Chương 1849: Đua Ngựa
Chương 1849: Đua NgựaChương 1849: Đua Ngựa
Nhưng Thất hoàng tử lại không kiên nhẫn, chọn ngựa thôi cũng đã chọn nửa ngày, mọi người đều đã tới đủ, liền nói: "Dực Thần, chúng ta chạy một vòng trước đi! Các ngươi cứ từ từ mà chọn!"
Thế tử An Thân Vương xua tay với Thất hoàng tử, ý bảo bọn họ tùy ý, không cần phải xen vào bọn họ.
Hắn cầu mong có thể ở chung với Ngô Tịnh Mỹ lâu thêm một chút đâu.
Trường đua ngựa có người phụ trách dạy người không biết cưỡi ngựa, Thất hoàng tử gọi hai người tới dạy Ôn Thiến cùng Ôn Linh, sau đó hắn liền gọi thế tử Ninh Vương, Ôn Hinh, Ôn Nhu, Ninh Hoài Kiệt, Phong Niệm Trần chạy một vòng trước.
Ngô Tịnh Mỹ nghe Thất hoàng tử nói xong, nàng sực tỉnh lại roi cảm thấy khá xấu hổ: "Thế tử, thật sự xin lỗi, chậm trễ việc đua ngựa của huynh! Huynh không cần phải để ý tới ta, để ta tự chọn là được."
Lúc này thế tử An Thân Vương đã hiểu được nắm bắt cơ hội, buông tay nàng ra, cười nói: "Không sao, ta không thích đua ngựa lắm, tiếp tục đi. Ta dạy cô chọn ngựa trước, sau đó ta sẽ dạy cô cưỡi ngựa."
Ngô Tịnh Mỹ: "Không cần, không cần! Để người của trại đua ngựa tới dạy ta là được rồi!"
Thế tử An Thân Vương nói dối không chớp mắt: "Hôm nay trại nuôi ngựa có nhiều người, chỉ còn lại có hai sư phụ dạy cưỡi ngựa, bọn họ đều đã đi dạy hai vị Ôn cô nương."
Ngô Tịnh Mỹ không nghi ngờ gì, dù sao nàng cũng không hiểu biết trường đua ngựa hoàng gia này, chỉ nói: "Ta tự học cũng được, huynh đi đua ngựa đi! Thật sự không cần phải để ý tới ta".
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên cũng đã đi tới.
Ôn Noãn cười nói: "Biểu tỷ, cứ để cho thế tử dạy tỷ đi! Nếu không lỡ như tỷ ngã từ trên ngựa xuống thì phải làm sao bây giờ? Kỹ thuật cưỡi ngựa của thế tử rất tốt."
"Sao ta có thể không biết xấu hổ như vậy được?" Ngô Tịnh Mỹ lắc đầu.
Thế tử An Thân Vương cảm kích nhìn Ôn Noãn, sau đó nói: "Có gì đâu mà phải xấu hổ? Ta còn rất thích làm lão sư. Kỹ thuật cưỡi ngựa của thế tử Ninh Vương năm đó đều là ta dạy! Cứ như vậy đi! Chúng ta tiếp tục chọn ngựa!"
Ôn Noãn cho thế tử An Thân Vương một ánh mắt cố lên, sau đó nói: "Ta liền giao biểu tỷ cho ngươi, đừng làm nàng ngã từ trên ngựa xuống, đừng để bị thương nha!"
Thế tử An Thân Vương gật đầu: "Tuệ An quận chúa yên tâm, cho dù bổn thế tử bị thương cũng sẽ không để Ngô cô nương bị thương."
Ôn Noãn cười nói: "Bên kia đã chuẩn bị xong! Biểu tỷ phải chăm chỉ học đấy, học xong chúng ta lại đua ngual Ta không giỏi đánh xe bò bằng tỷ, để xem tỷ có thể cưỡi ngựa giỏi hơn ta hay không!"
Nói xong, Ôn Noãn liền kéo Nạp Lan Cẩn Niên tránh ra, không làm bóng đèn của bọn họ.
Thế tử An Thân Vương tiếp tục dạy Ngô Tịnh Mỹ chọn ngựa: "Ngoài cơ bắp của con ngựa, tỷ lệ cấu trúc cơ thể, chiều rộng ngực, màu miệng, móng ngựa, cổ và cấu trúc xương của bốn móng ngựa, còn muốn xem mông."
Mười lăm phút sau, cuối cùng Ngô Tịnh Mỹ cũng chọn được một con ngựa màu trắng, sau đó nàng đi thay đổi một bộ đồ cưỡi ngựa, thế tử An Thân Vương mang nàng đi đến khu luyện tập học cưỡi ngựa.
Ôn Linh cùng Ôn Thiến đều đang ở nơi đó.
Ôn Linh có chút hâm mộ nhìn thế tử An Thân Vương đỡ Ngô Tịnh Mỹ lên ngựa, dắt ngựa cho nàng.
Khi nào thì một người đàn ông bảo vệ nàng như vậy mới xuất hiện?
Nàng không khỏi nhìn ve phía khu đua ngựa.
Mấy con ngựa đằng kia đang tranh nhau chạy.
Những con ngựa khí phách hăng hái, quá kích thích! Giờ phút này On Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên đang sánh vai cùng nhau.
Phong Niệm Trần theo sát phía sau hai người sau, cách khoảng 1 mét.
Tiếp theo là Ôn Nhiên, Ôn Nhiên cách Phong Niệm Trần chỉ một đầu ngựa.
Thất hoàng tử cùng Ninh Vương thế tử sắp sụp đổi
Bởi vì bọn họ đuổi không kịp Ôn Nhiên!
Bọn họ cưỡi ngựa, cách Ôn Nhiên 3 métI
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên thì không sao, nhưng thua Ôn Nhiên, cả hai đều cảm thấy mất hết cả mặt mũi!
Vừa rồi hắn còn nói với Ôn Nhiên không cần gấp gáp, nàng còn nhỏ, thua cũng không saol
Ôn Nhiên còn liếc nhìn hắn một cái!