Chương 2158: Chỉ Vừa Mới Bắt Đầu
Chương 2158: Chỉ Vừa Mới Bắt ĐầuChương 2158: Chỉ Vừa Mới Bắt Đầu
Ngày 28 tháng giêng vừa mới qua đi, bốn nước không đợi được tới hừng đông đã gấp không chờ nổi đồng thời tấn công Nạp Lan quốc lần nữa!
Tháng giêng, suốt một tháng, đã đủ cho các quốc gia tụ tập chỉnh đốn đủ binh lính ở mọi nơi.
Bắc Minh quốc không chỉ phát binh tới thành trì mà Nạp Lan quốc mới chiếm lĩnh được mà đồng thời còn tiến công tới huyện An Lăng, huyện Thuận Nghĩa và huyện Lạc Lăng của Nạp Lan quốc!
Thể hiện rõ ràng binh lực và quốc lực hùng hậu của nước lớn nhất đại lục!
Đông Lăng quốc cũng không cam lòng lạc hậu, tấn công tới thành Bình Tân bị chiếm mất lúc trước, cũng đồng thời tấn công huyện Phong Đài giao với huyện Lạc Lăng!
Như thế thì áp lực ở biên cảnh phía đông bắc của Nạp Lan lập tức trở nên cực kỳ lớn!
Ngay cả Tây Hoa Quốc cũng đồng thời phát động công kích với hai thành thị của Nạp Lan quốc!
Mà Nam Cương quốc giành trước phát công hai tòa thành trì, nhưng mà Thất hoàng tử, Lâm Đình Hiên, còn có Nạp Lan Cẩn Niên đã sớm tính toán đồng thời phát binh, đánh hạ ba tòa thành trì của Nam Cương quốc.
Cho nên lúc này, ba tòa thành trì của Nam Cương quốc cùng nhau khai chiến!
Nạp Lan quốc muốn nhanh chóng đánh hạ Nam Cương, 4 nước cũng muốn nhanh chóng chia cắt Nạp Lan quốc.
Lần này 4 nước đã ước định tốt, phải hung hăng cắn một miếng thịt to của Nạp Lan quốc!
Cắt đứt yết hau của Nạp Lan quốc, làm Nạp Lan quốc không còn sức lực để đối kháng với việc 4 nước vây công!
Một trận chiến này, nếu như bị tứ quốc thực hiện được thì Nạp Lan quốc sẽ tràn ngập nguy cơi
Đương nhiên hiện tại Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên vẫn chưa biết mấy tin tức này.
Giờ phút này hai người bọn họ đang ngủ tới mơ mơ màng màng, lại đột nhiên nghe thấy tiếng giác hào.
Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng ngồi dậy.
Ôn Noãn cũng mở hai mắt ra: "Giờ nào rồi?"
"Vừa qua giờ Tý". Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua đồng hồ cát.
Vừa qua khỏi giờ Tý?
Vừa qua khỏi giờ Tý, đại biểu cho tháng giêng vừa mới kết thúc!
"Nam Cương quốc đây là có bao nhiêu gấp không chờ nổi?"
Nạp Lan Cẩn Niên cầm quần áo cho Ôn Noãn mặc, sau đó hắn nhanh chóng xuống giường, vừa mặc quần áo vừa nói: "Nàng đi tới chỗ mẫu hậu đi, để ta đi nhìn xem. Phải ngoan! Biết không?"
Ôn Noãn gật đầu: "Ta đã biết! Chàng yên tâm đi!"
Nạp Lan Cẩn Niên mặc áo giáp xong liền nhanh chóng đi ra ngoài.
Ôn Noãn cũng nhanh chóng mặc quần áo xong, đi tới chỗ Thái Hậu.
Thái Hậu đã tỉnh lại, cũng đã mặc quần áo xong, thấy Ôn Noãn lại đây, bà ấy liền cười kéo tay Ôn Noãn: "Noãn Noãn đừng sợ, đứa nhỏ Thập Thất kia từ lúc 11-12 tuổi đã xuất chinh, nhiều năm như vậy chưa từng đánh thua trận! Lần này nhất định cũng sẽ thắng!"
Ôn Noãn cười nói: "Ta không sợ. Ta và mẫu hậu cùng nhau chờ chàng chiến thắng trở về, chờ đại quân chiến thắng trở về."
Thái Hậu thấy Ôn Noãn bình tĩnh như thế liền yên tâm. Nàng vẫy tay với Ôn Noãn: "Tới, con đang mang thai, cứ tiếp tục ngủ ở chỗ này của ta".
Ôn Noãn biết Thái Hậu lo lắng cho mình, nàng cũng không từ chối ý tốt của Thái Hậu, liền nằm xuống ở bên cạnh ghế quý phi.
Thái Hậu cũng nằm xuống.
Chỉ là cả hai người đều không ngủ được.
Chiến trường cách nơi này có chút xa, nhưng mà cả hai người đều nghe thấy được từng tiếng trống và tiếng chém giết.
Thái Hậu vừa lo lắng cho nhi tử của mình, lại lo lắng Ôn Noãn sẽ thấy lo lắng.
Ôn Noãn cũng không ngủ được, tình huống này tóm lại là rất nguy hiểm.
Hai người nhắm mắt lại, mỗi người đều mang đầy tâm sự giả bộ ngủ.
Tiếng chém giết chưa từng dừng lại, mãi cho đến hừng đông thì tiếng đánh nhau mới dần im lặng.
Thái Hậu lập tức ngồi dậy.
Ôn Noãn cũng ngồi dậy.
Thái Hậu nhìn vê phương hướng nào đó: "Đã kết thúc rồi đúng không?”
Ôn Noãn ngẫm nghĩ: "Chắc là vẫn chưa, tối hôm qua là Nam Cương quốc chủ động tấn công chúng ta, hôm nay chúng ta sẽ đoạt thành!"
Chiến sự giống như dự đoán của Ôn Noãn, vẫn chưa kết thúc.
Tào Tử Hào dẫn mười vạn đại quân đuổi theo truy bắt quân lính thua trận của Nam Cương!
Một bên khác là Viên Mẫn Hiệt mang theo hai vạn binh lính bắt đầu công thành!
Nạp Lan Cẩn Niên mang theo một ngàn tinh binh và Đại Hôi dẫn dắt mấy ngàn lang quân đang chiến đấu hăng hái với một đội quân địch hai vạn người đang muốn âm thầm đột kích đại bản doanh của Nạp Lan quốc từ phía sau lưng.
Chiến đấu càng thêm kịch liệt chỉ vừa mới bắt đầu!
Thái Hậu ra vẻ bình tĩnh chờ tới chính ngọ, cho người dọn thức ăn lên.