Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1856 - Chương 1863: Người Có Vợ Quả Nhiên Khác Hẳn

Chương 1863: Người Có Vợ Quả Nhiên Khác Hẳn Chương 1863: Người Có Vợ Quả Nhiên Khác HẳnChương 1863: Người Có Vợ Quả Nhiên Khác Hẳn

Ngô thị gật đầu: "Đúng thế, vẫn là mẹ suy nghĩ chu đáo."

Ôn Hinh vội nói: "Được rồi, ở gần như thế, của hồi môn cũng đã có Lâm bà tử, không cần đâu!"

Sau đó nàng nhanh chóng lảng sang chuyện khác: "Thuần nhi, ngày mai đệ phải quay lại làm việc rồi đúng không? Em dâu có đi cùng không?”

Sự chú ý của đám người Ngô thị lập tức bị dời đi, bà nhìn về phía Ôn Thuần và Lương Tử Vận: "Đúng thế, hai vợ chồng các con tính toán thế nào? Các con quay về có thương lượng một chút với thông gia, nghe ý kiến của bọn họ hay không?”

Ôn Thuần liếc mắt nhìn Lương Tử Vận một cái, cười nói: "Nói rồi, nhạc phụ nhạc mẫu bảo bọn con nghe theo ý kiến cha mẹ."

Lương Tử Vận cũng gật đầu: "Chúng con nghe theo cha mẹ."

Ôn Gia Thụy nghe vậy liền nói: "Việc này các con cứ làm theo suy nghĩ của mình là được."

Con cháu có phúc của con cháu, chỉ cần không phải là chuyện sai trái, từ trước đến nay Ôn Gia Thụy chưa bao giờ quản thúc những việc như thế này.

Đã kết hôn sinh con, bản thân thích thế nào thì cứ làm thế đó.

Ngô thị cũng nói theo: "Đúng thế, nếu nghe mẹ, vậy cứ để Tử Vận đi cùng con đi! Hai vợ chông ở bên nhau, sớm sinh cho mẹ một đứa cháu trai."

Cháu ngoại đã có, bà cũng hy vọng con trai mau có tin vui.

Hơn nữa, bản thân Ôn Thuần đi xử lý công vụ, tuy rằng bên người có hạ nhân hầu hạ, nhưng sao hạ nhân có thể tri kỷ tinh tế như nương tử chứ?

Biết lạnh biết nóng thì chỉ có người bên gối.

Mặt Lương Tử Vận không khỏi đỏ lên.

Ôn Thuần cười: "Tối hôm qua bọn con suy nghĩ, quyết định nghe theo mẫu thân, để Tử Vận đi cùng conl Con nghĩ, làm thế thì nàng ấy có thể chăm sóc con. Mấy năm nữa nếu có cơ hội về kinh, sẽ tẫn hiếu trước mặt cha mẹ."

Ngô thị phấn khởi nói: "Như thế mới đúng, làm gì có chuyện vừa mới kết hôn là đã chia xa! Thu dọn hành trang xong chưa?”

Ôn Thuần lắc đầu: "Vẫn chưa. Tối về sắp xếp cũng không muộn."

Hắn chỉ cần mang theo mấy bộ quần áo là được, còn Tử Vận có khả năng sẽ mang theo khá nhiều đồ.

"Vậy mau ăn cơm đi, ăn xong thì quay về thu dọn hành trang?"

"Vâng." Ôn Thuần đồng ý.

Ôn Noãn nói với Ôn Thuần: "Đại ca, chút nữa huynh sắp xếp hành trang xong, nhớ ghé sang phòng muội một chuyến."

"Được!"

Ăn cơm xong, Ôn Noãn quay lại tiểu viện của mình.

Nàng và Tử Yến sửa sang rồi bưng ra một vài thứ, chuẩn bị đưa cho Ôn Thuần cầm lên đường.

Còn chưa sắp xếp xong, Ôn Thuần đã tìm đến cửa.

Ôn Noãn cười nói: "Sao lại nhanh như thế? Đại ca không cần thu xếp hành trang sao?"

Ôn Thuần cười nói: 'Để Tử Vận sắp xếp là được rồi. Huynh chỉ mang theo mấy bộ quần áo." Đàn ông ra cửa, chỉ đóng gói vài thứ.

Vốn dĩ Ôn Thuần đã tiền nhiệm, những thứ hay dùng hằng ngày, bên kia cũng có.

Ôn Noãn nghe vậy thì trêu ghẹo: "Người có vợ quả nhiên khác hẳn!"

Ôn Thuần liếc mắt nhìn Ôn Noãn một cái: "Ngay cả đại ca cũng trêu ghẹo?"

"Đâu dám? Muội chỉ sợ đại ca cưới vợ rồi thì quên mất muội!"

Ôn Thuần trừng mắt với Ôn Noãn: "Nha đầu thúi, huynh nào có! Cứ thích lôi đại ca ra trêu chọc! Cho dù huynh có quên muội, thì Tử Vận cũng sẽ không quên! Nếu huynh dám làm thế, nàng ấy còn không xử được huynh sao. Chính nàng ấy thúc giục huynh sang đây không để muội chờ lâu đấy".

Ôn Noãn cười: "May sao muội có một đại tẩu tốt! Dù đại ca không đáng tin cậy thì cũng không còn sợ nữa!"

Ôn Thuần rất bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể nói sang chuyện khác: "Noãn nhi, muội kêu đại ca đến đây là có chuyện gì?

Ôn Noãn chỉ vào một cái rương: "Trong này có chút thuốc viên dưỡng sinh bảo vệ sức khỏe hằng ngày, huynh cầm theo trên đường để ngừa vạn nhất."

Tiếp theo Ôn Noãn lại lấy ra mấy quyển sách, cười thần bí.
Bình Luận (0)
Comment