên là hết rôi! Lão nhị săn được một con lợn rừng, cô đưa cho nhà mẹ đẻ một nửa, sao nào, lúc đó tôi có nói gì không? Hôm nay tôi đưa Yến Nương vài miếng thịt khô đều không được sao?"
"Mẹ, mẹ cũng biết đó là lợn rừng, không phải thịt khô, mẹ của con thích ăn thịt khô, con cũng không phải nói không thể cho cô em chồng, nhưng là cũng không cần đưa nhiều như vậy nha! Như vậy đi, con lấy ba miếng đưa cho mẹ của con, hai miếng còn dư lại liền đưa cho cô em chồng đi!" Lôi thị vừa nói xong liền với tay qua muốn lấy.
Ngô Khải Nghiệp lúc này cũng từ trong phòng đi ra, tức giận nói: "Mu già thúi, bà dám lấy một miếng thịt khô của tiểu muội xem, hôm nay tôi liền hưu bài! Thịt khô là tôi bảo mẹ đưa cho tiểu muội! Sao nào, bà có ý kiến?"
Lôi thị nghe xong lời này sợ tới mức tay co rụt lại, không dám cầm, chỉ là không nhịn được khóc lóc: "Sao? Mẹ của tôi không phải mẹ của ông sao, cho bà ấy mấy miếng thịt khô đều không nỡ? Ông làm con rể như vậy đấy ư?"
Đệ đệ của bà ta lại thua bài bạc, nửa con lợn rừng kia phải cầm đi bán trả nợ, hiện tại còn thiếu người vài lượng bạc, bà ta chỉ là muốn lấy mấy miếng thịt khô đi bán, giúp đỡ trả nợ, nhưng mà việc này bà ta không thể để tướng công của mình biết.
Ngô Khải Nghiệp nói qua, nếu như bà ta còn trộm giúp đệ đệ trả nợ cờ bạc, ông sẽ hưu bà tal