Chương 445: Tranh Giành Nhau
Chương 445: Tranh Giành NhauChương 445: Tranh Giành Nhau
Phan Thế Xương lớn tiếng chỉ huy mọi người xếp hàng đi ăn cơm.
Tửu lầu khai trương, tất cả các món ăn đều được ưu đãi giảm giá 20%, thực đơn dưỡng sinh thì giảm giá 10%.
Ôn Noãn đã sớm nhờ Chu lão ở nhà bán đấu giá cố ý thả ra tin tức này trong lúc bán đấu giá rau dưa dưỡng sinh.
Nói người trông rau dưa dưỡng sinh bán một bộ phận rau dưa dưỡng sinh cho Dưỡng Sinh Lâu, ve sau mọi người muốn ăn rau dưa dưỡng sinh thì cũng có thể đến Dưỡng Sinh Lâu ăn. Mỗi ngày hạn mức một trăm phần, mỗi bàn hạn mức gọi một phần, bán xong lập tức ngừng!
Mà trong ngày khai trương ngày còn có ưu đãi, mỗi người đều có thể gọi một phần đồ ăn dưỡng sinh, hạn mức 300 phần, tới trước thì được!
Cho nên sau khi hội đấu giá vừa kết thúc, mọi người lập tức như ong vỡ tổ chạy tới đây.
Con phố Tĩnh Phú quạnh quế trong quá khứ, lập tức trở thành con phố náo nhiệt nhất toàn bộ huyện thành.
Gã sai vặt không cần chạy đến cửa tửu lầu, ở cuối phố đã nhìn thấy một hàng dài người đang xếp hàng!
Hắn ta vội vàng chạy trở về.
Tống Quý Cường canh giữ ở ngoài cửa, mắt thấy một chiếc lại một chiếc xe ngựa quen thuộc lướt qua trước mặt mình, mà tửu lầu nhà ông ta lại không có một vị khách nào đi vào, trong lòng vô cùng hoảng hốt.
Thấy gã sai vặt chạy trở về, ông ta lập tức nói: "Thế nào?"
"Rất nhiều người! Một hàng người thật dài, gân như nhét đầy toàn bộ phố Tĩnh Phúc."
Tống Quý Cường: '..."
Vẫn là ông ta suy nghĩ quá ngây thơ rồi, huyện chúa được Thánh Thượng thân phong, có quan hệ tốt với nhà tri phủ, Phó gia, mọi người nghe được tin tức này đương nhiên là ào ào xông lên rồi!
Tống Quý Cường có chút hối hận vì đã hợp tác mở tửu lầu chung với Ôn Gia Phú, nếu biết sớm thì ngày đó dù có thế nào cũng phải làm Ôn Gia Thụy gia nhập!
Trong lòng Ôn Gia Phú cũng vô cùng khó chịu: "Lão tứ kia có phải là chuyên môn đến đối nghịch với tôi không?! Tôi mở tửu lầu, hắn ta cũng mở tửu lầu, còn cố ý khai trương chung một ngày, cướp kết khách hàng qua bên đó."
Tống Quý Cường không để ý đến lời nói của ông ta, mà nói với Tống Cẩm Hâm: "Cẩm Hâm, cháu đi đến tửu lầu bên kia ăn thử xem hương vị thế nào."
Nếu hương vị kém hơn tửu lầu nhà mình, vậy thì những người đó sẽ chỉ nể mặt đến đó một lần rồi thôi.
Dù sao đến tửu lầu là để ăn cơm, theo đuổi đều là món ăn ngon!
Tống Cẩm Hâm gật đầu: "Vâng."
Tống Cẩm Hâm nói với gã sai vặt của mình: "Ngươi đi xếp hàng đi!"
Tống Quý Cường lại nói với gã sai vặt của mình: "Ngươi đi theo dõi, nhìn xem hôm nay bọn họ tiếp đãi tổng cộng bao nhiêu bàn khách."
Hai người vội vàng rời đi.
Phan Thế Xương phải rất vất vả mới làm mọi người xếp thành hàng thành công, ba người Ôn Bảo Trân cũng có đường rời đi, vội vàng trở về nhìn xem tình hình tửu lầu nhà mình thế nào.
Kết quả suýt chút nữa tức giận đến ngất xiul Mãi cho đến chiều tối mới đến lượt Tống Cẩm Ham vào ăn cơm. Mà lúc đó món ăn dưỡng sinh đã hết từ lâu rồi, món ăn đặc sản cũng không còn.
Hắn ta tùy tiện gọi hai món ăn cũng có ở tửu lầu nhà mình rồi nếm thử, sau đó phát hiện không có cách nào so sánh!
Sau khi ăn hai đĩa đồ ăn này, sao hắn ta lại có cảm giác thức ăn của tửu lầu nhà mình chính là cơm heo?
Mãi cho đến chút ráng màu cuối cùng biến mất, màn đêm buông xuống, Dưỡng Sinh Lâu mới tiễn đi một bàn khách cuối cùng, cũng đóng cửa tửu lầu lại.
Tất cả nguyên liệu nấu ăn mà tửu lầu chuẩn bị đều bị bán hết sạch, một đĩa cũng không còn.
Ôn Hinh Hồng Bồi Phường ở bên cạnh cũng bán hết tất cả bánh ngọt từ lâu, đã đóng cửa từ sớm.
Ba người Phan Thế Xương, Phùng An và Hạ Bình đang tính toán thu nhập ngày hôm nay.
Ôn Noãn cầm sổ sách lật xem một chút, đã lập tức tính toán ra số lượng.
Hôm nay tổng cộng buôn bán 300 phần món ăn dưỡng sinh, món ăn dưỡng sinh này là trứng xào cà chua, mười lượng bạc một phần, giảm 10%, chỉ riêng phần này đã kiếm lời tổng cộng kiếm 2. 700 lượng.