Chương 2165: Cho No Đảo
Chương 2165: Cho No ĐảoChương 2165: Cho No Đảo
Ôn Noãn cực kỳ kinh ngạc, xảy ra chuyện gì vậy, sao đột nhiên lại đau đầu đến thế?
Ngày nào nàng cũng bắt mạch cho nàng, cũng không phát hiện đầu nàng có vấn đề gì!
Ôn Noãn đi qua, bắt lấy tay nàng, ngón tay đặt trên mạch đập của nàng để xem mạch giúp nàng.
Nạp Lan Cẩn Niên đứng bên cạnh Ôn Noãn, nhìn Dương Nguyệt Nhi nằm trên giường đang đau đến mức biểu cảm cũng trở nên vặn vẹo, gương mặt hơi ngưng trọng.
Nếu tất cả đều dồn hết lên người nha đầu của hắn, thì nữ tử đang mang thai như nàng sao có thể chịu nổi?
Ôn Noãn bắt mạch nửa ngày trời, cũng không thể chẩn đoán ra nguyên nhân của căn bệnh, chỉ có thể nghĩ là do tinh thần không ổn định.
Nhưng tinh thân không ổn định thì cũng đâu đến mức đau đầu thành ra như thế đúng không?
Ôn Noãn nhìn vẻ mặt thống khổ của Dương Nguyệt Nhi thì lắc đầu, nàng cảm thấy y thuật của bản thân không tinh, nên không thể phát hiện ra điều gì.
Rốt cuộc thế giới này có nhiều chứng bệnh như thế, có căn bệnh mà nàng chưa từng gặp thì cũng không ngoài ý muốn.
Đối với chứng bệnh mà bản thân không thể nhìn ra, từ trước đến nay Ôn Noãn rất cố chấp, siêng năng, vì thế nàng bắt đầu ra tay kiểm tra phần đầu của Dương Nguyệt Nhi.
The phải tìm ra nguyên nhân vì sao nàng bị đau đầu.
Hoặc có chỗ nào đó nàng đã bỏ sót, cho nên lúc nãy khi bắt mạch mới không thể tìm ra được!
Nạp Lan Cẩn Niên thấy vậy thì kéo Ôn Noãn lại: "Không có ích gì đâu".
Ôn Noãn nhìn hắn đầy kinh ngạc: "Cái gì?"
"Không phải do đầu nàng ta có vấn đề, cũng không phải mắc bệnh, mà là Thánh Nữ Nam Cương đang đổi hồn với nàng tal"
Ôn Noãn: "..."
Tử San: "..."
Trần Hoan: "..."
Ôn Noãn chớp mắt, vẻ mặt khó có thể tin được: "Chàng nói cái gì?"
Đổi hồn?
Vì sao nàng nghe rõ hắn nói gì, nhưng lại không hiểu ý của hắn lắm.
Trên đời này còn có chuyện thần thông quảng đại như thế sao?
"Đợi thêm lát nữa nàng ta sẽ trở lại như bình thường." Nạp Lan Cẩn Niên kéo tay Ôn Noãn, bảo nàng ngồi xuống ghế dựa, kể hết từ đầu đến đuôi câu chuyện cho Ôn Noãn nghe.
Sau khi Ôn Noãn nghe xong, dùng vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Dương Nguyệt Nhi đang nằm trên giường với biểu cảm vặn vẹo: "Cho nên, hôm đó Dương cô nương cố ý té ngã là vì muốn lấy được tóc ở trên đầu ta?"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu.
"Sau đó nàng lại dùng tóc của mình, thay cho tóc của ta, đưa cho người trong tộc Thánh Nữ Nam Cương."
"Ừ" Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu.
"Nếu là như thế, vì sao nàng còn cố ý té ngã để lấy tóc của ta?"
"Nàng ta nói, nếu nàng ta không diễn một màn đó thì sợ người theo dõi nàng ta không tin. Hơn nữa, nàng ta muốn khiến ta cảm thấy nghỉ ngờ."
Sự thật là, ngày đó nhìn thấy đầu tóc và quần áo của Ôn Noãn rối tung lên, đúng thật là Nạp Lan Cẩn Niên cũng thấy nghi ngờ.
Nhưng mà, hắn không nghĩ tới Dương Nguyệt Nhi lại cố ý khiến hắn cảm thấy nghi ngờ, cố ý dẫn dắt hắn để hắn bắt gặp một màn đó, rồi nói ra dự tính của nàng cho hắn nghe.
Hơn nữa còn nói thẳng ra thân thế của bản thân.
Việc này, đương nhiên Nạp Lan Cẩn Niên đã đối chiếu, nhưng tóc trong túi tiền đúng thật không phải là của Ôn Noãn, Nạp Lan Cẩn Niên có thể nhận ra, hơn nữa, hắn còn bảo Đại Hôi xác nhận, tóc trong túi tiền đúng thật là của Dương Nguyệt Nhi.
Cũng không phải là của những người khác!
Hiểu hết từ đầu đến cuối câu chuyện, Ôn Noãn lại nhìn thoáng qua Dương Nguyệt Nhi đang nằm trên giường đau đến mức mặt toàn là mồ hôi, biểu cảm vặn vẹo, nàng đứng dậy: "Để ta giúp nàng giảm bớt cơn đaul"
Ôn Noãn biết, mây tía của nàng chắc chắn có thể giúp nàng không còn cảm thấy đau đầu nữa.
Nạp lan Cẩn Niên giữ nàng lại: "Chờ một chút, sáng nay ta đã sắp xếp mọi việc, đợi thêm một lát sẽ không còn thấy đau nữa!"
Sao Nạp Lan Cẩn Niên lại có thể để Ôn Noãn điều động mây tía giảm đau giúp nàng.
Tộc Thánh Nữ Nam Cương quá tà môn.
Chắc chắn các nàng sẽ có năng lực cảm nhận.
Nếu Ôn Noãn dùng mây tía cứu nàng ta.
Chắc chắn các nàng có thể cảm nhận được!
Ôn Noãn cũng nhớ đến việc lúc trước nàng đã bị người trong tộc Thánh Nữ Nam Cương phát hiện chuyện sử dụng mây tía.
Sau đó, nàng lại lấy ra một viên tử châu để cứu cháu trai Nam bà bà một mạng thì mới làm các nàng đánh mất suy nghĩ.
Nhưng mà
Không dùng mây tía, Dương Nguyệt Nhi đã đau đến mức thành ra như thế.
Ôn Noãn ngẫm nghĩ, lập tức nói: "Để ta thử dùng ngân châm, xem thử có thể giảm đau hay không."
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên không ngăn cản nữa.
Hắn nhìn thoáng qua sắc trời, chút nữa đại quân cũng nên xuất phát, bắt đầu phá thành!
Đêm nay, chắc chắn là một đêm náo nhiệt của Nam Cương quốc!
Đảo Giang Tâm, trong phòng đá.
Một bà cụ đang thi triển pháp thuật trước chiếc bàn gỗ màu đen.
Bà ta nhắm mắt lại, trong miệng lẩm bẩm.
Đôi tay bà ta cũng di chuyển không ngừng, mỗi tay cầm một thứ, dùng sức đong đưa hai người gỗ trên tay.
Sở Linh nằm trên một chiếc giường đá, tay chân nàng ta đều bị trói lại, giờ phút này cả người cũng đau đến mức cắn chặt khớp hàm, biểu cảm vặn vẹo, đau thấu tim gan!
Tuy rằng đau đến mức cảm giác như linh hồn bị rút ra khi bản thân còn đang sống sờ sờ, nhưng nàng ta vẫn cắn răng nhãn nhịn như cũI Bởi vì nàng ta biết, nhịn hết lân này, từ đây, nàng ta không chỉ là Thánh Nữ được người Nam Cương quốc tôn kính nhất, mà còn là Vương phi được bá tánh Nạp Lan quốc kính yêu, là quận chúa Tuệ An khiến bốn nước phải kiêng kil
Chẳng qua, quá đaul
Nàng ta cảm thấy bản thân đang đau gần chết!
Đột nhiên, một tiếng "âm vang” lớn!
Khiến đảo Giang Tâm như nghiêng ngả vì nói
Sở Linh đau đến mức còn tưởng rằng tiếng vang kia phát ra từ trong đầu mình!
Cuối cùng linh hồn của nàng ta cũng đã rời khỏi cơ thểi
Nhưng mà, suy nghĩ này chỉ vừa lóe lên trong đầu nàng tal
"Âm vang!"
"Âm vang!"
Từng tiếng ầm vang vang lên liên tiếp nhaul
Khiến hòn đảo này lắc lư kịch liệt!
Bà lão đang thi triển pháp thuật cũng phun ra một ngụm máu!
Sắc mặt bà ta vô cùng khó coi, nhanh chóng rút dao găm ra, cắt bỏ sợi dây đang trói chặt tay chân Sở Linh: "Chạy maul"
Sở Linh còn chưa kịp phản ứng đang xảy ra chuyện gì, nàng ta đã bị lôi xuống giường đá, sau đó bị bà lão kéo chạy ra ngoài.
Nhưng mà hai người vừa mới chạy được vài bước thì toàn bộ phòng đá đã oanh một tiếng, đổ sập!