Chuong 371: Lai Tim Phan The Xuong
Chuong 371: Lai Tim Phan The XuongChuong 371: Lai Tim Phan The Xuong
"Noãn nhi, con đi trong huyện làm gì?" Ôn Gia Thụy to mò hỏi.
"Đi xem có cửa hàng nào bán hay không."
Cuối năm sẽ có rất nhiều cửa hàng đóng cửa ăn tết. Có một số cửa hàng buôn bán không tốt lắm sẽ có khả năng trực tiếp không thuê hoặc là bán ra.
Ôn Gia Thụy nghe vậy cũng không hỏi lại.
Ôn Noãn đi đến phòng môi giới trước, nàng muốn tìm Phan Thế Xương xem thử gần đây có người nào bán cửa hàng hay không.
Là Hạ Bình đi vào phòng môi giới tìm người, nhưng ông ta đi ra rất nhanh.
"Tam cô nương, người môi giới nói Phan Thế Xương đã không làm ở phòng môi giới nữa."
"Không làm ở phòng môi giới nữa?" Ôn Noãn nghe vậy thì có chút ngạc nhiên.
"Sao lại không làm ở phòng môi giới nữa?" Ôn Gia Thụy nhíu mày.
"Tiểu nhân có tìm hiểu một chút, người nọ nói Phan Thế Xương bán cửa hàng và đồng ruộng đều là bán giá thấp nhất cho khách hàng, còn thường xuyên nói rõ tình hình thực tế của cửa hàng và đồng ruộng cho khách hàng, hại phòng môi giới không kiếm được bạc, có một số cửa hàng và đồng ruộng không bán được, nên bị đuổi rồi".
Ôn Noãn: "..."
Những việc này thật sự là những việc mà Phan Thế Xương có thể làm ra được!
Nhưng mà việc này cũng xem như mình gián tiếp hại ông ấy mất bát cơm sao?
"Lão gia, tam cô nương, có cần đi tìm Phan Thế Xương không? Tôi đã dò hỏi địa chỉ nhà hắn rồi. Nhưng mà nghe nói gần đây hắn đang làm cu li ở bến tàu, thời gian này không biết hắn có ở bến tàu hay không."
Ôn Noãn liếc mắt nhìn Hạ Bình một cái, gật đầu: "Được."
Phùng An và Hạ Bình làm việc đều rất đáng tin, nàng luôn thích trọng dụng người đáng tin.
Như thế nào là đáng tin, giống như vừa rồi vậy, nàng bảo Hạ Bình đi vào tìm Phan Thế Xương.
Ông ta hiểu thành nàng muốn tìm người tên Phan Thế Xương này.
Sau khi đi vào, ông ta phát hiện Phan Thế Xương không có ở đây, ông ta không những tìm hiểu được nguyên nhân vì sao Phan Thế Xương không có ở đây, thậm chí còn tìm hiểu xem hiện tại ông ấy có khả năng ở nơi nào và nhà ông ấy ở đâu.
Cố gắng hết khả năng bảo đảm việc nàng có thể tìm được người này trong thời gian ngắn nhất!
Làm việc cùng người đáng tin cậy thì có thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Bởi vì không cần nhiều lời, cũng không cần lặp đi lặp lại ra mệnh lệnh nhiều lân, mọi chuyện trên cơ bản đều đúng chỗ.
Vì thế xe ngựa chạy về hướng bến tàu.
Huyện Ninh Viễn có một Đại Vận Hà, mỗi ngày đều có rất nhiều con thuyền đi qua, dẫn tới ở huyện Ninh Viễn có rất nhiều mối làm ăn tương đối thịnh vượng, bởi vì khách hàng lui tới khá nhiều.
Giờ phút này vừa lúc có một thuyền hàng cập bến, rất nhiều cu li xếp hàng chờ khiêng hàng hóa.
Phùng An dừng xe ngựa ở một bên.
Ôn Gia Thụy rất quen thuộc với nơi này, trước kia ông thường xuyên tới đây làm công, ông nói với Ôn Noãn: "Ở đây nhiều người, con đừng xuống xe. Cha đi tìm Phan bá của con." On Noãn gật đầu.
Ôn Gia Thụy đi xuống xe ngựa, nói với Hạ Bình và Phùng An: "Các ngươi ở lại xe ngựa đi, ta đi tìm người là được.
Hai người cho rằng ý của Ôn Gia Thụy là bảo hai người bọn họ ở lại xe ngựa bảo vệ Ôn Noãn, nên gật đầu.
Sự thật là Ôn Gia Thụy cảm thấy bọn họ không quen biết Phan Thế Xương, một mình ông đi tìm người là được.
Ôn Gia Thụy đã nhìn thấy Phan Thế Xương đứng ở nơi nào đó của đội ngũ.
Ông đi qua nói vài câu với Phan Thế Xương.
Phan Thế Xương lập tức đi ra ngoài.
Ông ấy và Ôn Gia Thụy cùng nhau lên xe ngựa.
"Gia Thụy huynh, Noãn nhi, cháu tìm tôi có chuyện gì." Phan Thế Xương lau mồ hôi trên trán, vừa rồi ông ấy đang xếp hàng khiêng gõ.
Khiêng gỗ từ trên thuyền đến trên xe đẩy tay, lại đưa đến quán củi gỗ, năm khúc gỗ có thể kiếm được một văn tiền.
"Cháu muốn nhờ Phan thế bá giúp cháu một chuyện."
"Chuyện gì? Cháu cứ nói ra, có thể giúp thì chắc chắc tôi sẽ giúp!"
Ôn Noãn: "Cháu muốn mua toàn bộ cửa hàng ở phố Tĩnh Phúc."
Phan Thế Xương: "..."
Ôn Gia Thụy: "..."
Ôn Gia Thụy: "Noãn nhi, con vừa nói cái gì?"
Nói chuyện cười gì vậy!
Phan Thế Xương điên cuồng gật đầu: Đúng vậy! Nói cái gì vậy?
Hình như ông ấy nghe nhầm!
Chắc chắn là ông ấy đã nghe nhầm.
"Cháu muốn mua tất cả cửa hàng ở phố Tĩnh Phúc."
Phan Thế Xương: "..."
Không nghe nhầm!
Nàng thật sự muốn mua tất cả cửa hàng trên một con phối