Chương 2141: Càng Hung Dữ Càng Tốt
Chương 2141: Càng Hung Dữ Càng TốtChương 2141: Càng Hung Dữ Càng Tốt
Quan trọng nhất là Cẩn Vương sẽ không cho rằng mình già mà không đứng đắn chứ?
Nhưng, ông ấy chỉ là, thật sự, chỉ là bị kinh diễm!
"Việc nên làm!" Ôn Noãn cau mày đáp lại một câu.
Thật sự là người nào đó ôm nàng quá chặt, nàng không thở nổi.
"Còn không mở cửa thành!" Nạp Lan Cẩn Niên trừng mắt nhìn Tống Quế Châu, từ kẽ răng nói ra một câu.
Lúc này đại quân đã sắp đến nơi.
Tống Quế Châu cũng không dám nhìn Ôn Noãn thêm nữa, hơn nữa ông có cảm giác Cẩn Vương đang muốn đá ông ấy xuống thành!
Ông ấy vội lui lại vài bước, cách hai người bọn họ rất xa, sau đó lớn tiếng nói: 'Mở cửa thành, cung nghênh đại quân chiến thắng trở về!"
Đúng lúc này, tiếng trống trận vang lên
Cánh cửa thành dày nặng từ từ mở ral
Binh lính hai bên đường cùng khép chân, ngẩng đầu ưỡn ngực, một tay đưa trường thương lên, cúi chào đại quân chiến thắng trở về.
Bá tánh hai bên đường hô to: "Cung nghênh đại quân chiến thắng trở vê!"
"Cung nghênh đại quân chiến thắng trở vê!"
Nạp Lan Cẩn Niên đặt Ôn Noãn lên một cái ghế, sửa lại áo choàng trên người nàng, hơn nữa còn giúp nàng đội mũ lên, dặn dò: "Ngoan một chút! Đừng chạy loạn!"
Lát nữa hắn muốn báo thù giúp nàng.
Đáp lại hắn chính là một cái liếc mắt của Ôn Noãn!
Nàng không ngoan khi nào, chạy loạn khi nào?
Nạp Lan Cẩn Niên dùng âm thanh chỉ có hai người họ có thể nghe thấy, nói: "Chú ý thai giáo! Đừng dạy hư nữ nhi của ta! Nàng không sợ nữ nhi sinh ra sẽ có một đôi mắt lé sao?"
Tuy rằng tiểu vương phi của hắn trợn trắng mắt như vậy cũng rất đáng yêu!
Nữ nhi lớn lên giống nàng, trợn trắng mắt hẳn là cũng rất đáng yêu, nhưng nữ nhi tương lai sẽ phải gả ra ngoài!
Quá đáng yêu, vê sau không biết sẽ khiến cho nam nhân nào được lợi!
Nghĩ thôi cũng thấy khó chịu!
Nữ nhi vẫn nên hung dữ một chút mới tốt!
Càng hung dữ càng tốt!
Ôn Noãn: "..."
Mắt lé là cái quỷ gì?
Ôn Noãn theo bản năng nói lại một câu: "Nữ nhi của chàng sinh ra mới bị mắt lé!"
Dứt lời, Ôn Noãn: "..."
Lời này có vẻ không đúng, Ôn Noãn vội vàng bổ sung: "Nhi tử của chàng sinh ra mới mắt lé!"
Nạp Lan Cẩn Niên: '..."
Nạp Lan Cẩn Niên lại: "..." "Ừm, nhi tử của ta mới mắt lé! Nói giống như nhi tử của ta không phải nhi tử của muội vậy!" Nạp Lan Cẩn Niên bất đắc dĩ véo cái mũi của nàng, bật cười đứng lên đi đến bên tường thành.
Ôn Noãn không khỏi muốn trợn mắt lần nữa, nhưng nghĩ đến nữ nhi trong bụng, lại lo lắng mình thật sự sinh ra nữ nhi thích trợn mắt, nên cố nén lại!
Làm mặt quỷ với Nạp Lan Cẩn Niên!
Sau đó lại cảm thấy không thể để cho nữ nhi học theo cử chỉ này.
Ôn Noãn không tự chủ đặt tay lên bụng dưới áo choàng, trong lòng thầm nói: "Bảo bối, cái này không thể học được!"
Thất hoàng tử cùng thế tử An Thân Vương mang theo tám vạn đại quân đi đến 300 mét bên ngoài cửa thành, ngừng lại.
Đại quân không cần vào thành, chỉ cần đóng quân ở ngoài thành là được, thương binh sẽ được đưa vào thành chữa trị.
Tào Tử Hào đi về phía trước khoảng mười mét, quỳ một gối xuống, chắp tay lớn tiếng nói: "Quân ta may mắn không làm nhục mệnh, đã thành công đoạt lại huyện Vĩnh Bình cùng huyện Bắc Phong! Tiêu diệt sáu vạn tàn dư quân địch, đuổi người Bắc Minh ra khỏi lãnh thổ Nạp Lan Quốc!"
Thất hoàng tử cùng thế tử An Thân Vương không xuống ngựa.
Tám vạn đại quân cũng quỳ xuống: "May mắn không làm nhục mệnh, chiến thắng trở về! Đoạt lại thành trì, các bá tánh có thể trở vê nhà ngay trong ngày hôm nay!"
Các bá tánh vui sướng hoan hô, sau đó hô lớn: "Nạp Lan Quốc tất thắng!"
Ngay khi bọn lính quỳ xuống, một góc nào đó ở cửa thành có vài bóng người kẻ trước người sau nhanh chóng đi ra ngoài, lập tức ra khỏi cửa thành, sau đó nhanh chóng chạy về phía cánh rừng.
Trong đó có một bóng dáng cực kỳ nhanh!
Lập tức chạy ra xa trăm mét!
Nạp Lan Cẩn Niên còn chưa kịp đưa tay ý bảo đại quân đứng lên, hắn liền thả người nhảy xuống, trực tiếp từ trên tường thành bay ra ngoài!
Lúc này, Hạ Huyền mang theo một đội binh lính, ngăn cản đường đi của vài bóng người.
Sau khi Hồ trưởng lão thành công ra khỏi cửa thành, liền muốn chạy đến khu rừng bên ngoài thành, chỉ cần tiến vào khu rừng, liền có thể thành công chạy trốn!
Thấy Hạ Huyền dẫn người ngăn cản, ông ta hừ lạnh một tiếng, ném khói độc, sau đó đánh một chưởng về phía Hạ Huyền, vung kiếm chém bọn lính đang xông đến!
Sau đó nhanh chóng rời dil
Nhưng bị người của Hạ Huyền ngăn lại nên tốc độ của ông ta đã bị chậm lại!
Bóng dáng của Nạp Lan Cẩn Niên yên lặng bay đến đằng sau ông ta, trực tiếp đánh ra một chưởng!
Bá tánh vẫn chưa lấy lại tinh thần, vẫn hét to "Cung nghênh đại quân chiến thắng trở về, Nạp Lan Quốc tất thắng", những thanh âm này ảnh hưởng đến sự phán đoán của Hồ trưởng lão, ông ta không ngờ tốc độ của Nạp Lan Cẩn Niên lại nhanh như vậy.
Chờ đến khi ông ta cảm nhận được một chưởng của Nạp Lan Cẩn Niên thì đã không kịp tránh né, chỉ có thể né tránh chỗ trọng yếu, Nạp Lan Cẩn Niên đánh vào vai ông ta làm thân hình ông ta lảo đảo, ông ta nhanh chóng xoay người vung kiếm chém về phía Nạp Lan Cẩn Niên!
"Tiểu tử thối tìm chết! Năm đó sư phó của ngươi đánh không lại ta! Ngươi cho rằng ngươi có thể đánh thắng tat" "Vậy ông cứ thử một lần!"
Nạp Lan Cẩn Niên giống như đã sớm đoán được chiêu thức của ông ta, gân như chuyển động cùng một lúc! Bóng dáng của hắn lóe lên, né tránh kiếm kia, sau đó cùng đánh ra một chưởng và tụ tiễn!
Con ngươi của Hồ trưởng lão co rụt lại, không chút do dự lựa chọn né tránh chưởng kia của Nạp Lan Cẩn Niên. Mũi tên đâm vào ngực ông ta, xuyên qua cơ thể ông ta, bay ra ngoài!
"Tiểu tử thối, có giỏi thì đừng chơi xấu."