Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 529 - Chương 532: Trùng Theo Đuôi

Chương 532: Trùng Theo Đuôi Chương 532: Trùng Theo ĐuôiChương 532: Trùng Theo Đuôi

Giấy bản trắng cùng giấy hoa trắng là một loại giấy xa hoa của hai nhà Đường Tống, giá cả vừa phải là hai văn một tấm, phần lớn học sinh thường đến mua giấy này để luyện chữ.

Còn có chút giấy tương đối kém hơn thì một văn tam tấm, một văn năm tấm.

Đương nhiên cũng có những giấy quý hơn như giấy vẽ tranh, giấy hươu trắng dành cho hoàng thượng sử dụng, những cái đó rất quý, dựa theo chất giấy thì mấy chục văn, mấy trăm văn một tấm đều có!

Hữu Phúc, Hữu Tài và các thôn dân cũng yêu thích không buông tay, vuốt một tờ giấy trắng trên tường ấm kia rồi kinh ngạc than thở liên tục: "Trời ạ, giấy này thật tốt! Đời này của tôi tuy rằng chưa sờ qua giấy, nhưng cũng cảm thấy tốt!"

"Thật tốt! Thật tốt! Tốt đến không còn lời gì để nói! Không nghĩ tới chế tạo giấy là như vậy, phiền phức thì phiên phức một chút, nhưng cũng không khói"...

Ôn Noãn mỉm cười: 'Vài vị thúc bá, nơi này còn có một hồ bột giấy, các vị dựa theo phương pháp ta vừa dạy, lấy tới luyện tập đi! Chờ đến khi các vị làm ra được giấy đều là loại trắng tinh, là có thể lấy ra đem đi bán."

Bởi vì lần đầu tiên làm thử, cần phải cho bọn hắn luyện tập, Ôn Noãn cũng không cho làm loại giấy cao cấp.

Loại giấy khác nhau thì nguyên liệu là cũng khác nhau.

"Được, được, chúng tôi lập tức luyện."

"Đúng vậy, đúng, đúng, lập tức luyện!"...

Mấy người nhanh chóng đi luyện tập "đưa nguyên liệu vào mành'.

Hai tháng đầu, mỗi tháng Ôn Noãn cho bọn hắn một lượng rưỡi bạc tiền thủ công.

Sau hai tháng quen tay, mỗi tháng ba lượng bạc tiền thủ công, cứ 50 tờ giấy thì còn được trích một văn tiền phần trăm.

Sau đó còn có quần áo bốn mùa cùng quà tặng trong ngày lễ tết, làm năm ngày nghỉ hai ngày, sau khi gác đêm thì ngày hôm sau có thể nghỉ ngơi một ngày.

Tiên công cao như vậy, lại có ngày nghỉ ngơi, còn tìm được ở nơi nào?

Bọn họ không thể để nàng xuất tiền không công, vì vậy mấy người đều rất ra sức luyện tập.

Ôn Noãn sắp xếp xong mọi việc của xưởng chế tạo giấy, thì bắt đầu chuyện tham hội giám thưởng gốm sứ trong kinh thành.

Từng bộ đồ sứ được đặt ở trong hộp gỗ phủ kín rơm rạ cùng vỏ trấu, sau đó lại đặt trong xe ngựa, trong xe ngựa cũng đặt một tầng rơm rạ thật dày.

Ngoài ra mỗi một tâng hộp gỗ cũng lót một tâng rơm rạ cùng chăn bông cũ nát thật dày, đề phòng đồ gốm sứ có thể bị đổ vỡ trong quá trình vận chuyển.

Vận chuyển đồ gốm sứ có ba chiếc xe ngựa, tổng cộng có hơn một trăm bộ đồ sứ đưa về phía kinh thành.

Vì để cho thuận tiện, Nạp Lan Cẩn Niên để Ôn Noãn giả nam trang, cưỡi ngựa đi trước.

Ngô Khải Hoa cùng Ngô Khải Nghiệp là người phụ trách xưởng gốm sứ cũng đi trước cùng.

Ôn Noãn muốn để Ôn Gia Mỹ, Ngô Tịnh Mỹ, Ngô Cảnh Thần, Ngô Cảnh Chí tới học hỏi một chút kiến thức về những tác phẩm được trưng bày khác.

Tuổi Ngô Cảnh Hoan còn nhỏ nên không dẫn hắn đi.

Nạp Lan Cẩn Niên nói trở lại kinh thành có việc nên đi cùng.

Ôn Noãn ngồi ở trên lưng Tiểu Hồng mà Nạp Lan Cẩn Niên đưa cho nàng, nhìn hắn một cái, trong lòng chửi thâm: Sao người này có chút giống trùng theo đuôi thế nhỉ?!

Nhận thấy được ánh mắt của nàng, Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt nhìn Ôn Noãn một cái: "Làm sao vậy?"

Ôn Noãn: "Huynh vào kinh có chuyện gì?"

Nạp Lan Cẩn Niên thu hồi ánh mắt nhìn về phía trước: "Quốc sự, không tiện lộ ra."

Ôn Noãn: "..."

Nạp Lan Cẩn Niên lại quay đầu liếc mắt nhìn tiểu nha đầu bên cạnh một cái, nhìn vẻ mặt khó chịu của nàng dưới lớp nam trang, khóe miệng khẽ nhếch lên, kẹp bụng ngựa một cái, ngựa lập tức chạy đi.

"Giá!" Ôn Noãn khẽ quát một tiếng, kẹp bụng ngựa một cái đuổi theo.

Bảy chiếc xe ngựa khác, ba chiếc chứa hàng hoá, bốn chiếc chở người, cũng khởi động.

Lâm Đình Hiên, Lôi Đình cùng Vạn Quân đi trước, ba người phụ trách đuổi xe ngựa, còn có Từ lão cũng cùng đi †rước.

Từ lão trở lại kinh thành có việc.

Ôn Hinh thấy người nào đó cũng đi, nàng ấy uyển chuyển nói rằng: Tới học hỏi kiến thức một chút, sau đó cũng giả nam trang đi theo.

Bởi vì vật phẩm cần vận chuyển chính là vật phẩm dễ đổ vỡ, xe ngựa đi đường cũng không nhanh.
Bình Luận (0)
Comment