Chương 2157: Tốt Nhất Là Như Thế
Chương 2157: Tốt Nhất Là Như ThếChương 2157: Tốt Nhất Là Như Thế
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên ngủ bù một giấc, khi tỉnh lại lần nữa thì đã đến giờ ăn cơm trưa.
Sau khi Thất hoàng tử chỉ huy các binh lính đi cất lương thực, cố ý mời hai người đến ăn cơm chung.
Lương thực vừa mới đến, được vận chuyển cùng đống lương thực đó, còn cả một ít thịt khô, một ít rau khô, nghe nói là của các bá tánh tặng.
Cho nên mấy món giữa trưa hôm nay thật ra lại phong phú hơn ngày thường một chút.
Vốn dĩ thịt khô rất hợp để ăn với cơm, Ôn Noãn cũng không nhịn được mà ăn thêm một chén cơm.
Thất hoàng tử phấn khởi nói: 'Lần này vận chuyển lương thực không có nguy hiểm gì, đi cả đoạn đường mà chẳng thấy nửa cái bóng của quân địch đâu, có phải chứng minh được rằng Dương cô nương không phải là gian tế mà địch quốc xếp vào không”.
Nạp Lan Cẩn Niên gắp một miếng thịt khô nạc mỡ đan xen bỏ vào trong chén cơm của Ôn Noãn: "Lương thực được vận chuyển đến nơi một cách an toàn không thể chứng minh được nàng ta không phải là gian tế của địch quốc."
Thất hoàng tử há hốc mồm: "Không phải chúng ta đã cố ý thử nàng trong lân vận chuyển lương thực này hay sao? Sao lại không liên quan gì?”
Hai ngày trước Thất hoàng tử còn vô tình nhìn thấy nàng mai táng một con chim sẻ nhỏ bị đông chết trên nên tuyết, hơn nữa hắn còn cố ý xuất hiện, dọa nàng, chuyện đột nhiên xuất hiện một bóng người khiến nàng đại kinh thất sắc, một cô nương lương thiện, nhát gan như thế thì sao có thể là gian tế chứ?
Thất hoàng tử biểu lộ ra một vẻ mặt nghi ngờ sâu sắc!
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng nhìn hắn một cái: "Hoặc là, tạm thời nàng ta vẫn chưa có cơ hội nên không thể tuôn tin ra ngoài?! Hoặc là một đội lương thực, không đủ để nàng ta bại lộ thân phận? Nếu ngươi rất vất vả mới xếp được một gian tế vào phe kẻ địch, vây ngươi có vì một đội lương thực, mà dễ dàng bại lộ thân phận gian tế không?”
Thất hoàng tử: "..."
Đương nhiên là không!
Tuy rằng lương thực rất quan trọng, nhưng có thứ quan trọng hơn cả lương thực!
Rốt cuộc lương thực có thể thiêu hủy bất cứ lúc nào, chỉ cần biết chỗ cất giữ lương thực là tốt rồi.
Nhưng mà
Không phải chưa từng điều tra qua, Dương cô nương cứu Thái Hậu chỉ là sự trùng hợp, thân thế của Dương cô nương cũng không có vấn đề gì sao?
Chỉ là nữ nhi của một hộ gia đình kinh thương, vì tránh chiến sự, trong tình hình hỗn loạn, không may bị tách khỏi người nhà.
Chẳng lẽ gian tế mà kẻ địch bồi dưỡng có thể dựa vào một trận tuyết lở ngoài ý muốn mà thành công được xếp vào đây?
Vậy thì cũng quá may mắn rồi nhỉ?
Chẳng lẽ bọn họ biết ở đâu có tuyết lở, cố ý bảo người canh giữ ở chỗ đó.
Nhưng mà, lời Nạp Lan Cẩn Niên nói thì Thất hoàng tử vẫn tin.
"Lâu ngày sẽ thấy lòng người, tạm thời cũng chưa thể đưa người quay về, chúng ta cứ âm thầm trông chừng là được. Là hồ ly thì có một ngày cũng sẽ lòi đuôi!" Thất hoàng tử nói.
Ôn Noãn gật đầu: "Không sai. Khoảng thời gian này, nàng ta vẫn luôn quanh quẩn trong quân doanh, hằng ngày ngoại trừ đến chỗ của Thái Hậu thì là ở trong lều của mình, cũng ít tiếp xúc với người khác, chắc hẳn vẫn chưa tìm được cơ hội truyền tin tức ra ngoài."
Nếu nàng là người của địch quốc thật, giữ lại bên người, càng dễ giám thị nhất cử nhất động của nàng.
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Lần sau có cơ hội lại dò xét tiếp. Nhưng mà nàng cũng nên hạn chế tiếp xúc với nàng ta .
"Còn cả mẫu hậu." On Noãn nhắc nhở.
"Bên chỗ mẫu hậu ta cũng sẽ giải quyết."
Ôn Noãn nghe xong liền yên tâm.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn về phía Thất hoàng tử: "Ngươi đã trúng mỹ nhân kết"
Thất hoàng tử rất muốn trợn trắng mắt: "Thập Thất hoàng thúc, hoàng thúc yên tâm đi! Có mỹ nữ nào mà ta chưa từng gặp qua, nàng ta còn chưa đến mức khiến ta rơi vào bẫy mỹ nhân kết Mẫu người mà ta thích không phải là loại đó!"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Tốt nhất là như thết"
Nhưng mà, theo những gì Nạp Lan Cẩn Niên biết vê Thất hoàng tử, thì mẫu người mà hắn thích đúng thật không phải là mẫu người này.
Rốt cuộc mẫu người này ở trong kinh thành cũng có không ít.
Nhiều năm như thế cũng chưa từng thấy ai có thể lọt vào mắt của hắn.