Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2197 - Chương 2204: Vua Ninh Nọt

Chương 2204: Vua Ninh Nọt Chương 2204: Vua Ninh NọtChương 2204: Vua Ninh Nọt

Cậu bé liếc nhìn hai người một cái, thấy hai người đều nhìn chằm chằm mình, đành phải suy nghĩ một lúc mới nói: "Bởi vì, bởi vì Tiểu Hoàng lo lắng tay chân của An Thân Hoàng bá phụ đau, hôm trước trời vừa mới mưa, An Thân Hoàng bá phụ, tay chân của người còn đau không?”

Trái tim An Thân Vương mềm nhũn, nhìn xem, vẫn là Tiểu Hoàng tri kỷ!

Thời trẻ chinh chiến để lại bệnh căn, mỗi khi trời mưa gió to, xương cốt của ông ấy đều đau nhức, có lần Hoàng Hậu nương nương tặng thuốc cho ông ấy bị Tiểu Hoàng nghe thấy được, không ngờ tới hiện tại cậu bé vẫn còn nhớ rõ.

An Thân Vương vui vẻ nói: "Không đau, dùng thuốc xong đã không đau! Cảm ơn Tiểu Hoàng đã quan tâm Hoàng bá phụ!"

Quả thực còn hiếu thuận hơn cả nhi tử!

Không được, trở về ông ấy phải tìm mấy món đồ chơi kỳ lạ cho cháu trai chơi mới được, sau này nếu nhi tử không đáng tin cậy thì vẫn còn có Tiểu Hoàng!

Ninh Vương sờ râu, khụ khụ hai tiếng: "Tiểu Hoàng, ta thì sao? Tại sao cháu không cần ta ôm?”

Tiểu Hoàng: "Ninh Hoàng bá phụ, không phải bá phụ nói với cháu là muốn thi đấu với Thái sư phó sao? Hiện tại cháu đã trưởng thành, rất nặng, cháu sợ làm Ninh Hoàng bá phụ mệt, nếu để tay bá phụ đau rồi thua trận cũng không tốt!"

Ninh Vương nghe vậy lập tức cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều thoải mái!

"Vẫn là Tiểu Hoàng nghĩ chu đáo! Ha ha, chờ Hoàng bá phụ thắng, sẽ đưa cháu tất cả khen thưởng!"

"Cảm ơn Hoàng bá phụ!" Tiểu Hoàng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng cũng qua cửa.

Ôn Noãn nhướng mày, cố ý nói: "Vậy tại sao Tiểu Hoàng không bảo mẫu hậu ôm?"

Tiểu Hoàng thở dài một hơi: "Haiz, đều do mẫu hậu quá lợi hại, sinh ra một Tiểu Hoàng đáng yêu như vậy, Tiểu Hoàng quá đoạt tay! Mỗi người đều muốn ôm Tiểu Hoàng, nhưng mà Tiểu Hoàng chỉ có một! Mẫu hậu, mẫu hậu sinh cho Tiểu Hoàng muội muội cùng đệ đệ đi!"

Mọi người nghe vậy đều không nhịn được cười ha ha.

Thật là vua nịnh nọt.

Thái Thượng Hoàng cười to nói: "Nói đúng, nhanh sinh thêm đệ đệ muội muội đi!"

Những người khác cũng gật đầu cười nói: "Đúng vậy, đến lúc đó chúng ta không cần đoạt! Mỗi người ôm một cái!"

"Tiểu Hoàng cũng đã hai tuổi! Hoàng Thượng, ngươi cần phải cố gắng hơn nữa! Một mình Tiểu Hoàng cũng quá cô đơn."

Mặt Ôn Noãn có chút nóng lên, nàng không ngờ Tiểu Hoàng lại trả lời như vậy, làm cho nàng bị tất cả mọi người giục sinh tại chỗ.

Thái Thượng Hoàng cảm thấy Tiểu Hoàng nói đúng, Tiểu Hoàng đều đã hơn hai tuổi, tại sao còn chưa có đệ đệ muội muội.

"Thập Thất hoàng đệ, có phải đệ không được không? Tại sao Tiểu Hoàng đã hai tuổi mà vẫn chưa có đệ đệ, muội muội?”

Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt nhìn Thái Thượng Hoàng một cái: "Chuyện này trách ai? Là ai khiến tram bận quái Hoàng huynh hẳn là người rõ hơn ai hết! Hơn nữa hiện tại Nạp Lan Quốc không thể so với trước kia, tram còn chẳng có thời gian để ngủ, làm gì có thời gian sinh con?" Ôn Noãn lặng lẽ kéo áo Nạp Lan Cẩn Niên, bàn tán những việc này ở trước công chúng có phải không tốt lắm không.

Thái Thượng Hoang:

Hình như cũng đúng, hiện tại Nạp Lan Quốc có thêm vài chục tòa thành trì, lớn gấp đôi trước kia.

Đương nhiên Thập Thất hoàng đệ sẽ càng bận rộn hơn!

"Khụ khụ, về sau trẫm giúp đệ một chút."

Dù sao lần trước Thái Thượng Hoàng mới đi ra ngoài du ngoạn một chuyến, đã tiêu hết bạc, nửa năm nay ông ấy đều ở lại trong cung dành dụm chút bạc.

Hơn nữa, hiện tại đại quân đã chiến thắng trở vê, mấy người lão Thất, thế tử An Thân Vương, thế tử Ninh Vương cũng đã trở lại, còn lo không có người hỗ trợ phê duyệt tấu chương sao?

Nạp Lan Cẩn Niên ôm Ôn Noãn vào lòng, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Ừm, hoàng huynh yên tâm, có hoàng huynh hỗ trợ, nhất định tram sẽ cố gắng hơn!"

Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt nhìn Ôn Noãn một cái.

Ôn Noãn: '..."

Nỗ lực cái rắm!

Hắn vừa mới uống thuốc, phải mất một năm sau mới khôi phục.

Vừa nói vừa cười, đại quân đã đi đến trước mặt

Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn và những người khác đều sôi nổi đi xuống tường thành.

Thái Thượng Hoàng, Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn đứng ở giữa.

Xung quanh có rất nhiều bá tánh,

Đại quân dừng lại cách cửa thành 10 mét.

Từ Vương Kiêu, Lâm Đình Hiên, Thất hoàng tử, thế tử An Thân Vương, thế tử Ninh Vương, Lưu Khải, Lôi Đình và những người khác tổng cộng có mấy chục võ tướng, cùng nhau quỳ gối hô to: "Mat tướng tham kiến Thái Thượng Hoàng, tham kiến Hoàng Thượng, tham kiến Hoàng Hậu nương nương! Chúng thân may mắn không làm nhục mệnh, bảo vệ quốc gia, không mất một tấc đất!"

"Các vị các tướng sĩ bình thân!" Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn, Thái Thượng Hoàng đi đến trước mặt đại quân, để thể hiện sự tôn trọng chân thành nhất đối với binh lính, họ đã thực hiện một cái quân lễ.

Sau đó Nạp Lan Cẩn Niên bước lên tự mình nâng Vương Kiêu đã hơn 50 tuổi dậy, nhiều tóc trắng hơn một nửa so với trước khi xuất chinh.

Thái Thượng Hoàng cũng đi tới trước mặt các vị tướng lĩnh, nâng tay: "Các vị ái khanh bình thân, mấy năm nay mọi người vất vả rồi!"

Vương Kiêu đứng lên, đáp lại một cái quân lễ, sau đó trung khí hô to trả lời: "Tạ Hoàng Thượng, tạ Thái Thượng Hoàng! Chúng thần không vất vả! Thiên hạ hưng suy là trách nhiệm của mỗi người, không từ chối việc bảo vệ quốc gial"

Tướng lĩnh và binh lính phía trước nghe vậy cũng sôi nổi đáp lễ trả lời: "Tạ Hoàng Thượng, tạ Thái Thượng Hoàng! Chúng thần không vất vả! Thiên hạ hưng suy là trách nhiệm của mỗi người, không từ chối việc bảo vệ quốc gial"
Bình Luận (0)
Comment