Chương 520: Có Lòng Tốt Thì Sẽ Được Báo Đáp
Chương 520: Có Lòng Tốt Thì Sẽ Được Báo ĐápChương 520: Có Lòng Tốt Thì Sẽ Được Báo Đáp
Ôn Noãn bảo Tử Uyển đưa cho thị vệ một túi tiền, hắn được phó thác, còn phải xin quận chúa Tuệ An ít thức ăn! Làm sao có thể không biết xấu hổ nhận lấy túi tiền chứ: "Thánh chỉ Ngô gia thôn đã ban, tiểu nhân còn phải đi về phục mệnh với Hoàng Thượng. Bát công chúa và Lý công công nhờ tiểu nhân xin quận chúa Tuệ An mấy bó rau xanh."
Thị vệ sờ sờ đầu, vẻ mặt ngượng ngùng nói.
Xin mấy bó rau xanh, hắn cũng ngượng ngùng!
"Ngàn dặm xa xôi đến đây, đại nhân vất vả một đường rồi, đây là tiền cho đại nhân uống nước trà, nhận lấy đi! Chẳng có bao nhiêu. Bát công chúa và Lý công công đã báo trước với tôi một tiếng rồi, mời vào trong phủ nghỉ ngơi một chút, tôi sẽ bảo người chuẩn bị".
Ôn Gia Thụy duỗi tay mờ người vào nhà: "Đại nhân cứ vào nhà nghỉ ngơi một chút đi! Trời sắp tối rồi, nghỉ ngơi một đêm rồi về kinh phục mệnh cũng không muộn."
"Bá gia khách khí, quấy rây." Thị vệ nhanh chóng đáp lễ!
Thôn dân thấy người thị vệ vẻ mặt nghiêm khắc ở trong căn nhà cũ lúc nãy, giờ phút này lại tỏ ra rất tôn kính với một nhà Ôn Noãn, không dám động đậy một cái, thái độ như thế hoàn toàn khác với lúc nãy, khiến cho thôn dân không khỏi cảm thán một trận trong lòng!
Trưởng thôn chờ thị vệ rời đi, mới nói với lão cha của mình: "Cha, để con đọc thử thánh chỉ!"
Tiếng nói rõ ràng đè nén sự kích động!
Cha trưởng thôn đưa thánh chỉ cho con trai mình, sau đó cảnh giác nhìn ông: "Tay con có bẩn hay không? Đừng làm bẩn thánh chỉ đấy!"
"Không bẩn, không bẩn!" Lời thì nói ra như thế nhưng trưởng thôn vẫn xoa xoa tay của mình lên quần áo.
Hữu Phúc cũng nói: "Trưởng thôn, ông xem xong rồi thì đưa tôi, tôi cũng muốn xem, cho tôi xem một cái!"
Hắn dùng sức chà tay lên quần áo trên người.
Hữu Tài: "Tôi cũng muốn xem thử, đời này chưa bao giờ dám nghĩ đến có ngày sẽ được hoàng thượng hạ chỉ ban thưởng! Phần mộ tổ tiên cũng bốc khói nhẹ!"
Người hai nhà không nghĩ đến lúc trước giúp nhà Ôn Gia Thụy một chuyện nhỏ không tốn sức gì, có ăn chia cho bọn họ một miếng, hôm nay lại nghênh đón phúc báo như thế này!
Quả nhiên có lòng tốt thì sẽ được báo đáp!
Tộc trưởng và những thôn dân khác cũng nhích lại gần muốn chộp lấy xem thử.
"Tôi cũng muốn xem thử, tôi cũng muốn xem thử! Tôi muốn dính chút long khít"
"Không sai, lúc nãy quá đen đủi! Đen dui mau đi đi!"
"Đừng dành, đừng dành, từng người xem, đi rửa tay sạch sẽ rồi qua đây! Đừng làm hỏng, làm bẩn thánh chỉ. Mấy người không gánh nổi đâu!" Trưởng thôn thấy mấy thôn dân nhảy lên như tổ ong, nhanh chóng nói.
Thôn dân nghe xong thì nhanh chóng đi rửa tay.
Tộc trưởng lòng ôm vui mừng: "Trưởng thôn, phải đặt thánh chỉ ở trong từ đường! Hôm nay mở từ đường, tế bái một chút, để tổ tiên của chúng ta cùng vuil"
"Đúng vậy, đặt trong từ đường! Chúng ta cũng quang tông diệu tổi" Lão cha của trưởng thôn cũng nói!
Bên ngoài là những tiếng nói náo nhiệt của các thôn dân, truyền vào trong nhà cũ, ông Ôn tựa vào ghế, nước mắt chảy dài: Tại sao lại như thế?!
Lão tứ cũng là con trai của ông! Chu thị hôn mê một trận, lúc tỉnh lại, bà ta bị bà tử kia kéo vào nhà, khiến bà ta đau đến mức tự tỉnh.
Chu thị nằm trên giường, nước mắt cũng rơi, bà ta không nhịn được hùng hùng hổ hổ: "Xấu xa độc địa, bụng toàn ý xấu, nếu tiện nhân kia dám hại một nhà lão đại, tôi thành quỷ cũng không buông tha cho bọn họ!"
"Chưa bao giờ nhìn thấy người nào tàn nhãn độc ác như vậy, hại cả huynh đệ ruột của mình, sao ông trời không đánh một tia sét xuống giết chết cả nhà tiện nhân kia luôn."
"Quá xấu rồi! Loại người này nên xuống địa ngục!..."
Lúc trước Tiểu Chu thị có mời một bà tử đến chăm sóc hai người bọn họ, sau khi bà tử kia kéo Chu thị vào trong phòng, thì đen mặt chạy ra đỡ ông Ôn vào nhà.
Đúng là xui xẻo, gặp được một chủ nhà như thết
Ông Ôn được bà tử đỡ vào, nghe thấy Chu thị đang hùng hùng hổ hổ mắng chửi người thì thều thào nói: "Bà câm miệng đi! Bà còn ngại bị đánh chưa đủ hay sao?"